Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhân viên đầu tiên của công ty

Tiểu thuyết gốc · 2249 chữ

Châu Đức Bá về đến nhà thì vội lấy hòn đá kỳ dị ra để thử nghiệm. Anh muốn dùng nó để vận chuyển khí huyết và kinh mạch theo phương pháp mà Hoàng Kim Thuật đã hướng dẫn. Dù đã thử tu luyện hơn 30 phút nhưng có vẻ như không hiệu quả gì, mặc cho Châu Đức Bá vẫn thấy có sự lan tràn năng lượng từ hòn đá khi anh tập trung quan sát nó.

Theo Châu Đức Bá nghĩ, có lẽ năng lượng này phải hấp thu theo một cách đặc biệt khác. Dù công pháp có thể không sai, nhưng thời đại này không dễ đễ tu luyện như trong sách. Chắc chắn phải có chuyển biến khác mà Châu Đức Bá chưa tìm ra. Dù vậy, anh vẫn tiếp tục dịch quyển bí kíp, mục đích là anh muốn có cái nhìn tổng quan về công pháp này.

Giống như một trò đùa của thế giới hiện đại về Tịch tà kiếm phổ trong Tiếu ngạo giang hồ của Kim Dung. Trang đầu tiên của sách yêu cầu người học phải tự cung, nhưng trang cuối thì lại bảo “không tự cung cũng được”…

Đùa thì đùa như vậy, nhưng cũng có thể nói, học cái gì cũng nên xem tổng quan một lượt, sau đó mới dần đi vào tìm hiểu kỹ. Đôi khi không phải học quyển sách nào cũng là theo 1 chiều từ dễ đến khó, từ dẫn dắt vào đề đến nâng cao. Tư duy nhìn nhận từ tổng quát cũng là một kiểu tư duy hiện đại và được nhiều người áp dụng.

Buổi tối, Châu Đức Bá nhận được email phản hồi của John Chin, anh chàng này thậm chí không thể tin được là có thể được đọc một văn bản toàn diện như vậy về tuyển dụng nhân sự. Thời điểm này còn chưa có khái niệm “Big Tech”, nghĩa là những công ty công nghệ ngàn tỉ sử dụng những cách thức tuyển người cực kỳ quái lạ nhưng vô cùng hiệu quả. Họ thường thích nhắm đến cách xử lý tình huống hoặc là tính cách của ứng cử viên hơn là chỉ chuyên môn một cách thuần túy.

Ban đầu John Chin vì thấy được tài năng của NetBit nên muốn hợp tác với Châu Đức Bá, nhưng sau khi nhận được thư tuyển dụng của Châu Đức Bá thì anh này đã hoàn toàn thay đổi suy nghĩ. Anh ta muốn là một phần của NetBit, đương nhiên cần phải có sự đồng ý của Châu Đức Bá mới được.

Châu Đức Bá đọc hơn 4 trang A4 như một bài luận tốt nghiệp của John Chin, anh cười thậm nghĩ, không lẽ anh lại may mắn đến như vậy khi tìm đúng người mà mình cần. John Chin là một sinh viên tốt nghiệp trường đại học Stanford nổi danh, nhưng vì nghe theo ba mẹ mà trở về quê nhà tại tiểu bang Colorado tiếp quản một hiệu sách của gia đình. Vì mỗi ngày làm việc quá nhàn, anh muốn lên mạng kiếm thêm công việc mà anh yêu thích đó là lập trình, một ngày vô tình lạc được đến website netbit.com.

Cũng không vội, tin tưởng vào những gì John Chin nói, Châu Đức Bá tiếp tục viết một email có tính chuyên môn hơn, anh hỏi xem John Chin có biết gì về AI (trí tuệ nhân tạo) và Machine Learning (máy học) hay không? Thời điểm 2002, những thứ này còn rất mới mẻ, dù đã có người nghiên cứu rồi thì vẫn là chưa có thành tựu gì đáng kể. Châu Đức Bá muốn biết tầm nhìn và khả năng mở rộng của anh chàng người Mỹ này.

---

Lê Thảo Nguyên là cô gái rất thích đi dã ngoại, ngày xưa khi ông Lê Bình còn không mở rộng kinh doanh như bây giờ, gia đình cô thường xuyên đi đến những địa điểm thiên nhiên hoang dã mỗi cuối tuần để cắm trại. Mẹ ruột của Lê Thảo Nguyên mất sớm khi cô chỉ mới tròn 5 tuổi, cũng may mắn là mẹ kế của cô không phải là con người tính toán, từ khi mới về nhà chồng, bà đã rất chăm lo cho Lê Thảo Nguyên. Đáng tiếc, bà này lại bị hiếm muộn, cũng không sinh được cho ông Bình thêm 1 người con nữa.

