Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến Đấu Vương

Tiểu thuyết gốc · 1499 chữ

Biết chắc không trốn được, Hà nguyên Thành cũng ổn định lại khí tức nhìn người trước mặt mình mà cười nhếch mép

“Tưởng là người nào hóa ra là ngươi a, Đặng Vân”

Khác với biểu hiện của người gặp lại kẻ cướp vợ sỉ nhục mình, Đặng Vân khí định trầm lắng, ánh mắt không có tí nào là mất bình tĩnh ngược lại là càng tập trung cao độ

Sở dĩ hắn có thể được như vậy cũng bởi vì bản thân hắn cũng đã sớm quên về người vợ cũng như lúc bị cướp vợ, trong suốt nhiều năm liên tục cố gắng tìm các loại dược vật, đan dược chữa bệnh cho con trai của mình, tình yêu trước kia hắn dành cho người vợ cũng bị mài mòn đi quá nhiều, mà hiện tại nhìn thấy con trai của mình trưởng thành như vậy, có thể một tay che cả một trời, biến cả Nam Thành trở thành bàn cờ tùy ý điều khiển hắn đã quá thỏa mãn rồi

Bây giờ kẻ trước mặt hắn không phải kẻ thù cướp vợ hạ nhục hắn nữa mà là con cờ quan trọng để con trai của mình thành công, một con cờ bị vây trong cả bàn cờ

Không tiếp lời, Đặng Vân cực nhanh áp sát Hà Nguyên Thành, đấu khí hóa hình, đấu kỹ tung ra một con mãnh thú từ lôi điện đấu khi cực mạnh đánh vào người Hà Nguyên Thành

Nhìn thấy đấu khí hóa hình thế công hung mãnh đó, Hà Nguyên Thành cũng không thèm để ý mà xông vào đánh nát cả đấu kỹ Đặng Vân tung ra, nói đùa, bản thân liền là Đấu Vương cường giả lâu năm, đâu thể bại trước mộ đấu linh 9 tầng cỏn con được, ngay khi vừa đánh tan đấu kỹ liền muốn xông đến

Thế nhưng lại 1 con thú lôi điện nữa đánh tới

“Cái gì”

Chưa nói xong, xung quanh liền gần chục lôi điện thú làm bằng đấu khí đến gần

Huyền cấp đấu kỹ [ Vạn thú Lôi ]

Đặng Vân thì thào nói nhỏ, không dừng ở đó hắn cả người như được bọc bởi lôi điện, cuồng giả cực kỳ xông thẳng về phía Hà Nguyên Thành

Huyền cấp Đấu Kỹ [ Lôi Thương Giáp ]

Tiếp nhận hàng chục con lôi điện thú áp sát cùng với Đặng Vân như chớp lại gần, Hà Nguyên Thành liền tức giận, hô lên một tiếng lớn, cả người như được bao bọc bởi tầng tầng đất đá, xung quanh từng viên lớn cự thạch nổi lên

[ Huyền giai đấu kỹ : Thổ Thương Tâm]

Xung quanh từng viên cự thạch như được sắc bén ở đầu mũi, mỗi viên hóa thành từng chiếc cự thương lớn xông về phía từng con lôi thú

Riêng Hà Nguyên Thành thì đấu khí bọc cơ thể, chiến đấu giáp lá cà với Đặng Vân, hắn là muốn nhanh chóng bắt lấy Đặng Vân rồi lấy làm con tin mà thoát khỏi vòng vây

Nhưng chưa kịp tiếp cận Đặng Vân, một chưởng từ phía xa hướng về phía hắn, hiển nhiên lão tổ Đặng gia ra tay

“Chết tiệt”

Hà Nguyên Thành đành xoay người né tránh, cũng như mất đi tấn công Đặng Vân sắp tung ra đấu kỹ, thấy Đặng Vân đã xuất hiện trong tầm đánh ,hắn một lần nữa vận chuyển đấu khí, muốn lợi dụng Đặng Vân lại gần rồi tung ra, dù gì hắn là đấu vương cường giả hiển nhiên so chiêu không thể thua đấu linh

Đúng, đương nhiên đúng, nhưng chỉ sai là thời điểm này, không đúng

Ngay khi vận chuyển đấu khí tung ra đấu kỹ thì hàng trăm hàng nghìn đấu kỹ từ những binh sĩ của Đặng gia tung vào Đặng Vân, không kịp để ý liền dính chiêu

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG

Mất tập trung, Đặng Vân cũng liền đi đến sát người, một đấm tung ra không kịp đỡ

ĐÙNG

Cả người ma sát với mặt đất tạo thành một hố lớn, cả người Hà Nguyên Thành lúc này đều thê thảm, tuy không tổn thương đến các bộ phận quan trọng nhưng lấy ít địch nhiều, đấu kỹ tung ra tuy yếu nhung lấy số lượng đè chết hắn

Lần đầu tiên hắn, một đấu vương cao cao tại thượng lại lần lượt bị những con kiến hợp sức đè nát, đương nhiên bên trên hắn còn có 1 đấu vương áp trận

