Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Uông Sán

Phiên bản Dịch · 1418 chữ

“chờ chút.”

Tiêu Tông bước nhanh đi đến cửa thang máy, hắn không quen thuộc tiểu khu này, tìm địa chỉ một hồi, đã trễ 7 phút so với thời gian hắn cùng Phương Tuấn Dương giao hẹn.

Hắn không muốn bỏ thang máy lần nữa.

Cửa thang máy rộng mở chờ hắn đại giá quang lâm, hắn đối với người đàn ông bên trong thang máy hơi gật đầu: “Cảm ơn.”

Tiêu Tông còn chưa kịp nhìn kỹ diện mạo của người đàn ông, đã bị sợi dây xích bằng vàng trên cổ hắn hấp dẫn ở ánh mắt.

Âm người đàn ông hơi khàn khàn: “lầu mấy?”

“lầu 33 ,cảm ơn.”

Nút 34 đã sáng lên rồi bấm nút “33”.

Cửa thang máy khép lại bắt đầu đi lên trên .

Hai người đều xuyên qua mặt kính kim loại màu xám quan sát đối phương, bất động thanh sắc.

Người đàn ông mang mắt kính cúc áo trên cùng mở ra phía trên là sơmi màu lam , quần tây màu nâu nhạt và giày da màu nâu đỏ.

Người đàn ông kia trên quần jean cũng có gắn dây xích vàng , áo thun màu hồng trắng có hình chữ tiếng anh, trên chân là đôi giày màu đen

Hoàn toàn bất đồng phong cách.

Cung Lục Sinh đem tầm mắt trở về , nhìn cái kia nick name là “Bảo bảo” trên hình nền bọt biển trắng.

“anh đi ra cửa sao?? có thể giúp em đến lầu 34 lấy túi đụng trang phục diễn đem lại đây cho em được không?”

“em quên mang theo, là túi vải bạc màu trắng!”

“Maria đi mua đồ ăn không có ở nhà, chỉ có thể nhờ vào anh , làm ơn Tiểu Lục thúc!”

“em cùng Bạch Vũ ở tạp hát nụ hoa rạp hát chờ tập luyện, cứu mạng cứu mạng!”

Còn gửi rất nhiều icon chắp tay.

“muốn cảm ơn anh như thế nào?”.

“Đêm nay anh tắm rửa xong ở yên trong phòng! Chờ em tới!”

Cung Lục Sinh cong cong khóe miệng, giương mắt nhìn về phía những con số màu đỏ đang tăng dần.

Vốn dĩ buổi sáng hắn cùng biên tập hẹn nói chuyện kế hoạch kế tiếp gần Starbucks , vừa mới đi được một đoạn đường, Cung Hân liền nhắn tin xin giúp đỡ, trực tiếp xoay người, một lần nữa đi vào thang máy.

Thực mau đến lầu 33

Tiêu Tông đi ra thang máy trước, lại lần nữa hướng người đàn ông xa lạ hơi gật đầu.

Cung Lục Sinh cũng đáp lễ lại.

Hành lang sạch sẽ, không gian rộng rãi không có đồ vật chồng chất

Một tầng bốn hộ, 3301-3302 bên trái, 3303-3304 bên phải.

Tiêu Tông đi về bên trái, tìm được số nhà 3302 , ấn chuông cửa .

*

“Buổi chiều chuyển nhà lại đây, dọn một chuyến là xong. Sau đó sáng mai tôi tìm công ty ký hợp đồng, nơi này thứ nhất sạch sẽ , thứ hai ký hợp đồng xong có thể trực tiếp dọn vào ở.”

Phương Tuấn Dương đá văng thùng giấy bên chân, nói ra hai điều.

Tiêu Tông gật đầu: “tôi có thể xem phòng trước không?”

“Đương nhiên có thể, phòng ngủ, phòng cho khách tôi đều sửa sang tốt rồi, anh cứ từ từ xem .”

Viện trưởng bệnh viên nhi đồng cùng cha Tiêu Tông có giao tình, khi còn ở Vancouver ,ông chỉ muốn đem Tiêu Tông trói về nước, sau khi Tiêu Tông về nước còn cùng hắn giao lưu hạng mục của bệnh viện quốc tế.

Tiêu Tông cũng có chút tư tâm, hơn nữa cha đã gần đến lúc lá rụng về cội, cũng khuyên bảo Tiêu Tông về nước một đoạn thời gian nhìn xem hoàn cảnh xung quanh.

Nếu vẫn không quen cách sinh hoạt trong nước, thì lại trở về Vancouver.

Hắn không tính mua căn hộ, liền mở UBC để xem tình huống nhà cho thuê gần đây.

Tiêu Tông thực mau nhận được thông tin và hình ảnh của phòng ở, hắn không có yêu cầu quá lớn, chỉ cần sạch sẽ gần bệnh viện là được.

