Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyển trục thần bí

Tiểu thuyết gốc · 2376 chữ

Cộp cộp...

Trần Dương dùng ngón tay gõ vào mặt đá, lúc này mới trả lời câu hỏi của Thượng Đế: "Trận chiến kia đúng là do ta làm nên, tuy vậy ta sẽ nghe theo lời ngài lần này vậy, sẽ không tạo thành rắc rối gì lớn đâu."

Tức là vẫn gây khó dễ cho ta chứ gì?

"Vậy thì ta liền đã an tâm."

Thượng Đế thầm mắng trong lòng, xong ngoài mặt thì tỏ ra vui vẻ, giọng nói cũng bớt đi mấy phần khẩn trương.

"Nếu đã thống nhất như vậy thì ta liền không dài dòng nữa, ta muốn biết một điều chính là thứ cùng cậu chiến đấu bên dưới là thứ gì? Từ những gì biểu hiện ra bên ngoài thì có vẻ đó không phải là một sinh vật tầm thường đâu."

Chuyện đã giải quyết xong, Thượng Đế cùng đi thẳng vào vấn đề.

"Ồ" Trần Dương trong lòng nhảy lên một cái, xem ra mục đích thật sự mà lão ta gọi hắn lên trên này chính là vì con khỉ đỏ kia đi.

Hẳn là Thượng Đế cảm thấy sự tồn tại của con khỉ kia có thể uy hiếp đến địa vị hiện tại của lão nên mới nhiệt tình như vậy đi. Nếu như trong trận chiến kia nó bị Trần Dương đánh chết thì thôi đi, nhưng chỉ cần để cho Thượng Đế biết nó còn sống, hơn nữa lại đang nằm trong ngực hắn thì đoán chừng lão già này sẽ ngay lập tức lật mặt dùng mọi cách tiêu diệt nó.

"Ha ha, Thượng Đế đã quá đề cao nó rồi, đó cũng chỉ là một sinh vật bình thường thôi, tuy vậy bản sự thì không tầm thường một chút nào. Ta không tận tay tiêu diệt được nó nhưng đoán chừng nó cũng không lật nổi sóng gió gì được nữa đâu."

Trần Dương mỉm cười nói.

Ý tứ chính là nó hiện tại không có uy hiếp gì đến ngươi, buông tha đi!

Trần Dương hiểu một điều, Thượng Đế chắc chắn đã biết được chuyện con khỉ đó trong tay hắn. Trong lúc chiến đấu Trần Dương đã cảm giác có người đứng bên ngoài theo dõi, lúc đó hắn cũng lười quản, nhưng ngay tại khi chiến đấu kết thúc Popo đã bay tới liền để hắn minh bạch.

Thượng Đế vốn chính là muốn ngư ông đắc lợi, nhân lúc cả hai cùng suy yếu muốn diệt trừ, tại đây là địa bàn của lão, tuy lão có thể không đánh lại nhưng còn rất nhiều cách để mài chết Trần Dương.

Thượng Đế nhìn thẳng vào Trần Dương dò xét biểu cảm trên khuôn mặt của hắn, nhìn thấy bộ dáng không giống đang nói đùa một lúc sau mới thu lại thở ra một hơi, ngửa mặt nhìn lên bầu trời trắng xóa nói:

"Vậy thì tốt, vậy thì tốt, ta chính là lo lắng nếu nó chạy thoát sẽ gây hại dưới mặt đất. Dù sao một Thượng Đế như ta cũng không thể ngoảnh mặt làm ngơ được."

Lão ta quả thực đã có suy nghĩ muốn đem Trần Dương diệt trừ đi, nhưng lão lại không nắm chắc được chiến thắng. Dù sao trước cũng là một tồn tại mạnh mẽ hơn lão vô số lần, biểu hiện yếu đuối bên ngaoif có lẽ là để thăm dò lão đi. Nếu là trên người hắn mang trọng thương thì còn có tự tin ra tay, nhưng Popo lại đem Senzu cho hắn, đoán chừng sức mạnh tiêu hao đã hoàn toàn hồi phục, nếu ở trong cái cấp độ chiến đấu kia thì lão chết là cái chắc.

Cộng thêm việc Trần Dương biểu hiện ra bên ngoài quá tự tin liền khiến lão cảm thấy kiêng kị không thôi, chỉ sợ nếu bây giờ động thủ thì không thể chiếm được tiên cơ.

