Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giải Đáp

Tiểu thuyết gốc · 1413 chữ

Chương 6: Giải Đáp

- Tỷ tỷ... Tỷ nói xem tên kia hắn có bị điên không, tại sao lại tự nhận mình là phế vật như vậy chứ.

Đứng trong đoàn người một tiểu cô nương khoảng chừng 8 9 tuổi mặc một bộ váy liền thân màu trắng hồng, đang cầm bàn tay của thiếu nữ bên cạnh mình đưa ra nghi vấn.

- Tỷ nghĩ hẳn là không phải.

Thiếu nữ mặc một bộ váy cung trang màu trắng vừa xoa đầu tiểu muội của mình vừa nói. Thấy cô bé vẫn không hiểu lại ngước lên nhìn nàng với đôi mắt nghi vấn nàng chỉ đành nói tiếp.

- Bởi vì... hắn vốn là như vậy.

Thấy câu trả lời của tỷ tỷ mình cô bé như chìm vào suy tư. Nếu hắn không phải kẻ điên thì sẽ là kẻ có chân tài thực học, mặc kệ... Không phải thử là có thể biết sao. Nghĩ tới đây đôi mắt cô bé đang trong suốt bỗng nhiên sáng lên, trên mặt nở một nụ cười đắc ý.

- Ca ca... Huynh có biết vì sao tỷ tỷ của ta đến bây giờ vẫn mãi không thể tấn cấp không?.

Cô bé vừa nói vừa ra hiệu cho hộ vệ của mình đưa năm trăm lạng bạc cho Vũ Thiên.

Vũ Thiên đang khẽ mỉm cười nhìn Vũ Gia Hoàng tức tối, thì chợt nghe thấy giọng nói vô cùng thanh thuý dễ nghe của một bé gái.

Vừa nhìn thấy cô bé này nếu Vũ Thiên không bị tàn tật thì chắc chắn hắn sẽ chạy lại mà ôm hôn một cái.

Bé này sinh ra như phấn điêu ngọc mài, mái tóc dài óng mượt để xõa, phía trước tạo mái bằng kiểu ngố, điểm trên đầu là một vòng hạt trân châu màu trắng trông vô cùng bắt mắt. khuôn mặt trong sáng nhỏ nhắn tròn trịa khiến người khác cầm lòng không đặng muốn đưa tay nựng vài cái, xem có thể nặn được ra nước luôn hay không.

Giống như tạo hóa đã tập hợp tất cả những gì khả ái nhất tới trên người cô bé, cho dù là ác ma giết người không chớp mắt, chỉ cần đối diện với đôi mắt trong veo của cô bé cũng không có dũng khí nhấc đao.

Hắn khó khăn lắm mới dời được ánh mắt của mình ra khỏi người cô bé, nhìn theo hướng bàn tay nhỏ nhắn của nàng đang được bàn tay khác của thiếu nữ bên cạnh bao bọc.

Thiếu nữ này có dáng người vô cùng yểu điệu.

Khi yên lặng như hoa soi bóng nước, khi cử động như gió lay cành liễu.

Có phong thái đẹp tựa thiên tiên.

Khuôn mặt của nàng bị một tấm lụa trắng che kín, chỉ lộ ra nửa sống mũi cùng đôi mắt.

Ngay lúc Vũ Thiên nhìn thấy cặp mắt của nàng ta, trái tim bỗng nhiên đập mạnh. Đôi mắt này rất đẹp. bất kỳ từ ngữ hoa lệ, trau chuốt nào cũng không đủ để hình dung đôi mắt không thuộc về nhân gian này, đôi mắt này giống như một ngôi sao sáng lấp lánh, cứ như một cái xoáy nước thật lớn, hút tất cả vào bên trong, làm cho không ai có thể kềm chế được.

Mặc dù chưa nhìn thấy khuôn mặt thật sự của nàng, nhưng có đôi mắt linh động như không thuộc về chốn nhân gian khói lửa thế này thì tư chất tuyệt đối không thể kém được.

Vũ Thiên kiếp trước đã nhìn thấy qua không ít mỹ nữ, cái gì ca sĩ, cái gì minh tinh nhưng tất cả đều là đồ bỏ đi. không ai có được nhãn tình như vị cô nương ở trước mặt này được, bất luận là ai, ngay lúc nhìn thấy ánh mắt của nàng cũng sẽ có một loại cảm giác tự ti mặc cảm.

Trong suốt, đẹp đẽ, quyến rũ, thẹn thùng, đôi mắt này từng thời khắc khác nhau nhìn lại sẽ cho người khác có những cảm giác bất đồng.

