Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghệ thuật giao tiếp

Tiểu thuyết gốc · 1532 chữ

Tóc hồng thiếu nữ Vô Khương không quá để ý nàng là ai, nhưng riêng đuôi ngựa kia cùng đôi chân đẹp tiệm cận hoàn hảo thì hắn chắc chắn rằng nàng là Tiêu Ngọc, biểu tỷ của Tiêu Viêm

Một thân nhan sắc cũng đã nổi trội, thậm chí còn lấn lướt qua Tiêu Mị, dù mặt đẹp cùng dáng người theo Vô Khương đánh giá thì vẫn còn cách xa với vợ hắn, thế nhưng điểm mạnh của nàng là đôi chân ngọc

Đương nhiên việc không tiếp lời Tiêu Chiến ngay cũng là ý định hạ một bậc trong giao tiếp của Vô khương, Vô Khương bây giờ là thế chủ động, hơn nữa Tiêu Gia cũng đã chủ động nhận yếu hơn so với hắn, việc hạ một bậc trong giao tiếp này cũng làm cho hắn dễ dàng trong bàn luận sau này

“Ừm, ta cũng rất vui gặp được Tiêu gia tộc trưởng a”

Thuận thế sau đám người cũng đã bắt đầu ngồi xuống, cả hội trường yên lặng lại, chỉ còn lại tiếng uống trà của mọi người

Đám người trẻ tuổi cũng bắt đầu đánh giá thanh niên ngồi ghế chủ tọa ngang hàng với Tiêu Chiến

Tóc đen ngắn, da không trắng cũng không đen, dáng người cường tráng khỏe mạnh, khuôn mặt cùng cử chỉ không hiểu sao lại cuốn theo khí chất nam tính câu dẫn nữ nhân, điểm cuốn hút nhất chính là đôi mắt, đôi mắt to, tròn, lại sâu không đáy, dễ dàng làm cho người nhìn vào bị hút sâu vào mắt

Đám nữ đệ tử hiển nhiên tim đập mạnh, ham muốn lên giường cùng Vô Khương, nhưng phần ít là dung mạo, phần lớn là do địa vị

Còn bên nam đệ tử thì si mê nhìn Nhu Huyền, đám người tuổi dậy thì mới lớn mà chỉ cần nhìn vào Nhu Huyền cũng đủ bọn hắn hung hăng tàn sát hàng tỉ sinh mạng mỗi đêm rồi, không trách được bọn hắn, đến cả nhưng đàn ông trung niên hay là các trưởng lão già tuổi cũng không kìm được nhìn nàng ta, nếu như Huân Nhi chính là thanh thuần thiếu nữ không người dám khinh động thì Nhu Huyền là ma nữ cuốn người, chỉ cần nam nhân là muốn đè nàng xuống hung hăng mấy lần, Tiêu Viêm dù bên cạnh là tiêu Mị đi nữa cũng không cản được nhìn vài lần, thế nhưng khác với đám người này, hắn lại không có ghen tị

Làm một người hiện đại xuyên việt vào, Tiêu Viêm bản chất là không có xưng vương ý nghĩ, đế vương cường giả chi tâm, nói đùa, một người hiện đại bản thân đã sống trong hòa bình bảo vệ của nhà nước, ăn uống đầy đủ thì kiếm đau ra đế vương, cường giả chi tâm, hắn bây giờ trong lòng chỉ muộn mạnh lên, kiếm mỹ nhân về làm vợ

ỷ vào thiên phú hơn người thường cùng bản thân gia tộc cũng không yếu, bây giờ nhân sinh của Tiêu Viêm chỉ muốn sống một đời giàu sang, ngủ trong vòng tay mỹ nhân rồi tu vi tịnh tiến đến già vậy là đủ

Hắn còn chưa phải là phế vật tu vi thụt lùi nhiều năm bị sỉ nhục dè bỉu, chưa phải là bị từ hôn mà căm hận liều mạng tu luyện, giống như là cách buông bỏ Huân Nhi nếu không chinh phục được nàng, với người hiện đại như hắn thì Tiêu Mị đã đủ, dù sao Tiêu Mị đã là minh tinh phôi, nàng nếu trưởng thành cũng ngang với minh tinh thời hiện đại, lấy lão bà đẹp như minh tinh làm vợ hơn nữa sống trong giàu sang tiền tiêu không hết gia tộc mà thiên phú tu vi ước định cũng không tồi, bây giờ Tiêu Viêm chỉ muốn cẩu mà sống

Dù vậy Vô Khương cũng nghi hoặc nhìn Tiêu Viêm một hồi, vì theo hắn nghĩ rằng mỗi xuyên việt giả kèm theo khí vận chi tử theo cách nào đó thì đấy là combo kiểu ngạo cùng tham lam

Gác lại một bên, Vô Khương nhìn đến chủ tọa Tiêu Chiến

“Thưc ra, tại hạ cùng người của mình đến đây cũng là thỉnh cầu Tiêu Gia một việc”

