Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đêm tối truy tung

Phiên bản Dịch · 1271 chữ

“Lần trước ta có nghe nói Tam Tài thích đánh bạc, đã xảy ra chuyện gì à?”

Tôn chưởng quầy dùng đũa gắp hạt đậu phộng, hắn gật đầu.

“Tam Tài ở đối diện nhà ta. Khi còn nhỏ nó ham ăn biếng làm lại còn nghiện cờ bạc. Mỗi lần thua sạch sẽ, người sòng bạc lại đây đòi nợ, lần nào cũng là hai vợ chồng già trả cho. Đứa nhỏ Tam Tài này đã nhiều lần quỳ trên mặt đất dập đầu nhận sai, nhưng mà dạy mãi vẫn không sửa được.”

“Sau đó, phòng ở ruộng đất cũng mất hết, tức phụ nó bỏ đi, hai vợ chồng già liên tục bệnh chết, nương nó trước khi chết vẫn cố gắng nắm tay Tam Tài, cầu xin nó đừng đánh bạc nữa.”

“Từ sau lần đó, Tam Tài xem như đã thay đổi, nó làm xa phu, khuân vác, làm việc khổ việc nặng. Bởi vì chúng ta là hàng xóm nên ta mới để nó đến cửa hàng hỗ trợ học nghề múc rượu bưng thức ăn, ngược lại nó cũng cần mẫn.”

“Cuộc sống yên ổn rồi, có tiền, rảnh rỗi nên lại không nhịn được à?”

“Đúng vậy, giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời. Mấy ngày trước không biết nó đã làm gì, chỉ biết sau khi trở về, nó quỳ gối trước mặt ta khóc lóc muốn vay tiền của ta. Tất nhiên ta không thể cho nó vay được, còn khuyên nhủ vài câu, sau đó nó rời đi. Vốn tưởng rằng Tam Tài tức giận, ta chỉ coi như không có đồ đệ này là được, ai ngờ buổi tối nó lại trở về. Ôi! Thôi... Chạy thì cứ chạy.”

Hứa Bất Lệnh nhíu chặt mày.

“Tam Tài trộm tiền tích góp của ngươi à?”

Ngón tay Tôn chưởng quầy khẽ gõ bàn, một chén rượu xuống bụng khiến nếp nhăn che kín mặt đỏ lên một chút, hắn trầm mặc một lát mới thở dài thườn thượt.

“Hai trăm lượng bạc, cũng không quá nhiều. Tiểu lão nhân có tích cũng không dùng được, chỉ cần đứa nhỏ Tam Tài này đừng tiếp tục cầm đi đánh bạc là được. Ai, mà cũng chẳng có khả năng đó đâu.”

“Chó không đổi được tật ăn phân.”

Hứa Bất Lệnh bưng bát rượu lên uống một hơi cạn sạch.

“Ta sẽ đánh tiếng với quan phủ. Dưới bầu trời này, đất nào không phải là đất của Thiên tử.”

Tôn chưởng quầy hơi nâng tay.

“Tiểu lão nhân nói mấy lời này với công tử, chẳng qua là dựa vào men say để tâm sự vài câu trong lòng thôi. Nếu làm phiền đến công tử, rượu này cũng mất đi hương vị. Tam Tài lớn lên dưới con mắt của ta, nếu ngươi báo quan thì theo luật nó sẽ bị lưu đày sung quân. Thôi…”

Trong lúc nói chuyện, có một lão phu nhân đến tiệm rượu mua rượu.

Tôn lão nhân khôi phục tươi cười ấm áp ngày xưa, còng lưng đứng dậy nghiêm túc múc rượu, còn khách sáo hàn huyên vài câu.

“Bệnh cũ trên eo Trương sư phó lại tái phát à?”

“Ôi. Đừng nói nữa, lúc nhỏ ta dạy người ta công phu quyền cước, lúc về già thì toàn bị bệnh.”

Lão phụ nhân thoạt nhìn rất quý khí, trên đầu cài một cây trâm hình chim tước, có lẽ là vật đính ước của tình lang lúc còn trẻ. Thái độ của lão phu nhân cực kỳ thân thiện, bà cầm bầu rượu nói vài câu rồi mới chậm rì rì rời đi.

Tôn lão nhân ngồi vào bàn lần nữa, lắc đầu cười khổ nói.