Riêng ông Bình, ông cũng thấy buồn vì nhiều mất mát xảy ra trong gia đình, nhưng là người cứng rắn và lạc quan, ông xem nhưng gì mình có cũng là một sự may mắn, một sự an ủi. Cũng từ cách nghĩ này mà sự nghiệp của ông Bình ngày càng thăng tiến, hơn 10 năm qua, Lê Thảo Nguyên cũng đã lớn lên và trở thành 1 cô gái kiên cường.

Lê Thảo Nguyên và Nguyễn Thị Tú Linh giờ đã thân thiết hơn rất nhiều, dù còn có cạnh tranh trong lớp nhưng mỗi người mỗi tính hỗ trợ nhau sẽ có nhiều tác dụng. Lúc này 2 người đang tuyển người để đi núi Nam Kar vào cuối tuần. Đây sẽ là chuyến đi 1 ngày 1 đêm, đông người một chút thì sẽ vui hơn.

Có 2 mỹ nữ tuyển người thì tất yếu không thiếu người tham gia, nhưng chỉ có 10 suất, mọi người là phải tranh nhau. Lê Thảo Nguyên lên tiếng trong lớp:

“Giờ mình sẽ làm 1 thùng phiếu, ai bốc được số thì sẽ được tham gia. Lưu ý là các bạn phải đảm bảo sức khỏe và thời gian. Chi phí thì mình và Linh sẽ lo hết. Các bạn được tham gia miễn phí!”

“Hoan hô!”

Cả lớp ồn ào hẳn lên, lúc trước có vài người lục tục muốn đi nhưng vì trở ngại vấn đề tiền bạc nên hơn chần chừ, nghe Lê Thảo Nguyên nói như vậy, còn ngồi đợi cái rắm, lao lên bốc phiếu thôi.

Thùng phiếu thoáng chốc bay sạch, người thì mừng rỡ hoan hô, người thất vọng ỉu xìu. Lê Thảo Nguyên nhìn thoáng qua mọi người mỉm cười gật đầu hài lòng.

Buổi tối thứ sáu, Châu Đức Bá nhận được thư trả lời của John Chin và một số email đặt thuê dịch vụ của NetBit. Một tin đáng mừng là John Chin đã vượt qua được bài kiểm tra của Châu Đức Bá, chính thức trở thành nhân viên đầu tiên của công ty. Ban đầu, Châu Đức Bá sẽ thử nghiệm việc hợp tác bằng cách lựa chọn một dự án nhỏ vừa phải.

Nếu lúc đầu nhận một dự án lớn, kéo dài sẽ không tốt với một team mới lập như NetBit. Để tạo đà tâm lý tốt, ngoài ra cũng để hình thành văn hóa của công ty, vừa làm vừa thiết lập cung cách làm việc chuyên nghiệp, dần dần đi lên. Không có cái gì có thể tạo lập nên một khối vững chắc ngay từ đầu, có chăng là phải kiên nhẫn cải thiện qua năm tháng. Người lãnh đạo càng giỏi, càng có tầm nhìn thì tiết kiệm công sức hơn mà thôi, chứ quá trình vẫn phải là từ nhỏ đến lớn. Đốt cháy giai đoạn thì hệ lụy rất nhiều, không thể đi lâu dài được.

Nghĩ như vậy, Châu Đức Bá chọn một dự án thiết kế web giới thiệu sản phẩm cho một công ty chuyên về sản xuất dây chuyền tự động trong nhà máy. Những công ty như thế này có một đặc điểm là khách hàng của họ không nhiều, nhưng toàn là khách hàng lớn. Website mà nói đối với họ không quá quan trọng, cái họ cần là một bộ mặt chuyên nghiệp và uy tín.

Châu Đức Bá ngồi viết 2 văn bản, một là hợp đồng thiết kế website, hai là hướng dẫn quy trình làm việc của NetBit để khách hàng hiểu rõ và nắm bắt. Trong bản hướng dẫn cũng ghi rõ số tiền khách hàng cần thanh toán trước và được chia nhỏ theo từng công đoạn. Nếu đọc được những thứ này, có đến 90% khách hàng thời bấy giờ sẽ đi gửi tiền ngay. Sau khi nhận được tiền, Châu Đức Bá cũng sẽ cập nhật trạng thái của team lên website là đang bận rộn, điều này sẽ tăng mức độ tin tưởng của khách hàng.

Làm việc xong, Châu Đức Bá đi ngủ, chờ đến sáng mai anh sẽ đi cắm trại trên núi với các bạn trong lớp.

Buổi sáng, Châu Đức Bá đã quen với việc dậy từ 4 giờ. Hôm nay anh cho phép mình nghỉ ngơi thêm một chút đến 5 giờ. Mẹ của Châu Đức Bá, bà Sang luôn có thói quen tập thể dục mỗi khi thức dậy, cái bà tập chỉ là những bài tập cơ bản của việc co giãn xương khớp và làm nóng người. Nhưng vì luyện tập đều đặn suốt nhiều năm nên đã ngăn ngừa rất tốt các vấn đề như đau lưng hoặc tim mạch. Ai coi thường tập thể dục là bởi thứ nhất họ chưa tập đủ lâu hoặc đơn giản là còn quá trẻ nên chưa thấy thân thể có vấn đề.

