Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1 : cuộc sống kẻ chuyển sinh

Tiểu thuyết gốc · 1251 chữ
  • Đùng đùng

Tiếng kim loại va vào nhau ầm ĩ, tiếng động cơ ồn ào, tiếng người quát tháo làm cho hắn không tài nào ngủ được, nhưng hắn đã quen với việc này rồi nên hắn cố gắng lờ đi hết đi những tiếng ồn ào mà nhắm mắt ngủ.

Vì đây là thời gian duy nhất hắn cảm thấy thoải mái và thanh thản nhất, dù chỉ là thêm vài phút đi chăng nữa. Nhưng tiếng quát tháo của bọn quản lý ngày càng lớn không thể không khiến hắn tỉnh dậy. Bởi nếu hắn không chịu dậy ngay thì những dây roi sẽ giúp hắn.

Vừa tỉnh dậy hắn mệt mỏi mở hai con mắt vàng đục của mình lên, chọp lấy một chiếc khăn rách rưới treo bên cạnh lau đi những vết đen đúa trên khuôn mặt bẩn thiểu của mình. Nhưng những vết đen vẫn còn thậm chí nó còn dơ hơn, nhưng hắn còn chẳng quan tâm đến mà bước ra khỏi căn phòng bằng sắt của mình.

Căn phòng nhỏ hắn thì chẳng có gì cả , chỉ có một chiếc giường rách và vài ba bộ đồ cũ mà hắn được phát cùng với căn phòng.

Tuy là ngủ dậy nhưng bước chân của hắn đầy khập khiễng và mệt mỏi, vì hắn đã làm quần quật suốt hai mươi tiếng liền mà chỉ ngủ được hai tiếng . Chiếc xương sườn gãy do tai nạn hôm trước không ngừng đau nhói khiến hắn mệt mỏi nay càng thêm mệt .

Bước ra khỏi phòng trước mắt hằn là hàng ngàn, hàng vạn căn phòng con người giống như hắn, già hay trẻ đều có . Cùng nhau nối đuôi nhau mà đi tạo nên một biển người mênh mông. Biển người chia làm hai hàng một đi và một hàng về, im lặng mà bước đi thì đột nhiên có một ông lão ngục xuống giữa đường. Nhưng tiếc là chẳng có ai đến cứu hay đi đến chổ ông ta cả, nếu có thì chỉ là dẫm đạp qua ông ta mà đi tiếp.

Đây là một việc quá đỗi bình thường của nơi này, hầu như mọi ngày đều gặp. Ông lão xấu số đó có thể do lao động quá mức nên ngất đi hay do các trận đòn roi của những tên quản giáo bệnh hoạn, cũng có thể do bệnh tật lâu bùng phát. Nhưng dù gì thì mong ông ta mau chết đi vì nếu không thì biển người này sẽ làm điều đó

Một cơn mưa đen chợt đổ xuống có như các vị thần khóc thương số phận con người ở đây. Tiếc là không, hắn liền nhìn lâu bầu trời và chợt nhớ đến những vì sao mà mẹ hắn hay kể lúc nhỏ, nhưng tiếc nơi này chẳng có thứ đó. Trên đầu lúc này chỉ là những đám khí thải màu đen do những cổ máy khổng bên trên thải ra, dù hít một ngụm nhỏ cũng đủ tiêu đời.

Và cơn mưa này kì thực cũng không phải là mưa mà là đám chất thải của những kẻ sống ở tầng trên thải xuống hay là dầu thải độc hại của các cổ máy phun xuống. Dù là cái nào đi nữa đều không khá hơn cái còn lại là mấy, chúng tích tụ trong đám khối đen lâu dần hình thành những giọt nước và rơi xuống khiến ta tưởng đó là mưa.