Phương Tuấn Dương còn cho hắn xem video phát sóng trực tiếp, để hắn nhìn rõ mỗi một góc trong căn phòng.

Phương Tuấn Dương bảo không có nhiều thời gian, bởi vì có quan hệ với công ty mới dời đi nên cho hắn thuê lại, trước khi hắn vào chủ nhà đã sơn lại vách tường và đổi mới các dụng cụ điện, cho nên hiện tại căn hộ đang ở trạng thái rất tốt.

“đồ dùng đầy đủ hết, chỉ việc xách giỏ vào ở!”

“Nơi này cách bệnh viện rất gần, đi đường mười lăm phút bên trái bên phải đều có đường đi đến bệnh viện.”

“Chủ nhà là người tốt,ký hợp đồng không thông qua người môi giới, đôi khi xảy ra vấn đề thì rất phiền toái, chủ nhà còn bảo sẽ gọi luật sư, anh có vấn đề gì cũng có thể gọi trực tiếp cho luật sư.”

“à đúng rồi, đối diện chính là vị luật sư kia, người cũng rất tốt.”

“Chủ nhà ở lầu trên, lầu 34 , có vấn đề gì đều có thể trực tiếp cùng cô ấy nói chuyện.”

Phương Tuấn Dương không ngừng thuyết phục, Tiêu Tông nhìn căn phòng cũng không tồi, liền trực tiếp đồng ý, để Phương Tuấn Dương cùng chủ nhà bàn chuyện ký hợp đồng.

“Tháng 5 ngày 27 ký hợp đồng, anh hỏi chủ nhà xem có thể không.”

Tiêu Tông đứng ở ban công của phòng ngủ , nhìn tòa tháp cao.

“Nơi này ban đêm rất đẹp, có thể nhìn thấy tòa tháp kia.” Phương Tuấn Dương dựa vào trên khung cửa , nhịn không được tiếp tục khen căn hộ này.

“ừ, khá tốt, hẹn gặp lại vào ngày ký hợp đồng.”

*

Uông Sán dưới ở bàn ăn , lặng lẽ đánh tin nhắn vào ô chat của WeChat.

“Sao lại thế này? cô cùng khách thuê phòng lần này có quen biết sao?”

Ngón tay Cung Hân dừng động tác

“Quá xui xẻo, là mối tình đầu của tôi.”

Uông Sán hơi hơi nhíu mày.

Cung Hân cũng cau mày, ở nhà trẻ gặp mặt đã đủ trùng hợp, không nghĩ đến còn có thể gặp nhau tại nơi này ?

Tiêu Tông nhìn hợp đồng trong tay, hắn không nhíu mày, nhưng một tờ giấy trắng mực đen một chữ cũng đều xem không vào.

Hắn cũng không nghĩ tới , lại có duyên như vậy?

Cho nên Phương Tuấn Dương nói “chủ nhà rất tốt”, chính là Cung Hân.

Người ở lầu trên , cũng là Cung Hân.

Tiêu Tông đột nhiên nghĩ , người đàn ông đeo dây xích vàng hai ngày trước, hắn cũng đến lầu 34 .

Cho nên……?

Có lẽ chỉ có Phương Tuấn Dương là không cảm nhận được bầu không khí đang nổi từng đợt sóng.

“Lần trước vòi nước trong phòng bếp bị rò rỉ, là chủ nhà tới giúp tôi tu sửa, còn rất thành thạo!”

Tiếp theo là cùng Cung Hân cam đoan Tiêu Tông nhất định sẽ tuân thủ hợp đồng khách thuê thật tốt, Cung Hân cảm thấy hắn không nên đi làm tài chính , đi làm người môi giới phòng óc nhất định có thể kiếm được thật nhiều tiền

Kỳ thật Cung Hân đang nghĩ có nên cự tuyệt không cho Tiêu Tông thuê phòng , nhưng làm như vậy có vẻ cô không phóng khoáng.

Đối phương rõ ràng thoải mái hào phóng, còn nghiêm túc xem hợp đồng như vậy, nếu mình lại mở miệng từ chối, chẳng phải là cô bị hãm trong ký ức quá khứ không ra được sao?

Cô mới không như vậy, cô mới không thèm để ý

Tiêu Tông cũng nghĩ

Cung Hân cùng chồng cô đang ở trên lầu, như vậy sớm muộn gì cũng sẽ gặp mặt, không chừng lại gây rắc rối cho cô ?

Tuy trong lòng nghĩ như vậy, nhưng tay đã cầm cây bút màu đen ký tên.

“Tiêu tiên sinh có muốn suy xét lại một chút? Nếu cảm thấy hợp đồng có vấn đề, có thể xem xét lại.”

Uông Sán lộ hàm răng trắng, tươi cười cực kỳ xán lạn và chân thành, nói với Tiêu Tông.

Bạn đang đọc Thích Nàng của Bất Tính Chu Đích Lão Bản Nương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Minhtieulan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.