Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đến nơi

Tiểu thuyết gốc · 1517 chữ

Chốc lát, cửa lớn của Tiêu gia liền mở ra, chỉ thấy một lão già khí sắc khỏe mạnh, trên người quần áo cũng sang trọng đẹp đẽ không kém, hiển nhiên là có chức vị cao ở Tiêu gia đang hớt hải chạy nhanh đến

“Tiêu gia chậm trễ tiếp đón, mong công tử lượng thứ”

Thấy lão già ăn nói không ra hơi, trên người mệt mỏi lo lắng nhìn, Vô Khương cũng không nói gì mà gật nhẹ đầu

“Thấy trời thoáng mát, Tiêu gia gia chủ Tiêu Chiến muốn mời nghe vào phủ thăm quan, không biết ý kiến công tử như nào”

Không hổ là quản gia lâu năm của một gia tộc, từ việc dùng từ cùng thái độ đều nằm ở mức tiếp nhận được

Tiếp lời hắn là Nhu Huyền, nàng giọng nói nghiêm túc không kèm theo mị ý như lúc trước, hiển nhiên việc giao tiếp là bộ mặt của chủ nhân của nàng, từng câu nói cũng ảnh hưởng đến bộ mặt của hắn

“Nếu quý phủ đã có ý thì công tử của ta cũng theo lễ mà theo vậy”

Thấy đã thành công mời vị công tử thần bí này vào phủ, lão già liền thở nhẹ một hơi, ngay khi nghe tin Gia Liệt Áo bị một thiếu niên trẻ bộ hạ xử lí, không chỉ Tiêu gia mà các loại thế lực lớn nhỏ ở Ô Thản Thành đều dồn toàn lực điều tra thông tin, hiển nhiên một mặt là để giao hảo nhưng lớn hơn là để cảnh cáo con cháu của mình biết tránh mạnh mà đi ảnh hưởng đến gia tộc

Ngay khi biết thiếu niên đấy mà dẫn theo toàn bộ hạ đứng trước Tiêu gia, đại trưởng lão, nhị trưởng lão cùng Tiêu gia chủ, Tiêu Chiến hớt hải chạy đến tiếp đón, hắn được phân cho việc mời vào còn những người còn lại là đón tiếp sau này

“Chủ nhân, Tiêu gia các loại đệ tử cùng khí tức mạnh cũng đã tụ tập ở một chỗ”

Nhu Huyền hương hương mềm mại nói nhẹ vào tai Vô Khương

“Ừ, ngươi cảm nhận khí tức nào mạnh không?”

“Nô gia cảm nhận được một khí tức đấu hoàng cường giả, nhưng lại hư hư thực thực không thể xác định được vị trí, chỉ có thể thấy là hắn đang nhìn chằm chằm vào…”

Thấy Nhu Huyền không nói xong mà nhìn nhìn Vô Khương, hắn liền cau mày áp sát nàng hỏi

“Nhìn chằm chằm vào ?”

Nàng liền bực bội hừ mạnh, kéo cả tay Vô Khương vào ngực lớn của nàng rồi tranh thủ chuồn chuồn nước lướt nhẹ trên môi hắn

“Là tiểu tình nhân của chủ nhân á”

Vừa cảm nhận được mềm mại trên môi mình lướt qua cùng mềm như nước kẹp tay mình, Vô Khương hai tay vòng ôm nàng sau lưng, miệng lớn một ngoạm, ngậm cả bờ môi của Nhu Huyền

Lưỡi theo đường quen thuộc đi vào miệng nàng mà chăm chăm nút lưỡi hút nước bọt, Vô Khương không để ý đám người xung quanh trừ Huyết Sát ngốc trừng nhìn

Hôn đến 2, 3 phút sau, Vô Khương thả lưỡi của Nhu Huyền ra, liếm liếm khóe miệng

“Nước bọt của nàng đúng là mỹ vị nha, không cần ghen tị với nàng ta, đối với chính ta, nàng là nô lệ tuyệt vời nhất”

Nhu Huyền cũng không có sức phản kháng mà tựa người vào ngực Vô Khương thở dốc, hiển nhiên do được huấn luyện kỹ càng, chỉ cần nhìn thấy Vô Khương, động chạm nhẹ đã hứng tính tột độ, mà việc hôn môi nút lưỡi vừa xảy ra cũng làm nội khố của Nhu Huyền ướt đẫm

“Hừ, chủ nhân đúng là biết nịnh người, làm ướt hết nội khố của nô gia”

Vô Khương khà khà cười ta, tay cũng thuận thế bóp mông mèm của nàng ta

“Không phải nàng luôn mang gần chục cái mỗi ngày à, hay là để ta làm lần nữa để ướt vắt ra nước luôn a”

Thấy Vô Khương có vẻ không dám nói giỡn, Nhu Huyền liền nhanh chóng tách ra khỏi người hắn, miệng hẵng một cái

“Giờ còn có việc quan trọng cần làm, mà người xung quanh cũng không ít, người Tiêu gia cũng sắp đến rồi, cho nên..”

