Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thành

Tiểu thuyết gốc · 1530 chữ

Và lúc này đúng như kế hoạch thứ 2, trưởng lão Đấu Linh của Hắc Vân tông đã nằm trong vũng máu, Nhu Nguyệt tươi cười từ tay hắn lấy ra nhẫn trữ vật hí hửng mà đi lại chỗ của Vô Khương, mà Huyết Sát cũng làm xong việc của mình, giết chết 20 tên đấu giả bên kia, vây Hà Nguyên Linh cùng mẫu thân hắn lại

“Vô Khương, ngươi tính làm gì, nên nhớ Hắc Vân Tông tông chủ là cha ta, cường giả đấu vương!!!”

“Vô Khương tên súc vật phế vật, ngươi tính làm gì cả mẹ của ngươi”

Diễn biến quá nhanh, không chỉ những người bên ngoài đang chỉ khâm phục cùng ngưỡng mộ cường giả đấu linh mà đến cả người trong cuộc như Hà Nguyên Linh cùng mẫu thân hắn cũng không biết điều gì đang xảy ra

Chỉ trong vài giây, cường giả đấu linh, chiến lực cường đại nhất ở vùng đất này ngã xuỗng mà không chỉ thế, toàn bộ bên đang yếu thế lấy tốc độ sét đánh lật ngược thế cờ, và quan trọng nhất chính là Đặng gia xuất hiện thêm một Đấu linh cường giả

Vô Khương khác với vẻ mặt ngả ngớn cùng buông thả trước kia, hắn quay về bản chất của mình, không trả lời mà ánh mắt thâm thúy nhìn 2 tên đã sa lưới, rồi ánh mắt thả về bên trong phòng đấu giá, nụ cười hiện lên, trước lúc đó hắn cũng liếc nhìn Nhu Huyền, rồi mới nói lớn

“Chu gia công tử, Nguyên gia công tư cùng Chương gia công tử, còn ẩn núp đấy làm gì, còn không ra xem ta bắt được 2 cục vàng, hahaha”

Sau khi nghe tiếng cất lên từ Vô khương, không ai trả lời lại, âm thanh im lặng hoàn toàn, nhưng cũng chỉ thoáng chốc liền xuất hiện 3 bóng người cũng lấp ló ở từ ngoài cửa

Theo sau hắn là 1 tên đại đấu sư cường giả, hiển nhiên đây chính là tam đại công tử của 3 gia tộc lớn nhất Thực Nam Thành

Nhìn thấy Vô Khương thì cả 3 nhanh chóng chắp tay mà chào, trước kia khi nhìn Vô Khương xa hoa ngả ngớn mà đến thì tên nào cũng khinh thường trong lòng, nhưng bây giờ thời thế thay đổi, một phế vật thế mà có người tình là Đấu Linh cường giả, phế vật thế mà ngay lập tức bẫy chết một tên Đấu Linh lâu năm cường giả hàng thật giá thật

Không biết là vô tình hay cố ý, nhưng sự thật luôn ở trước mắt 1 tên Đấu Linh cường giả ngã xuống, bắt được thiếu chủ của Hắc Vân Tông cùng phu nhân của tông chủ

Bước lên đầu tiên là một thanh niên tuấn lãng, tuổi khoảng 18, 19 lễ phép nói

“Vô Khương gia chủ đúng là tài không đợi tuổi, tại hạ khâm phục vô cùng”

2 tên kia nhìn trưởng tử của Chu gia nói xong, liếc nhìn nhau một cái rồi cũng bước lên

“Vô khương gia chủ đúng là tài trí hơn người, chỉ một ít thi triển đã hàng phục được đám gian tà này”

“Ngài tạo phúc cho dân chúng, trừng trị những tên Hắc Vân Tông kia chính là chính đạo, lẽ phải, Vô Khương gia chủ là đại tài nhân vật”

Vô Khương cười nhẹ, híp mắt nhìn 3 tên này thi nhau vỗ mông ngựa, không chỉ vỗ mông mà còn nói lớn rõ ràng, hiển nhiên mục đích cũng đã hiện ra, có người trải đường, hắn hiển nhiên thuận đường mà đi

“Cảm tạ 3 vị công tử đã khen tặng, bổn gia chủ đương nhiên tài trí hơn người, không cần quá khen, nay ta giết chết 1 trong 3 trưởng lão của Hắc Vân Tông, cầm xuống nương tử của hắn, Hắc Vân tông độc ác làm hại bao nhiêu dân chúng, làm bao nhiêu người phải khổ cực tuyệt vọng bởi vì sức mạnh của bọn hắn, nay, ta Đặng Gia, cũng là đại diện cho thành chủ của Thực Nam Thành dẫn đầu toàn quân, Diệt Hắc Vân tông !!!”