Tiêu Chiến nghe vậy cũng ngờ vực hỏi

“Không biết công tử muốn Tiêu Gia ta làm gì, nhưng nếu trong phạm vi của Tiêu Gia thì ta chắc chắn toàn gia tộc giúp sức cho ngài”

Nghe xong, Vô Khương không nói ngay mà uống một hớp trà, ánh mắt như thường nhìn vào Tiêu Chiến

“Thực ra, gia tộc của ta có một loại cổ vật, đó là vật định tình của lão tổ của lão tổ với lão bà của lão tổ của lão tổ đấy, tuy không phải vật gì quý giá thế nhưng cũng là vật cổ của gia tộc, mà không may vì vị kia vì vẫn lạc lúc chiến đấu mà đánh mất đi, việc tìm lại cổ vật kia cũng là nỗi canh cánh của lão tổ của lão tổ kia suất bao năm đến khi chết cũng nhắc nhở hậu nhân tìm lại

Sở dĩ cái vật định tình đấy cũng được làm ra khi cả 2 là phàm nhân nên nó không có công hiệu gì giúp ích nên gia tốc cũng xem như chỉ ghi nhớ chứ không ra sức”

“Vậy, vật đó chẳng lẽ ở Ô Thản Thành? Công tử muốn Tiêu Gia tìm kiếm vật đấy”

Tiêu Chiến nghi hoặc hỏi Vô Khương

“Không, thực ra ta cũng không chú ý cái vật đấy, thế nhưng hôm qua lúc dạo phố lại vô tình nhìn thấy quý công tử vậy mà trên tay có loại vật y hệt thứ miêu tả của gia tộc, nên hôm nay mới mạn phép làm phiền”

“Ta ?”

Tiêu Viêm ngơ ngẩn, thế mà vị công tử của thế lực lớn vậy mà chỉ đích danh mình

Đám trưởng lão cùng đệ tử ánh mắt chú ý lên người thiếu tộc trưởng, quan sát cả người xong cũng không nhận ra có gì khác lạ

Vô Khương cũng không nhiều lời dài dòng, liền nói

“Chính là chiếc nhẫn mà Tiêu Viêm thiếu chủ giữ trong người, vật đấy có phần giống loại vật định tình của gia tộc ta, không biết có thể đưa ra cho mọi người xem?”

Đúng vậy, lần này mục đích của Vô Khương chính là Dược lão, phần mềm hack của Tiêu Viêm, Dược Lão bản thân là một số phận bi đát đầy nước mắt, ông ta phần nào đó cũng nói đúng về một thiên tài tồn tại phát triển tuy không phải là khí vận chi tử

Dược Lão được sinh ra trong Dược tộc, một trong bát đại cổ tộc, thế nhưng cha mất sớm chỉ có mẹ là gồng gánh gia đình cũng bị đồng tuổi trong gia tộc chèn ép

Trong một lần kiểm tra nhà của mình cũng như nơi phụ thân làm việc liền kiếm được cơ duyên của mình, cứ nghĩ rằng sẽ một đường đăng thiên tỏa sáng, vậy mà số phận lại lần nữa trêu ngươi, hắn bị vu oan giá họa, cuối cùng bị đuổi khỏi gia tộc, mẫu thân cũng bi thương mà chết

Sau một đường lăn lộn ở các địa phương, nhờ gốc gác đầy đủ từ cơ duyên cũng như năng khiếu luyện dược, bản thân cũng là tính tình tốt nam tử mà tư sắc không tệ, theo đó kết được các loại hồng nhan, kết bằng hữu với người tốt, hơn nữa còn lập được một thế lực của riêng minh

Lại một lần nữa số phận lại trêu ngươi Dược lão, một trong hồng nhan của hắn là tiểu công chúa của Hồ tộc tưởng như thiện duyên kết được thì lại bị chư thánh các tộc vây lại Hồ tộc, buộc đấu thánh cường giả của tộc đấy phải hy sinh mạng sống, rạch một nhát trên không gian di dời cả tốc đi thế giới khác mà không thể quay trở lại

Dược Lão nén đau nhìn người mình thương bị ngăn cách liền bất lực tiến về phía trước, bản thân là luyện dược sư, hắn cũng theo đó mà tìm được loại dị hỏa mình muốn, qua bao gian khổ gần chiếm được nhưng lại lần nữa trời cao bất công lại khiến cho một hồng nhan khác của chính hắn hy sinh vào luân hồi, khiến cả thế giới quên đi nàng mới làm cho hắn hấp thụ được hoàn toàn dị hỏa

Nhưng trong người một phần là hồ tộc công chúa để lại, phần khác là trong lòng hắn không biết tại sao bản thân lại cảm giác được mất đi thứ gì, cứ như vậy mà không kết thêm nhân duyên dù là một trưởng lão của Đan tháp theo đuổi hay tông chủ của Hoa tông hướng trái tim về, Dược lão cứ như vậy một đời

Bạn đang đọc Thế Lực Vô Hạn Triệu Hoán 2 : Toàn Vị Diện Tu Tiên Dung Hợp sáng tác bởi tườngtôtăm232
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tườngtôtăm232
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.