“Nam nhân của bà ấy là sư phụ của một võ quán. Mấy năm trước nhi tử bọn họ gây chuyện và bị Lang Vệ đánh chết, hiện giờ nhà họ chỉ còn lại hai vợ chồng già. Tính tình Trương sư phó trở nên không tốt lắm, bà ấy mất con trai đau lòng muốn chết, còn phải khuyên nam nhân của bà nghĩ thoáng chút, ôi! So với bà ấy thì cuộc sống của lão nhân đây vẫn như thần tiên đấy. Con người vẫn nên nhìn vào chỗ tốt thôi."

Hứa Bất Lệnh trầm mặc một lát, không nói thêm nữa. Sau khi đặt tiền thưởng lên bàn, hắn lập tức ra cửa xoay người lên ngựa, kế tiếp biến mất ở ngõ nhỏ…

Đèn lòng trong phố nhỏ tản ra ánh sáng mờ nhạt trong đêm tuyết, khách trong các quán rượu và quán trà ít dần. Trong sòng bạc Câu Lan vang lên từng tiếng ầm ĩ, hỗn loạn và chói tai, thỉnh thoảng còn có mấy người đi vào với gương mặt hồng hào, hoặc là đi ra với khuôn mặt xám như tro.

Chúc Mãn Chi đè yêu đao, tuần tra trên đường nhỏ dưới làn tuyết bay đầy trời, một vài bông tuyết rơi lên ngực áo cẩm bào màu đen, nhưng nàng lại không phát hiện ra. Trên gương mặt non nớt đầy vẻ u sầu.

Lần trước từ biệt với Hứa thế tử, hắn cho nàng thời hạn bảy ngày để điều tra nội tình của Bạch Mã Trang. Ban ngày nàng phải tuần phố nên không thể tự ý rời khỏi cương vị công tác, chỉ có thể cưỡi ngựa chạy ra ngoài thành Trường An điều tra tin tức vào buổi tối.

Chỉ tiếc trong thành Trường An ngọa hổ tàng long, phía sau một cửa hàng nhỏ cũng có thể là một con quái vật khổng lồ đứng trên triều đình. Bởi vì nơi đó không thuộc địa bàn nàng quản lý nên nàng không tìm hiểu được chút tin tức gì. Cho đến nay, đến cả Bạch Mã Trang là sản nghiệp của ai, nàng cũng chưa hỏi rõ được.

Nhớ tới câu ‘bán ngươi vào thanh lâu thôi’ kia, Chúc Mãn Chi đã lập tức cảm thấy lo âu. Có lẽ Hứa thế tử sẽ không thật sự bán nàng vào thanh lâu đâu, nhưng nếu hắn cho rằng nàng lười biếng, không làm việc mà không quan tâm nàng nữa thì nàng sẽ mất cơ hội vào doanh trại của Thiên Tử. Thật ra nàng đã rất nỗ lực. Mỗi ngày, qua giờ Tý nàng mới trở về, trời chưa sáng đã phải rời giường đi tuần phố.

Trong lúc miên man suy nghĩ, thời gian càng lúc càng khuya, chỉ còn cách thời gian hẹn một chút.

Chúc Mãn Chi quay về từ đầu kia của con phố nhỏ. Nàng không ngừng xem xét khắp nơi, thầm nhủ.

“Không phải hắn sẽ không tới đấy chứ.”

Vừa mới đi được vài bước, tiếng vó ngựa ‘cộp cộp’ đã truyền đến từ phía sau.

Mắt Chúc Mãn Chi sáng rực, vội vàng quay đầu lại. Nàng nhìn thấy Hứa Bất Lệnh mặc áo bào trắng đang cưỡi ngựa chạy chậm đến trước mặt mình. Sắc mặt hắn khá lạnh nhat, dường như có tâm sự gì đó.

Chúc Mãn Chi vội vàng chạy chậm qua, ngẩng khuôn mặt nhỏ lên và giơ tay hành lễ.

"Hứa công tử, ngươi tới rồi!”

Hứa Bất Lệnh xoay người xuống ngựa.

“Xin lỗi, trên đường có chút chuyện nên ta đến muộn.”

“Không muộn đâu.”

Chúc Mãn Chi xốc lại tinh thần, cười hì hì một cái. Sau đó nàng lại có chút áy náy, nhỏ giọng nói.

“Hứa công tử, lần trước ngươi để ta tra chuyện Bạch Mã Trang….”

Bạn đang đọc Thế Tử Rất Hung của Quan Quan Công Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Domino123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.