3 tên trưởng tử nghe Vô Khương phát biểu lớn xong, mặt cũng xám đi, hiển nhiên lần này Vô Khương sẽ khẳng định là dẫn đầu diệt Hắc Vân Tông hiển nhiên chiến lợi phẩm cũng thuộc về bọn hắn, các gia tộc phụ giúp cũng như các thể lực nhỏ chỉ là trên danh nghĩa giúp ích ít nhiều làm theo lẽ phải, lần này nếu Đặng gia thất bại thì thôi đi còn nếu thành công thì cho dù chút canh cặn cũng không húp được

Không đợi dân chúng đáp lời, một tiếng quát lớn vang vọng khắp thành trì

“Cẩu vật Đặng gia, ngươi vậy mà dám giết hại 1 trưởng lão, bắt nhi tử cùng phu nhân của ta hả”

Người xuất hiện chính là Hắc Vân Tông tông chủ, Hà Nguyên Thành, hắn uy nghiêm cao ngạo mà nhìn xuống đám người phía dươi như cỏ kiến, khí tức đấu vương vô hình mà quét ngã Huyết Sát, không chỉ thế mà đấu vương đấu khí trực tiếp mạnh mẽ mà thẳng hướng Vô Khương

Ngay trước khi nó chạm đến Vô Khương thì Nhu Huyền đã đứng ngay phía trước mà chống đỡ, dù bung ra hết đấu khí của đấu linh nhưng cũng chỉ miễn cưỡng chống lại, từ đó cũng đủ hiểu đấu vương cường giả mạnh mẽ như nào

Nhìn Nhu Huyền chật vật chống đỡ khí tức đấu vương, Vô Khương cũng trên tay đổ mồ hôi thế nhưng trên khuôn mặt nụ cười lại càng lớn

“Cá lớn, cá lớn đến rồi a, không ngờ lần đi này lại bắt được con cá lớn như thế này”

Vô khương nhìn Hà Nguyên Thành không hề có kinh ngạc hay sợ hãi mà ngược lại, Hà Nguyên Thành lúc này chính là miếng mỡ béo bỡ, chỉ thấy Vô Khương càn rỡ cười lớn với Hà Nguyên Thành

“Tên chó má nhà ngươi, ngươi biết ta đợi giây phút này bao lâu rồi không, hahahaha, Bắt đầu đi”

Vô khương là đế vương, là vua, là kẻ thông minh, mà người thông minh luôn đi đôi với cẩn thận mà bậc đế vương lại càng cẩn thận, vì vậy, ai có thể nghĩ rằng chỉ một lần tham gia đấu giá nhỏ nhoi này, toàn bộ sức chiến đấu của một gia tộc đều tập hợp không ?

Ngay lập tức 2 bóng đen xuất hiện trước, người phía trước cũng buông ra khí tức,ngay lập tức toàn trường đều kinh hãi mà nhìn

“ĐẤU VƯƠNG CẢNH GIỚI”

Đại công tử của Chương gia cũng hít một ngậm lạnh

“Đó là ai, hắn lại có Đấu Vương cảnh giới”

Nhưng ngay lập tức người ta chú ý đến bóng đen thứ hai ngay bên cạnh, nhiều người cũng dần nhận ra người đó là ai

Nguyên gia đại trưởng tử thì tháo với 2 tên còn lại

“Này, đó không phải là cựu gia chủ của Đặng gia, Đặng Vân sao?”

Không dừng lại đó, xung quanh phòng đấu giá thế mà lít nhít từng người từng người thả ra từng luống đấu khí mạnh mẽ lan khắp toàn trường, không chỉ vậy mà thời gian càng trôi qua, người đến càng ngày lại càng nhiều

Tổng cộng lần triệu tập này là: 1 đấu vương, lão tổ của Đặng gia Đặng Hàn, 1 Đấu Linh cửu đoạn thái thượng trưởng lão: Đặng Vân, 2 vị trưởng lão Đại đấu sư cửu giai và hàng loạt đại đấu sư, đấu sư vây xung quanh Hà Nguyên Thành

“Không ổn”

Chỉ quát một tiếng Hà Nguyên Thành mở đấu khí hóa cánh của mình tính chạy trốn nhưng ngay khi chuẩn bị chạy thì 3 con chim gió không biết từ đâu ra cản đường

Hừ một cái liền tung chiêu phá tan nhưng cũng chỉ chờ có thế, lão tổ áp sát vừa kịp lại gần theo sau là Đặng Văn ép một đường cho rơi xuống đất

“Đặng gia chết tiệt, các ngươi dãm bẫy bản tông chủ, ngày ta thoát ra cũng là ngàu diệt tộc các ngươi”

Nhưng đáp lại hắn chính là hằng hà những Đấu khí, Đấu giả ấp vào, theo sau đó là các đấu sư cùng đại đấu sư

Đấu Vương tuy mạnh đấy, có thể bay lượn trên trời, thế nhưng bên Đặng gia càng có 1 Đấu vương khác áp chế, tuy lão tổ Đặng gia chỉ mới Nhất tinh đấu vương so với Hà Nguyên Thành tam tinh, thế nhưng theo sau lão tổ lại là một Đặng gia đông người

Ngay lập tức liền nhìn ra Hà Nguyên Thành bị vây lại một chỗ, lão tổ Đặng gia áp trận không cho hắn thoát, Đặng Vân áp sát lấy Đấu linh cửu đoạn chiến đấu vương tam đoạn, nhị đại trưởng lão thi nhau hỗ trợ

Bạn đang đọc Thế Lực Vô Hạn Triệu Hoán sáng tác bởi Vôdiêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tườngtôtăm232
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.