Thấy Hà Nguyên Thành bị thương, các binh sĩ cùng đấu giả, đấu sư cũng liền xông vào bồi thêm thương thế

ở phía dưới liền có một số bóng đen lướt đi ra ngoài nhưng chưa kịp thoát khỏi liền đã bị các Huyết sát chặn giết

đám này chính là tay chân tình báo của Hắc Vân Tông, Hắc Vân Tông có 3 đấu linh cường giả cùng vài vị đại đấu sư, thế nhưng đang là thời gian 3 đại gia tộc cầm chân giao chiến, khó lắm mới rút ra một vị đấu linh đi theo bảo vệ con trai gia chủ cùng phu nhân, mà lần này nghe tin một đại trưởng lão bị giết chết cùng với con trai và phu nhân yêu quý của mình bị bắt giữ

Hà Nguyên Thành thân là đệ nhất cao thủ của Thực Nam Thành cùng với kiêu ngạo của Đấu Vương cường giả lâu năm liền không thèm mang người, một mình bá đạo xông vào cứu con trai cùng vợ

Thế trận lại diễn ra đã qua 1 tiếng đồng hồ, Hà Nguyên Thành muốn chạy, Lão tổ lại đánh xuống, ngay khi đánh xuống Đặng Vân đã có mặt dây dưa, Hà Nguyên Thành chuẩn bị sử dụng đấu kỹ mạnh, toàn quân lại tung đấu kỹ tấn công, Đặng Vân càng liều mạng áp sát, lão tổ thỉnh thoảng lại tung chiêu, chiêu nào chiêu đấy đều sát thương cực cao

Lúc này, Hà Nguyên Thành khác với cao cao tại thượng như đầu, toàn thân hắn là máu, thê thảm đến cực điểm, còn bên Đặng gia lại khác, tuy chiến đấu cực kỳ liều mạng thế nhưng xoay trận cùng phối hợp, thì tử vong bây giờ chưa có xuất hiện, người bị thương nặng nhất cũng là Đặng Vân cùng Lão tổ, Lão tổ cũng liều mạng mấy lần để đè ép Hà Nguyên Thành rơi xuống đất

“Lũ Đặng gia chết tiệt các ngươi, Đặng Nguyên Thành ta thế, nếu ta thoát ra, Đặng gia các ngươi chắc chắn bị diệt tộc, già trẻ không tha”

Đặng Vân như nhận được tín hiệu gì đấy, vẻ lạnh lùng ban đầu cũng đã giãn ra cơ miệng, hắn cùng cười nhẹ mỉa mai

“Thoát, thôi đi, tông môn các ngươi đến kịp đâu, hơn nữa, ngươi không chỉ chết một mình, nhìn đi”

Nhận thấy có vẻ bất ổn, Hà Nguyên Thành nhìn về hướng Đặng Vân chỉ, liền thấy con trai hắn cùng vợ hắn thế mà đang bị bắt trói treo lên, đôi mắt liền nổi vằn đỏ, tức giận rống lớn

“Vô Khương, tên nghiệt chủng nhà ngươi”

Vô Khương hài hước nhìn Hà Nguyên Thành

“Sao vậy, Thành tông chủ có việc gì cần dặn dò tiểu tử sao ?”

“Nghiệt súc, mới nhỏ tuổi đã lòng dạ ác độc, ngươi chết không toàn thây”

Lắn át giọng của hắn là giọng “ mẹ “ của Vô Khương, nàng liền đáng thương nhẹ giọng cầu xin

“Vô Khương, con trai của ta, niệm tình mẫu tử, con thả mẹ cùng em trai ra, được không?, niệm tình mẫu thân bao lâu nay, Vô Khương a”

Nghe lời cầu xin của người phụ nữ này, Vô khương cũng cười lạnh một cái, lời nói âm lãnh buông ra

“Chặt tay thiếu tông chủ”

Nhận lệnh, Huyết sát liền đi lên quả quyết chặt xuông

AAAAAAAAAAAAA

“Vô Khương, lỗi của mẹ, lỗi của mẹ đã bỏ rơi con, chỉ vì Hà tông chủ bắt ép, đúng vậy, Hà tông chủ bắt ép mẹ mới phản bội bố con của con, nên mẹ xin con, xin con đừng giết em trai con a, nó cũng mang cùng dòng máu với con mà, tha cho nó đi con a”

Lúc này Vô Khương không nhìn đến nàng ta mà ánh mắt hướng về Hà Nguyên Thành đã tức giận cuồng nộ mà lao về phía hắn, không để ý thương thế mà liều mạng phóng đến

“Thành tông chủ a, đừng vội, ngươi muốn đến gần con trai ngươi liền có ngay, chặn chân còn lại”

“Vâng”

AAAAAAAAAAAAAA

“Nghiệt súc, Nghiệt súc, Nghiệt súc, ta giết ngươi, ta giết ngươi, ta giết ngươi”

Hà Nguyên Thành như hóa điên, điên cuồng lao về phía Vô Khương, nếu ánh mắt có thể giết người thì hắn thành công hàng tỷ lần

Bạn đang đọc Thế Lực Vô Hạn Triệu Hoán sáng tác bởi Vôdiêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tườngtôtăm232
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.