Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh thích nam nhân sao?

Phiên bản Dịch · 1366 chữ

“đã nhận 9 vạn 8000 ngàn.”

Giọng nữ máy móc vang lên, Cung Hân quét mặt mở app nhìn thấy thật sự chuyển gần mười vạn .

“anh gửi cho tôi nhiều tiền như vậy làm gì?” cô trừng lớn hai mắt nhìn vị “Kim chủ”.

Nàng thói quen bắt người thê phòng cọc trước 2 tháng, không nghĩ tới Tiêu Tông trực tiếp gửi cho cô tiền thuê nhà một năm cộng thêm hai tháng tiền thế chấp.

“Như vậy tiện hơn, không cần một tháng chuyển một lần.” Kỳ thật Tiêu Tông muốn đem tiền thuê phòng ba năm gửi luôn một lần , bất quá số dư trong tài khoản ngân hàng không đủ, phải chờ tiền từ Canada về.

Uông Sán thu thập văn kiện trên bàn, đứng dậy, trên mặt vẫn còn treo nụ cười xán lạn, hướng Tiêu Tông vươn tay phải ra: “Nếu đã ký hợp đồng xong, tôi liền tự giới thiệu lại một lần nữa, Uông Sán, là khách thuê phòng 3301,hàng xóm đối diện của anh.”

Tiêu Tông cũng vươn tay phải bắt tay với hắn: “chào anh, Tiêu Tông.”

“Uông luật sư, huynh đệ này của tôi mới từ nước ngoài trở về, đang độc thân, làm phiền anh chiếu cố một chút!” Phương Tuấn Dương nói

Cung Hân nhìn Uông Sán đang bắt tay với Tiêu Tông , thở dài một hơi.

Rất nhanh bọn họ đã buông tay ra, nhìn Uông Sán cứ híp mắt đánh giá Tiêu Tông, Cung Hân thở ra một hơi ,nói

“Tiêu tiên sinh, giữa trưa tôi đã đặt nhà hàng, cùng nhau ăn một bữa cơm đi.”

Sau đó Cung Hân trừng mắt với Uông Sán, “Uông Uông, anh lại đây một chút, tôi có chuyện muốn nói cùng anh.”

Nhìn cô gái đang làm mặt quỷ, Uông Sán cười cười đi theo cô đến phòng bếp.

Kéo cửa chặn tầm mắt phòng khách, Cung Hân xoay người nhìn người đàn ông trước mắt đang cởi nút thắt tây trang

“Làm sao vậy? Muốn nói cái gì?” Uông Sán nới lỏng cà vạt màu lam tím phía dưới hầu kết

Hắn nhìn vẻ mặt muốn nói lại thôi của Cung Hân, hắn cũng không nói chuyện hai người liền đứng trơ ra như vậy

Cung Hân đang sắp xếp ngôn từ để xem mở miệng như thế nào.

Phòng khách có mở điều hòa nên không có cảm giác nóng nhưng khi vào phòng bếp liền cảm thấy có dòng khí nóng đánh úp lại.

Rất nhanh có mồ hôi từ trên trán cô chảy xuống, thấm ướt sợi tóc bên tai.

Cô không chú ý đến người đàn ông đang tiếp tục nới lỏng cà vạt, che đậy hầu kết đang lăn lộn.

“Muốn nói cái gì thì nói nhanh, có cái gì không thể nói sao?”

Từ phía sau một cái bóng đen bao phủ lấy cô, mùi hương nam tính trên tây trang của người đàn ông chui vào khoang mũi .

“có thun cột tóc không đưa cho anh ”

Người đàn ông hơi thở mang theo chút nóng bỏng, phả vào lỗ tai cô.

Cũng không cảm thấy khoảng cánh này có gì không ổn, Cung Hân gỡ đoạn dây thun xuống đưa cho hắn.

Người đàn ông lui một bước, đem mái tóc dài đang rũ trên vai của cô gái buộc thành một nắm trên đỉnh đầu, thuần thục giúp cô cột thành tóc đuôi ngựa, lại giúp cô đem tóc con vén ra sau vành tai.

Người đàn ông lui ra sau, dựa trên bàn đá cẩm thạch.

Không xa không gần khoảng cách an toàn

“Uông Uông …… Có phải ……”

Cung Hân ôm cánh tay quay người lại , cắn răng hỏi

“có phải anh thích Tiêu Tông hay không?”

*

Cung Hân và Cung Lục Sinh đa số đều dùng cầu thang bộ, có một tầng lầu, đi thang máy thì quá lãng phí tài nguyên công cộng

Cô ôm một vật nhỏ trong lòng ngực , là em bé đang ngủ say được bọc trong cái chăn màu trắng.

