Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tỉnh lại

Tiểu thuyết gốc · 1533 chữ

Sau khi bản thân đạt đến luyện dược sư cửu phẩm, bản thân cùng bằng hữu lập ra một thế lực mãnh mẽ tranh một chân vào trung châu, trở thành một trong Các, chấn nhiếp một phương, xong, bản thân cũng vì vậy mà bắt đầu lang bạt khắp nơi

Có tu vi mạnh mẽ, có thế lực dưới chân, bản thân lại được 2 vị hồng nhan lúc đấy cũng nghiêng nước nghiêng thành như trưởng lão đan tháp cùng tông chủ hoa tông theo đuổi, vậy mà vì khúc mắc trong lòng không giải quyết được, mà bản thân lại quên mất đi một người vì hắn mà hy sinh, tuy không nhớ thế nhưng khó mà quên

Lang bạt khắp nơi xong, Dược lão liền tìm được một đứa trẻ tư chất tốt, tên là Hàn Phong, hắn bắt đầu nhận nuôi, dạy dỗ Hàn Phong, Dược lão xem tên đệ tử này như con ruột, dồn mọi thứ tốt nhất đều dành cho đứa trẻ mình nhận nuôi này, có thể từ việc nhận nuôi đứa trẻ này cũng làm dịu đi cô đơn cũng như mất mát trong lòng hắn bấy lâu

Thế nhưng, ông trời chưa bao giờ đưa xuống bất hạnh, Dược Lão thế mà bị đệ tử mà mình xem như con đâm sau lưng, may mà bản thân có thủ đoạn thông thiên trốn được một mạng, không thì cũng xem như một đời khổ cực

Tưởng như việc đi cùng khí vận chi tử giảm đi bất hạnh của hắn, nhưng ngược lại, đi theo Tiêu Viêm làm sư phụ, nhận được tôn trọng, kính nể cũng như thân thiết của Tiêu Viêm cũng làm ấm lòng Dược Lão đi nhiều phần

Cũng từ việc này nên Vô Khương chưa bao giờ ghét Tiêu Viêm, tuy tên Tiêu Viêm này có biến thái hơn nữa lỗ mãng, nhưng đó cũng là có lí do, hơn nữa nói về biến thái thì hắn không nghĩ Tiêu Viêm ngang được hắn, và từ việc hắn tôn sư, trọng đạo, dù gia tộc có khinh miệt, ghét bỏ đi nữa thì khi thành toại cũng không nhớ thù mà vẫn tận sức bảo vệ phát triển gia tộc

Cứ nhìn nhị vị trưởng lão Tiêu Gia sau này vẫn là trưởng lão thì cũng hiểu được Tiêu Viêm bao dung không chấp nhỏ, lên đến đại thiên thế giới cũng đưa theo Dược Lão cùng người thân đi lên

Còn về Dược Lão, hắn đã được quãng thời gian cùng Tiêu Viêm làm hắn ấm áp ít nhiều, trong lòng cũng đã thỏa mãn, bản thân cũng như người cha đi xem con mình phát triển, nhưng cuối cùng cũng là vì ‘con’ của mình mà bị bắt vào hồn điện

Tuy vậy, trước kia là hãm hại, bây giờ chính là tự nguyện, tuy bị hành hạ suốt mấy năm nhưng chưa một lần oán trách Tiêu Viêm

Suy cho cùng, cả một Đấu phá thế giới này, Vô Khương thích nhất cũng là Dược Lão

Một thời oanh oanh liệt liệt, mất mát bao nhiêu, khung bậc cảm xúc cũng đã trải qua, dù bị dòng đời vùi dập, người thân phản bội cũng không đánh mất bản tâm mà thù hằn với đời, thử hỏi có bao người làm được như thế

Vô Khương cảm khái mà nhìn chiếc nhân mà Tiêu Viêm đưa cho mình

Đối với Tiêu Viêm thì đây chính là đồ vật của mẹ mình để lại, hắn tuy cũng rất quý trọng tín vật này thế nhưng làm người phải biết co dãn, một công tử từ thế lực mạnh mẽ yêu cầu cũng không phải không đưa được, mà hơn nữa người này không ỷ thế cướp mà chỉ muốn xem xem

Nhận lấy chiếc nhẫn, Vô Khương đưa cho Nhu Huyền, hắn muốn xem xem Dược Lão bây giờ đã tỉnh lại chưa

Vì hắn thấy rằng qua các đời chủ của chiếc nhẫn này, chưa một ai bị rút ngắn tu vi, hút đi mà giảm xuống như Tiêu Viêm, vì vậy hắn đoán rằng khả năng là Dược Lão vẫn chưa tỉnh lại, nhưng nếu như tỉnh lại thì phần lớn là Dược Lão muốn tìm cho mình một đồ đệ có thiên phú tốt, dù sao cũng là cường giả hàng đầu ở đại lục, đâu phải là người hiền lành bồ tát, tính toán trong đầu cũng là việc phải có

Sau khi nhận lấy chiếc nhẫn, Nhu Huyền liền cho linh hồn lực tràn vào, ngay thoáng chốc liền nhận thấy được một luồng nhỏ linh hồn lực đang giao động dù đã hết sức ẩn dấu