Tiếp đó là tiếng thông báo chói tai của các thiết bị tự động, liên ca ngợi về đế chế về giáo điều và sự vĩ đại của nó. Hắn nhàm chán mà bước nhanh ra khỏi khu này, bởi hắn đã nghe đi nghe lại điều này quá nhiều khi còn nhỏ, tới nổi hắn đã thuộc nằm lòng nó, hắn còn nhớ khi lúc nhỏ dù bất kể hắn có làm gì đi chăng nữa, thì đều phải dàng năm tiếng hằng ngày để đọc và học thuộc lòng hết các giáo lý của đế chế nếu không thì được sếp vào hàng ngũ kẻ phản giáo . Có thể bị xuyên cọc để chứng minh sự trong sạch của mình hoặc tệ hơn là bị mổ xẻ bộ não để tìm thông tin của những kẻ phản giáo khác.

Dần dần đi theo đoàn người hắn cũng tới nơi làm việc của mình, đó là một khu vực cống ngầm nằm dưới tầng hắn đang sống và cũng là tầng sâu nhất. Nơi đây tràn ngặp chất thải của các tầng phía trên tích tụ lại chờ được xử lý và hắn chính là những kẻ sử lý nó

Công việc hắn cực kì đơn giản không hề phức tạp. Hắn cùng nhiều kẻ khác sẽ tự mình lội trong đám chất thải, không hề có bất cứ đồ bảo hộ gì mà sẽ được phát một chiếc vợt và dùng nó vớt đi bất kì thứ gì nổi trên mặt nước ngay cả xác người và bỏ vào bao tải sau lưng. Đem lên trên bỏ vào chiếc xe đợi sẵng.

Nếu chỉ bẩn thiểu và hôi thối thì chẳng có gì đáng nói ở công việc này cả, thứ đáng sợ là thứ chất lỏng bọn họ ngâm mình vào. Ngoài là chất thải sinh hoạt, nó là tập hợp các hoá chất chẳng biết tên của tầng thí nghiệm xả xuống thậm chí còn ẩn chất phóng xạ bên trong . Tuy thứ nước này không giết bọn họ ngay lập tức mà từ từ ngắm vào da và thịt của họ, âm thầm biến đổi họ, nhẹ thì thành tàn tật nặng thì sẽ biến thành những con quái vật đột biến.

Những kẻ bị đột sẽ chẳng được cứu chữa hay cách ly mà được thưởng vài phát đạn từ những chiến binh ở đây, vì thuốc men quá quý giá với bọn dân đen như họ. Tệ hơn là một số kẻ đột biến sợ bị truy sát mà nhảy xuống cống ngầm lẫn trốn, tạo ra đám quái vật chúng ăn rác thải và những người " xử lý rác " mà sống . Tóm gọn lại làm công việc này cái chết chỉ là sớm hay muộn và còn hên xui nữa.

Trước khi bắt đầu công việc kéo dài hai mươi tiếng của mình hắn được phát một thanh thức ăn nhỏ màu nâu, nó được coi như là nguồn năng lượng cả ngày làm việc của hắn. Mùi của nó cực kì tồi tệ như mùi của đám phân đã để lâu ngày, còn vị thì cũng chăng tốt hơn mà vừa cứng vừa buồn nôn. Một ngày vì tò mò hắn liền hỏi một vài người bạn của mình về nguồn gốc của thanh thức ăn này.

Có người bảo hắn nên ngậm miệng lại và ăn đi vì nó là thứ duy nhất giúp bọn họ sống sót biết quá nhiều thì chỉ hại bản thân thôi.

Có người thì nói rằng đó là hỗn hợp gồm bột mì và các thứ sinh vật như gián, chuột côn trùng trộn lại với nhau xay nhiễn ra.

Tuy biết là thế nhưng hắn vẫn ăn nó vì nó giúp hắn sống. Mọi thứ còn lại với hắn đều vô nghĩa, mỗi một ngày mới đều giống nhau không một khác biệt. Tầng lớp thấp kém như hắn chẳng thể nào ngốc đầu dậy, cho đến một ngày.

Bạn đang đọc The War sáng tác bởi manhero1

Truyện The War tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi manhero1
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.