Cung Hân đẩy cửa cầu thang, nhấc chân chuẩn bị đi lên lầu.

“tôi nói, tôi thích đàn ông !!!!”

……wow……

Cung Hân cảm thấy tò mò là không tốt , nhưng vẫn không nhịn được sự tò mò , nghiêng người về phía ngoài của thanh cầu thang, nhìn xuống lầu dưới

Ai da không ngờ là người quen, là Uông tiên sinh nửa năm trước đến thuê phòng 3301

Cung Hân không nghĩ tới Uông tiên sinh là người như vậy

Nhưng chuyện này cũng bình thường, nàng giơ ngón tay cái tán hưởng hắn vì đã dũng cảm thừa nhận giới tính của mình, Ngược lại người đàn ông khác hẳn với bộ dáng rộng rãi sáng ngời ngày thường , bộ dáng hừng hực lửa giận bao phủ đến mức có chút chật vật khiến cô giật mình.

“Buồn cười, vì cái gì bắt tôi sinh?”

“Lão già có nhiều con trai như vậy, không ai sinh chau cho ông ta sao?”

“Đúng vậy, tôi thích đàn ông, tôi rất yêu rất yêu đàn ông, đời này đừng mong tôi kết hôn sinh con!!!”

Uông Sán bị nữ nhân bên kia đầu dây điện thoại chọc tức đến hai mắt nổi lửa, hoàn toàn đã quên mình đang ở nơi công cộng, cái gì nên nói và không nên nói đều đã nói ra ngoài.

Giận dữ cúp điện thoại, hắn hung hăng đập một cú lên tay vịn cầu thang.

“Đương ——”

Điện thoại cùng tay vịn kim loại va chạm nhau, phát ra một âm thanh bén nhọn, dọc theo ống dẫn truyền lên trên , quanh quẩn ở không gian cầu thang bộ.

“Ô…… Ô a……” Bị tạp âm quấy rầy đến mộng đẹp Tiểu Bạch Vũ từ ôm trong chăn vươn đôi tay nhỏ đầy thịt, nhăn khuôn mặt nhỏ không vui mà nói mê một tiếng.

Uông Sán ngẩng đầu, liền thấy một người mặc bộ đồ màu trắng, trong lòng ngực còn ôm một đứa nhỏ.

Người mặc bộ đồ trắng bị người ta phát hiện mình đang nghe lén có chút xấu hổ.

Hắc, cô không cẩn thận “Bị bắt nghe góc tường”.

“tôi không cẩn thận nghe được, xin lỗi xin lỗi.” Cung Hân cũng hào phóng, một bên nhẹ nhàng trấn an tiểu gia hỏa trong lòng ngực, một bên không có thành ý mà xin lỗi.

“Uông tiên sinh, người dũng cảm thừa nhận giới tính thật giống như anh không nhiều lắm.”

“Cố lên.”

Nói xong, cô còn đưa tay làm tư thế cổ vũ , sau đó cũng không chờ người đàn ông đáp lại, xoay người liền đi lên lầu.

Sau này mỗi khi nhìn thấy Uông Sán, cô luôn là một bộ dáng “Uông tiên sinh cố lên theo đuổi chân ái của mình đi”

Sau đó lại sau đó, Uông Sán trở thành “bạn gay” của cô

Lúc đi dạo phố chăm da làm tóc, ăn nhậu chơi bời cô lúc nào cũng gọi cho hắn, Uông Sán chỉ cần không có công việc đều có thể cùng cô đi chơi, hai vị “Tiểu tỷ muội” tình cảm tốt đến mức Cung Bạch Vũ thích gọi người này là Uông thúc thúc.

“có phải anh thích Tiêu Tông?”

Cũng không trách Cung Hân lại hỏi như vậy, bọn họ thường xuyên ngồi ở Starbucks, thảo luận về những người đàn ông bên ngoài cửa kính.

“người thật soái.”

“phong cách quần áo của các em nhỏ tôi thật sự xem không hiểu.”

“anh xem nơi đó, wow……”

“Uông Uông anh rốt cuộc thích đàn ông như thế nào? tôi sẽ giúp anh lưu ý một chút!”

Thường xuyên là Cung Hân hỏi , Uông Sán đáp lại vài câu.

“giống tôi đi , tôi cảm thấy tôi cũng rất đẹp.”

Uông Sán hơi cúi đầu nhìn giữa háng của mình.

“vẫn dựa vào cảm giác đi.”

Cho nên thật không trách Cung Hân có loại ý tưởng nàyCung Hân suy nghĩ, có phải Uông Sán , đã có cảm giác?

Bạn đang đọc Thích Nàng của Bất Tính Chu Đích Lão Bản Nương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Minhtieulan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.