“Có, hơn nữa đã tỉnh lại”

Nhận được tin tức xong, Vô Khương cũng không nói nhiều, phất tay

Theo động tác của hắn, một Huyết Sát từ trong nhẫn trữ vật lấy đồng lớn đan dược cùng công pháp, chủ yếu là của các thế lực Đấu vương cùng Đấu linh cấp mà Vô khương cướp được

Sở dĩ đồng đan dược này là vô ích với hắn, và công pháp cũng theo đánh giá của hắn cũng nằm ở Huyền cấp và Hoàng cấp, quá rác rưởi

Thế nhưng Tiêu gia lại khác, với bọn hắn thì đồng tài nguyên này chính là trân bảo trong trân bảo, đám người đều nhỏ dãi thèm thuồng, nhìn mà không dám động

“Ta muốn đổi từng này vật phẩm, lấy đi chiếc nhẫn này, không biết ý kiến của Tiêu Viêm thiếu chủ như nào?”

Lúc này Vô Khương hướng ánh mắt về Tiêu Viêm, bản thân là khí vận chi tử nên Vô Khương không muốn đối địch với hắn nếu không rơi vào lợi ích cần thiết, người khôn luôn là thêm bạn bớt thủ, tăng nhiều đồng minh nhất có thể, mà nếu như có kể thù thì phải diệt tận gốc

Dù thực lực bây giờ có thể cưỡng ép Tiêu Gia giao vật, nhưng vậy để làm gì? Dù sao thì đống vật phẩm này là rác trong mắt hắn, lấy rác để đổi vật hơn nữa lại không gia tăng kẻ thù, việc gì mà không làm ?

Thấy Vô Khương hỏi Tiêu Viêm, đám trưởng lão cùng gia tộc cao tầng cũng không dám nói gì, thế nhưng ánh mắt đương nhiên là hối thúc đồng ý, chỉ với đồng vật phẩm này có thể tăng tiến một lần nội tình của Tiêu gia, ai cũng mắt nóng lên mà nhìn

Tiêu Viêm cũng đắn đo một lúc, ánh mắt đương nhiên là phân vân không biết nên chọn gì, hơn nữa ánh của Vô Khương là trực chờ nhìn hắn, suy tư phân vân một lúc, ánh mắt Tiêu Viêm kiên định lại

“Đa tạ công tử đã quan tâm, thế nhưng chiếc nhẫn này là vật mà mẫu thân của ta để lại sau cùng khi mất, dù công tử có tâm như vậy thế nhưng Tiêu Viêm vô cùng xin lỗi mà từ chối”

Tiêu Viêm vừa nói xong, cả hội trường như nóng lên, đám người trưởng lão cũng mắt đỏ tức giận muốn quát lớn tên này một trận, nếu như vị công tử này nghe vậy nổi giận liền Tiêu gia xem như bán con bê, thế nhưng Vô Khương đang ở nơi này, ai dám lớn tiếng, thế nhưng bầu không khí cũng vì vậy mà nóng lên, theo đó là lo lắng

Vô Khương lúc này thì khác, hắn ánh mắt đầy thưởng thức nhìn Tiêu Viêm trước mặt

“Không hổ là Khí vận chi tử, không để tiền tài mua được tình cảm, dù là cổ vật của mẹ mình đi nữa đứng trước lợi ích vẫn không bị cám dỗ, thế giới lựa chọn đúng là chưa bao giờ sai người”

Dù sao thì hắn cũng đã chuẩn bị đến phương án nếu bị từ chối

“Vậy thì ta cũng ra điều kiện khác, đống này vật phẩm, ta muốn mượn chiếc nhẫn của ngươi 3 ngày, đương nhiên ngươi cũng có thể từ chối nếu không tin nhân phẩm của ta”

Đến bước này Tiêu Viêm cũng hoàn toàn bất ngờ, cũng như cảm phục người trẻ tuổi trước mặt, khí lượng cực lớn, với thế giới cá lớn ăn cá bé như này, vậy mà vị công tử này lại thương lượng với hắn, hơn nữa dù đã chuẩn bị tâm trạng bị trừng phạt bởi gia tộc cùng với người trước mặt này, vậy mà hắn lại không tức giận, ánh mắt vẫn lãnh đạm như vậy đưa ra đề nghị tốt hơn

Với đề nghị, Tiêu Viêm không thể không đồng ý, với Vô Khương lấy nhân phẩm ra đảm bảo mà Tiêu Viêm còn từ chối, hơn nữa đây là danh nghĩa thuê mượn lại, chứ không phải cho đi luôn, ở mặt nào cũng thấy người có lợi là Tiêu gia, hơn nữa nếu không đồng ý cũng đồng nghĩa với Tiêu gia không tin vào nhân phẩm Vô Khương, hậu quả bọn họ khó có thể tưởng tượng được

Bạn đang đọc Thế Lực Vô Hạn Triệu Hoán 2 : Toàn Vị Diện Tu Tiên Dung Hợp sáng tác bởi tườngtôtăm232
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tườngtôtăm232
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.