Vô Khương không để ý lại gần nàng lần nữa, tay kia vòng qua eo của Nhu Huyền, miệng đến gần đôi tai thỏ trắng

“Lần này ta tha, nhưng tối đến, mong ngươi chịu được đừng ngất a”

Vừa nói hắn vừa liếm nhẹ tai trắng ngọc trở nên đỏ hồng của nàng

Nhu Huyền cũng theo bản năng co rúm lại mà run lên, hiển nhiên dư chấn từ tối qua đã làm nàng ra lần nữa

Rõ ràng là một cường giả đấu hoàng cảnh giới, nhục thân dù không phải đấu hoàng cũng ít nhất là đại đấu sư, thế mà trên giường đối đầu với tên nhóc còn chưa đến đấu giả, con cu vẫn chưa tiệm cận đến độ lớn và dài như trước kia của Vô Khương trưởng thành, thế mà tháng đầu tiên nàng trụ được 4 tiếng trước khi ngất, và bây giờ, chỉ cần nửa tiếng, nàng phải ra đến vài chục lần mà hoàn toàn ngất lịm đi

Đúng lúc này, lão quản gia kia cũng đã chuẩn bị đầy đủ, mời nhóm Vô Khương vào

Đi một lúc, ngắm nhìn làng tân thủ của Viêm Đế tương lai ( Chắc vậy) cũng không tệ, nhưng cũng không phủ nhận rằng Tiêu Gia đúng là hào môn, xây dựng kiến trúc nối dài mà rộng lớn, đi một lúc sau thì cũng đến sảnh đường, nơi này chính là địa điểm tối quan trọng trong làng tân thủ này, nơi từ hôn của Nạp Lan Yên Nhiên với Tiêu Viêm

Chỉ thấy lúc này đã có hàng dài các loại đệ tử trẻ, các quản sự, hộ vệ cùng khối lớn những đứa nhỏ đang đứng thành hàng

Việc này cũng dễ hiểu, Vô Khương không hề che giấu thực lực của hộ vệ từ khi đi vào Ô Thản Thành, kể cả khí thế của bọn hắn thả ra cũng vậy, ít nhất cũng ở mức quy định để giữ bài tủ, nhưng dù đã yểm đi ít nhiều thế nhưng vì mục đích là khoa trương, vì vậy 8 người mỗi người đều có thực lực [đại đấu sư ] cũng là tầng thứ trên cao của Ô Thản Thành này

Cả Tiêu Gia chỉ có 3 đại đấu sư, mà lần này một thiếu niên mang đến tận 8 đại đấu sư thủ vệ, hộ vệ đã đạt đến tầng thứ này rồi thì thử hỏi thế lực đứng ở sau lưng như thế nào, nên nhớ rằng đến ở Vân Lam Tông, thế lực mạnh nhất của cả Gia Mã đế quốc thì đại đấu sư cũng đã có 1 chân trưởng lão ngoại môn

Lúc này chỉ thấy một tên đàn ông trung niên khí tức điềm đạm nhìn qua nhóm của Vô Khương, ánh mắt dừng lại ở Nhu Huyền chút lâu rồi quay lại chắp tay

“Tiêu gia gia chủ, Tiêu chiên, thứ lỗi vì không tiếp đón công tử sớm hơn”

Vô Khương cũng không để ý gật nhẹ đầu, ánh mắt lơ đãng nhìn đám người trẻ đang hiếu kỳ nhìn hắn

Thấy Vô Khương không để ý quá nhiều Tiêu Chiến cũng cười khổ không nói, bản chất thế giới là kẻ mạnh đứng trên đầu kẻ yếu, mà bây giờ Tiêu gia là phía dưới, hiển nhiên người ta không để vào mắt cũng không dám nói gì, chỉ có ở một bên Tiêu Viêm lặng lẽ cau mày xuống

Cực nhanh, Vô Khương ánh mắt cũng tập trung vào một đạo thân ảnh đang ngồi duyên dáng trên ghế nơi khu vực trưởng lão, nàng da trắng, môi hồng tóc đen như mây chảy dài xuống hông như thiên tiên từ trên trời hạ phàm xuống, mỹ lệ thanh thuần vô cùng

Nhận thấy ánh mắt của Vô Khương, Huân Nhi cũng mỉm cười đáp lại

“Không thể nào, Huân Nhi tiểu thư thế mà cười lại thiếu niên kia”

“Lai lịch thiếu niên này bất phàm a, thế mà Huân Nhi tiểu thư băng lãnh vậy mà cười”

“Ghen tị a, ta ghen tị a”

Không chỉ là Huân Nhi, Vô Khương ánh mắt còn lướt qua 3 người, hiển nhiên dâm từ máu của hắn thì người hắn nhìn qua đa số toàn bộ là nữ, lần lượt là một thiếu nữ tóc hồng nhạt, gương mặt mị hoặc đa tình người còn lại là thiếu nữ tóc nâu nhạt buộc thành đuôi ngựa, da trắng môi hồng mắt tròn đẹp, đặc biệt là đôi chân trắng dài kia lại thon thả, chính là tỷ lệ vàng của chân đẹp đùi ngon

Bạn đang đọc Thế Lực Vô Hạn Triệu Hoán 2 : Toàn Vị Diện Tu Tiên Dung Hợp sáng tác bởi tườngtôtăm232
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tườngtôtăm232
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.