Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vân môn

Tiểu thuyết gốc · 1080 chữ

Nguyên Thanh bây giờ đang ở Đông Châu, hắn với nghĩa phụ hắn đang ở trong một trong 3 môn phái lớn nhất ở đây Vân môn, lấy kí hiệu đám mây làm đặc điểm, trang phục cũng màu trắng thanh khiết, không nhiễm bụi trần.

Vân môn có 5 phong nằm ở 5 đỉnh núi khác nhau Võ phong, Kiếm phong, Dược phong, Luyện khí phong và một phong lớn nhất là nơi ở chủ trì, diễn ra sự kiện giao lưu của các phong, các môn phái. Linh đầu bếp không được coi trọng nên chỉ có một ngọn núi nhỏ nằm chính giữa các phong để tiện cho việc ăn uống của các đệ tử.

Ngoài Vân môn còn có hai môn phái lớn khác lần lượt là Thanh Môn, lấy ký hiệu của mặt đất làm đặc điểm, trang phục có màu nâu và vàng và Diễm môn, lấy ký hiệu của hỏa làm đặc điểm, trang phục có màu đỏ. Các môn phái có giao lưu qua lại với nhau, tạo thành thế chân vạc, ổn định Đông Châu, phía dưới còn có nhưng môn phái vừa và nhỏ, có thể phụ thuộc hoặc giao hảo với các môn phái lớn. Nhìn thì có vẻ yên bình nhưng giữa các đệ tử môn phái cũng tranh đấu, sóng ngầm luôn diễn ra.

---------------------------------

Như thường lệ 3 năm một lần, các môn phái sẽ đến các thành trấn tuyển một lần đệ tử, tùy vào tư chất mà được vào nội môn, ngoại môn hay đệ tử ký danh, thân truyền của môn phái.

Nguyên chủ có ước mơ trở thành một kiếm khách, học được một thân bản lĩnh để không bị bắt nạt, hắn chờ đợi đến ngày để có thể khảo thí thông qua, nhưng tư chất của hắn là ngũ linh căn, nếu là ngũ linh căn bình thường thì hắn có thể trở thành đệ tử ngoại môn, từ từ có gắng, dù rất lâu nhưng hắn cũng có thể sẽ vào được nội môn, bất hạnh là nguyên chủ là ngũ linh căn nhưng các linh căn cách biệt không đồng đều, rất khó tu luyện, những người như vậy thường chỉ có thể dừng lại ở Kiếm sơ hoặc Võ sơ. Vì vậy cho dù nguyên chủ có cha là Linh đầu bếp 3 sao cao cấp cũng không thể được đặt cách làm đệ tử ngoại môn.

Đứa nhỏ này vì đau buồn quá mức mà ngã bệnh, thế là hắn liền xuyên qua, không biết linh hồn đứa nhỏ này bây giờ ở đâu nhưng nếu hắn đã đến đây thì sẽ sống thật tốt, nguyên chủ mặc dù yêu quý nghĩ phụ của mình nhưng lại không thích Linh đầu bếp, hắn thì khác kiếp trước hắn thích ăn cũng yêu thích nấu ăn, nên khi đến đây khi thấy thậm chí chức nghiệp của hắn còn được nâng cao, lại có cơ hội học hỏi, hắn sẽ không bỏ qua, hắn sẽ cho mọi người thấy Linh đầu bếp không vô dụng hơn đan sư.

Nhưng mà Linh đầu bếp thường là người có linh căn ngũ hành không tốt, nên tu luyện đến cấp bậc không cao, nên hay bị xem nhẹ, chỉ số nguy hiểm cũng cao. Nguyên Thanh không muốn như vậy, hắn không muốn chỉ ở trong một môn phái như vậy, hắn muốn đi nhiều nơi, mở mang tầm nhìn, học hỏi nhiều thứ, nhưng muốn như mạnh hắn phải mạnh, mà linh căn của hắn…

“A Thanh, đang suy nghĩ gì vậy, ăn xon chưa?”

“A, con ăn xong rồi, con đang suy nghĩ mai đến báo danh lúc nào?” bị tiếng gọi của Nguyên Lãng làm giật mình, Nguyên Thanh vọi vàng trả lời.

“Com không cần báo danh, mai ta đến đón con đi, nói một tiếng với quản sự là được, hắn là bằng hữu của ta, cũng có biết con rồi nên không cần lo chuyện này, con chỉ cần đi theo ta là được” Nguyên Lãng hắn dù gì là cũng là Linh đầu bếp 3 sao cao cấp, chút đặc quyền này vẫn có.

“Vâng, con biết rồi, thế có cần chuẩn bị gì không?” Có người cho đi cửa sau, cảm giác thật là tuyệt vời ^^

“Không cần, đến đó ta sẽ nói cho con biết. Bây giờ cũng khuya rồi, con ngủ đi, mai ta đến đón con.” Nguyên Lãng đi ra khỏi cửa cũng không quên dặn dò Nguyên Thanh. Kỳ thực hắn còn không yên lòng Nguyên Thanh, hắn biết con hắn yêu kiếm đến mức nào, không thể chỉ trong 2 ngày mà đã nghĩ thông suốt, có lẽ là do hắn sợ mình buồn nên mới cố chống đỡ, haizzz. Nguyên Lãng còn đang thương tiếc Nguyên Thanh, nào biết linh hông trong đó đã bị tráo đổi.

Thấy Nguyên Lãng đã đi, Nguyên Thanh chạy đến đóng cửa, lại lui phía sau lấy ít nước rửa mặt, và lau người, hắn cảm giác cả người đều bốc mùi, không biết đứa nhỏ này mấy ngày không tắm rồi a. Là một đầu bếp 5 sao thứ thiệt, giữ vệ sinh luôn là thứ cần phải quan tâm nhất a, hắn thậm chí còn có một chút bệnh phiết khích.

Lau sạch người hắn liền trở về giường, hắn nghĩ việc cấp bách bây giờ là phải vỗ béo, thân hình nguyên chủ rất gầy, đã 12 tuổi nhưng nhìn như 9 tuổi 10 tuổi, lại còn đen nữa chớ, lúc trước thân hình của hắn trắng trẻo mủm mỉm biết bao, ông bà nội hắn thích bẹo má hắn nhất, luôn nói người như vậy mói có phúc khí.

Nghĩ đến người thân kiếp trước hắn lại buồn bã, không biết ông bà nội hắn biết hắn chết rồi có sao không, sức khỏe bà nội còn không tốt, may mà nhà hắn đông con, còn có anh cả, chị hai và hai đứa song sinh phía sau giúp hắn chăm sóc, hiếu kính ông bà cha mẹ, nếu không hắn đến đây cũng không yên lòng mất.

Nghĩ ngợi miên man, Nguyên Thanh dần dần đi vào giấc ngủ, hắn không biết khi hắn ngủ, vết sẹo trên mặt hắn sáng lên, khi sáng khi tối, nhìn rất quỷ dị…

--------------------

Tác giả: Mọi người đoán xem vết bớt của Nguyên Thanh là cái gì?

Bạn đang đọc Thất Kiếm sáng tác bởi BiNganBiNgan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BiNganBiNgan
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.