Xe bus 24 chỗ đến đón Châu Đức Bá lúc 9 giờ sáng, đường liên huyện trước nhà của Châu Đức Bá cũng là đường đi đến núi Nam Kar. Đây là một dãy núi cao nhất nhì ở Tây Nguyên, nó cách thị trấn Lạc Dương 20 km về hướng đông nam, chân núi là địa điểm yêu thích của nhiều người trẻ và những gia đình muốn hưởng thụ không khí trong lành từ thành phố Đạ Sa cũng như thị trấn Lạc Dương.

Chỉ gần 30 phút là xe đã đến nơi, vì sắp tới sẽ đi bộ 5-6 km theo đường mòn lên núi nên cả nhóm sẽ nghỉ ngơi chuẩn bị đồ đạc một chút. Tài xế xe bus sẽ ngủ qua đêm tại chân núi để chờ mọi người trở lại vào chiều ngày hôm sau.

Nhóm tổng cộng có 15 người, bao gồm Lê Thảo Nguyên, Nguyễn Thị Tú Linh, Châu Đức Bá, Trần Văn Minh, Hà Thị Minh Loan, Ngô Văn Chương và 10 người bạn trong lớp 11A5. Có 7 bạn nữ, và 8 bạn nam, coi như tỉ lệ cũng tương đối cân bằng. Các bạn nam sẽ phải vác theo những thứ nặng như nước uống, lều trại, dụng cụ nấu ăn, số còn lại do các bạn nữ đảm nhiệm.

Lê Thảo Nguyên không muốn rủ Ngô Văn Chương, nhưng dù sao cũng là bạn cũ, thêm nữa, ông Bình rất thích cậu trai này. Ngô Văn Chương là người lễ phép, cầu tiến, gia đình nề nếp, khá giả và quan trọng rất đẹp trai. Nói thẳng, nếu Châu Đức Bá không có lợi thế trùng sinh, anh chính là không có cửa khi so với Ngô Văn Chương.

Châu Đức Bá nhớ lại kiếp trước, dù không quá quan tâm lắm về những người khác trong lớp nhưng nghe nói sau này Lê Thảo Nguyên cũng không có yêu đương gì với Ngô Văn Chương. Người như Lê Thảo Nguyên cá tính rất mạnh, nếu không có người mạnh hơn cô đến che chở, e là chắc cả đời cứ làm nữ cường nhân cô độc.

Lê Thảo Nguyên mặc một bộ đồ bó sát, giày cao cổ, tóc cột cao và đội nón tai bèo.

“Xuất phát thôi mọi người, chúng ta cần đến điểm cắm trại trước 12 giờ trưa.”

Lúc này trời có vẻ như hơi nhiều mây, khả năng xảy ra mưa rào không phải không có. Nếu mưa to, đường mòn lên núi sẽ rất khó đi, sẽ là một thử thách thật sự cho những người trẻ. Dẫu vậy, trên mặt ai cũng hưng phấn vì được hòa mình vào thiên nhiên. Dân xứ này từ nhỏ đã không sợ bương chải vất vả, dù là nhà có thế lực, giàu có từ nhỏ như Lê Thảo Nguyên hay Nguyễn Thị Tú Linh đi chăng nữa, họ cũng không sợ khó khăn. Có thử thách mới là có trải nghiệm, cuộc đời không có bấp bênh, không có thử thách thì sống làm gì.

Trong tâm ta luôn hướng về nơi bình yên, nơi có đầy đủ vật chất, sống thoải mái, nhưng giông bão đến thì cũng chẳng ngán cái gì, đối mặt thì đối mặt thôi, nước đến thì người ngăn, gặp núi thì vượt qua. Sau này dù có đi đâu chăng nữa, mỗi lần gặp một người dân “xứ mình” đang mưu sinh, Châu Đức Bá lại thấy có cái gì đó yêu mến, cái gì đó quen thuộc, cảm thương mà đồng tình. Cũng không phải là ra tay giúp cái gì như bạn nghĩ, cũng không cần thiết, mỗi người có 1 cuộc sống, họ phải đi trên con đường của họ, dù có khó khăn đi chăng nữa. Điều Châu Đức Bá làm những lúc đó là mỉm cười và tự bước tiếp con đường của mình mà thôi. Vậy được rồi!

Lời tác giả: Mấy hôm nay hơi mệt một chút, không ra chương được sớm. Mong mọi người thông cảm, chúc cuối tuần vui vẻ!

Bạn đang đọc Thẻ Bài Hoàng Kim: Trở Về 2002 sáng tác bởi ta789
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ta789
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.