Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Túi Trữ Vật

Tiểu thuyết gốc · 1162 chữ

Nguyên Thanh từ chỗ nghĩa phụ hắn ôm một đống sách về, mặc dù hắn thừa hưởng được ký ức của nguyên chủ, nhưng đó chỉ là một đứa bé 12 tuổi, có tuổi thơ bất hạnh, lại chưa có nhiều trải nghiệm nên hiểu biết của hắn về thế giới này vẫn còn rất ít. Hắn muốn sau này đi nhiều nơi hơn nữa, khám phá thế giới như mong ước kiếp trước không thành của hắn, nhưng trước tiên muốn được như vậy thì hắn phải hiểu rõ về nơi đây cái đã.

Nguyên Thanh chậm rãi đi về nơi ở của mình, hắn vẫn ở căn nhà dưới chân núi, mặc dù hàng ngày hắn phải đi lên đi xuống trên bậc thang dài không biết bao nhiêu bậc kia, nhưng hắn không thể không làm như vậy a, tên cha hờ kia không cho hắn ở chung, bắt hắn hàng này phải leo bậc thang rèn luyện thể lực. Hắn cũng chỉ có thể chấp nhận thôi, vì nếu sau này hắn muốn rời đi thì việc rèn luyện sức mạnh là rất quan trọng, hắn cũng không muốn vừa bước chân ra khỏi môn phái liền ngủm củ tỏi.

Về đến nhà, Nguyên Thanh liền nằm vật ra giường “Thật sự là mệt chết rồi!” một đống sách lại thêm một đống bậc thang, hắn có thể về đến nhà thật sự là một kỳ tích thật sự. Nằm nghỉ ngơi một lúc liền đứng dậy đi xách nước tắm, điều hắn hài lòng ở đây nhất chắc là ngay phía sau nhà có một con sông, nước sông lại trong vắt, hắn muốn tắm chỉ cần ra múc là được. Lúc xong xuôi hết mọi thứ thì trời cũng đã tổi, hắn nằm trên giường cầm một cuốn sách để đọc, đây là cuốn ‘Huyền Lính sử ký’, ghi lại rõ ràng về lịch sử Đại lục Huyền Linh cũng những sự kiện nổi bật hàng ngàn năm qua của nơi này.

Ngoài ra còn có ‘Yêu thú đại lục ký sơ kỳ’ nói về các loài yêu thú, bao gồm cả linh thú lẫn ma thú từ cấp 1 đến cấp 3, ‘Dược thảo đại lục sơ kỳ’ là nói về các loại thảo dược cấp thấp từ cấp 1 đến cấp 3, thêm vào đó là sách về nấu ăn, chế biến yêu thú, thảo dược cấp thấp, đặc biệt còn có bản viết tay đúc kết kinh nghiệm của nghĩa phụ hắn. Vị cha hờ kia bắt hăn phải đọc hết đống này trong một tháng, hắn muốn phản đối nhưng đánh không lại nên chỉ có thể cúi đầu trước cái ‘ác’…

----------------------

Đã qua một tháng kể từ ngày Nguyên Thanh vào môn phái...

“Tiểu tử ngươi đọc sách xong chưa, chưa xong cũng phải trả sách lại cho ta” trong phòng nghỉ dành cho Linh đầu bếp, Nguyên Lãng vắt chéo hai chân khinh khỉnh hỏi. Nguyên Thanh nhìn bộ dạng ông ta mà muốn đánh một trận, nhưng hắn đánh không lại a.

“Đã đọc xong rồi” Nguyên Thanh đem sách đưa trả lại, may mà hắn đã có kiến thức đầu bếp ở hiện đại làm cơ sở, nên dù động thực vật khác nhau nhưng cách chế biến đều tương tự nhau, hắn còn phát hiện là gia vị ở đây còn chưa đầy đủ lắm, còn thiếu nhiều loại, có cơ hội hắn sẽ thử tìm xem.