Vũ Thiên như có cảm giác hít thở không thông, tưởng rằng cô em đã khả ái như vậy không ngờ cô chị lại càng khủng khiếp hơn. Chỉ là vẻ đẹp thôi mà, có cần phải đẹp thái quá lên như vậy không chứ.

Những người xung quanh lúc này tất cả đều như chết lặng, mọi ánh mắt đều đổ xô lên người thiếu nữ, họ xoi mói dung nhan của nàng không một chút kiêng nể.

Hừừừ....

Bỗng nhiên một luồng uy áp từ đằng sau phóng tới đánh bật những người đang có khiếm nhã này.

Lúc này tất cả mọi người mới chợt nhận ra những người hộ vệ đang đứng đằng sau hai nàng, trên thân họ đều mặc những bộ giáp trụ màu đen, toàn thân đều tỏ ra một thứ sát khí đậm đặc, tu vi của mỗi người thì đều sâu không lường được. Nghĩ đến tu vi bây giờ họ cũng mới nhớ ra rằng mình nhìn không thấu tu vi của thiếu nữ này, còn tiểu cô nương đang đứng bên cạnh mặc dù chỉ mới có 8 9 tuổi nhưng cũng đã là luyện khí tầng 5. Nếu không phải là thiên tài yêu nghiệt thì cũng không phải là thế lực bình thường có thể bồi dưỡng ra được, mặc dù những người này không phải mặc trang phục của Thiên Kiếm Tông, nhưng mà Vũ Gia Thành lúc này đang là nơi ngọa hổ tàng long, nên bọn họ cũng không muốn nhìn nhiều một chút mà phải bỏ mạng.

Vũ Thiên không những uyên bác về kiến thức tu luyện mà y học cũng vô cùng phong phú, nên sau khi quan sát một hồi hắn đã biết rõ nguyên nhân.

“Hai năm trước nàng bị tổn thương căn nguyên, chữa khỏi căn nguyên tự nhiên sẽ đột phá”.

Mọi người thấy câu trả lời của hắn như vậy thì đều quay sang nhìn thiếu nữ, muốn biết xem Vũ Thiên hắn nói có đúng không. Nhưng nhìn thấy thiếu nữ với đôi mắt vốn trong suốt lúc này bỗng nhiên mở lớn hơn, trong sâu thẳm như loé lên tinh quang, cô bé bên cạnh thì miệng há thành chữ O, đôi mắt thể hiện sự không thể tin được. Trong suy nghĩ của hai nàng không ngờ hắn chỉ liếc nhìn một cái lại đoán đúng, hơn nữa còn nói chính xác hai năm về trước. Không phải kẻ điên ắt là kỳ nhân.

Nàng thở dài một cái cố gắng bình phục tâm tình của mình, tiến lên thi lễ với Vũ Thiên.

- Tiểu muội của tiểu nữ tuổi còn nhỏ nên hơi đường đột mong công tử lượng thứ cho. Không biết công tử kiến thức cao siêu có thể cho tiểu nữ thụ giáo một câu không.

“Ở đây không tiện nói, nếu cô nương tin tại hạ thì có thế tới tìm sau, tại hạ ở Vũ Gia”

Vũ Thiên là người thông minh cỡ nào chứ nên vừa nghe thấy thiếu nữ nói vậy thì hắn đã biết nàng muốn hỏi gì, bất quá không thể nói ở đây được nên hắn đã từ chối.

Nàng nghe thấy Vũ Thiên nói như vậy thì như có điều suy tư, sau đó cũng rất dứt khoát đưa ra lời cáo lui rồi dẫn đoàn đi mất. Để lại cả ngàn người nuối tiếc nhìn theo.

Hạc Túy Lâu là một quán rượu tọa lạc trên cung đường đẹp nhất của Vũ Gia Thành nên bình thường ở đây rất đông khách, người ngồi trên này có thể nhìn xuống bao quát toàn bộ quảng trường phía dưới kia.

Lúc này trong một gian phòng xa hoa của lầu ba có hai thiếu nữ và một nam nhân đang ngồi ăn uống.

- Sư tỷ... Đoàn người vừa đi phía dưới kia liệu có phải là của Diệp...

- Không cần... Nếu cô ta không muốn để lộ thân phận thì chúng ta cũng đừng nên bàn tán.

Nói rồi nàng lại tiếp tục với bữa ăn thịnh soạn của mình.

Còn thiếu niên duy nhất trong phòng thì lúc này đang nhìn theo phương hướng hai thiếu nữ phía dưới vừa rời đi, trong mắt hắn tràn ngập chiếm hữu và dục vọng.

Bạn đang đọc Thất Tinh Đại Thế Giới sáng tác bởi Vũ.Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vũ.Thiên
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 131

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.