“Ừm, không ngờ con cũng học nhanh như vậy” cả tháng này hắn đêm nào cũng thức khuya đọc sách, sáng thì dậy sớm leo bậc thang, đúng là khổ không thể tả nhưng bù lại bây giờ hắn có thể leo lên ngần ấy bậc thang mà không thấy mệt nữa, hắn thấy thân thể rắn chắc khỏe mạnh hơn không ít.

“Con đã lấy sách tu luyện sơ cấp môn phái đưa rồi đúng không?”

“Vâng, nhưng không phải người không cho con tu luyện nó sao?” một tháng trước khi Nguyên Thanh nhận được công pháp tu luyện sơ cấp môn phái phát miễn phí, đang nóng lòng muốn luyện thử thì lão cha hờ của hắn lại không cho luyện, bảo hắn về đọc sách, luyện thể lực cho tốt, hắn nghĩ chắc lão ta sẽ không hại mình nên cũng không dám lét lút tu luyện thử.

“Đúng vậy, đừng nói là thân thể con lúc đó chưa phải là lúc tu luyện tốt nhất, mà bộ công pháp này có luyện cũng như không, đừng nói con nghĩ công pháp cho không sẽ làm nên trò trống gì chứ?”

“…” Nguyên Thanh câm nín, hắn đúng là nghĩ như vậy đấy, chẳng phải trong tiểu thuyết vẫn hay viết như vậy sao!

Nhìn mặt hắn là Nguyên Lãng đã biết tỏng trong đầu hắn nghĩ gì rồi, có chút khinh bỉ nói “Bớt mơ mộng lại đi, cái này ngay cả đệ tử ngoại môn cũng không thèm, môn phái chỉ muốn an ủi các ngươi thôi, dù sao thì cơ hội để tạo lòng trung thành cho các ngươi mà còn không tốn công thì ai mà chả thích.”

Nguyên Thanh nhăn mày “Vậy làm sao giờ? Con rất muốn tu luyện a, dù con có thích Linh đầu bếp như thế nào đi nữa thì nó cũng yếu nhất trong các loại tu luyện giả a, muốn ăn cũng có mạng mà ăn chớ!!” Nói xong lại nhìn gương mặt cười đến đáng khinh của Nguyên Lãng, vội vàng nịnh nọt mà tiến đến bóp vai “Nghĩa phụ đại nhân, ngài độ lượng chỉ cho ta một con dường đi, ngài cũng không muốn là con trai ngài là một đứa vô dụng đi. Với lại, luyện giả cấp bậc càng cao thì tay nghề Linh đầu bếp cũng tăng nhanh sao?”

Nguyên Lãng thầm mắt nhóc thúi trong lòng, bên ngoài thì hưởng thụ sự lấy lòng của Nguyên Thanh, rồi từ trong túi trữ vật lấy ra một túi trữ vật khác đưa cho hắn “Đây là túi trữ vật, trong đó có thứ mà ta vô tình thu thập được lúc lạc vào bí cảnh, phù hợp với ngươi, cầm đi” đây là thứ dùng cho người muốn làm kiếm khách, ta thấy nó không phù hợp với mình, lại luyến tiếc bán đi nên giữ đến bây giờ, không ngờ lại có đất dụng võ.

Nhìn thấy túi trữ vật trong truyền thuyết, Nguyên Thanh vui đến phát khóc a, cuối cùng hắn cũng có một cái. Một tháng nay nhìn người ta ai cũng có túi trữ vật mà hắn phát thèm, vuốt ve ngoài túi mấy cái, liền vội vàng cầm đi. “Cảm ơn nghĩa phụ, con về trước đây, bai bai”

Nói xong, không đợi Nguyên Lãng phản ứng liền ôm túi chạy ra ngoài như sợ hắn cướp lại “Thằng nhóc này, đợi đã…”

Bạn đang đọc Thất Kiếm sáng tác bởi BiNganBiNgan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BiNganBiNgan
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.