"Trần Dương, cậu có biết đấy là thứ gì không?"

Thượng Đế hỏi.

Điều này chính là thể hiện lão đã buông bỏ truy đuổi việc kia, nếu hắn đã có thể khống chế được vật kia thì mặc kệ đi, dù sao hắn cũng đã hứa với ta sẽ không gây ra rắc rối gì.

Trần Dương nghe vậy thả lỏng không ít, hắn hiện tại chỉ là một con hổ giấy hư trương thanh thế, nếu Thượng Đế ra tay thì hắn chết chắc, nhưng lão nói vậy chính là đã từ bỏ. Chuyện này cũng để hắn cảm khái thật lâu, đôi khi tâm cơ quá mức thâm trầm cũng không phải là tốt, việc nhìn thấy trước mắt không nhất định là giả, nhưng xem ra từ chuyện lão đắn đo suy nghĩ như vậy thì sẽ không động chạm gì tới hắn.

So ra thì hắn chính là thích tính cách của Piccolo hơn mấy phần.

"Không biết!"

Hắn cũng không nói dối, ngay cả hệ thống cũng không biết thì hắn làm sao có thể nhận biết được thứ này cơ chứ.

"Vậy sao." Thượng Đế thở dài tiếc nuối, nếu có thể nắm bắt được thứ này thì lão sẽ có được một trợ lực rất lớn, uy quyền của lão cũng sẽ tăng thêm mấy phần.

Trần Dương thấy vậy cười cười, móc từ trong ngực ra quyển trục lấy được bên trong cỗ quan tài đặt lên bàn đá, thần bí nói: "Nhưng ta có thứ này, ắt hẳn ngài sẽ nhìn ra chút ít đi."

"Ồ, đây là...?" Thượng Đế ngạc nhiên nhìn quyển trục cổ xưa trước mặt.

Hai tay vươn đến muốn cầm lên thì liền bị Trần Dương chặn lại, nhìn lên chỉ thấy Trần Dương khẽ lắc đầu không nói.

"A, là ta quá sơ suất!"

Thượng Đế ngại ngùng thu tay về.

"Thứ này ta lấy ở trên người con khỉ kia, chính bản thân nó ta đã từng giao thủ qua, chiêu thức dị thường vô cùng khó nắm bắt, chỉ sợ quyển trục này cũng không đơn giản như vậy."

Trần Dương nói.

Hắn chính là muốn lấy được một chút thông tin về quyển trục này, mà người biết nhiều việc nhất ngoại trừ vị Thượng Đế trước mắt ra thì hắn không thể tìm được ai khác, nay có cơ hội cũng nên thử qua một phen, rất có thể kết quả nhận được sẽ làm hắn bất ngờ.

Thượng Đế sớm đã coi Trần Dương là một tồn tại cùng cấp bậc, hiển nhiên cũng không vì hành động này của hắn mà phật ý, lão gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, phất ta một cái cả ba người liền bay ra bên ngoài, trên bàn đá chỉ còn lại duy nhất quyển trục làm bằng da thú kia.

Vút!

Đợi thân hình đã ổn định, Thượng Đế cũng không nhiều lời, hai tay vẽ ra trong không khí, từ đạo từng đạo gió lốc nổi lên cuốn bay quyển trục lên không trung, hai tay chập lại rồi mạnh mẽ mở ra.

Quyển trục còn đang xoay vòng trên không trung lập tức đình chỉ hoạt động, chốt khóa bên ngoài rơi xuống, lớp lớp nội dung liền xuất hiện trước mắt ba người.

Đây...

Không hề có ám khí bay ra như dự đoán, hắc vụ mà Trần Dương nghĩ đến cũng không xuất hiện.

Bên trong quyển trục đã mục nát gần hết, dấu vết thời gian bào mòn hiển hiện rõ ràng, nhiều nơi bị thủng lỗ chỗ, những nơi không ảnh hưởng thì những kí tự viết lên trên đó cũng đã mờ nhạt không chịu nổi, chỉ sợ nếu để thêm vài năm nữa sẽ hoàn toàn hóa thành tro bụi.

"Đây... Thượng Đế ngài có biết chữ cái bên trên là gì không?"

Ký tự bên trong Trần Dương chưa bao giờ gặp qua, tuy nhiên nhìn sơ bộ thì thấy nó có vẻ tương đồng với chũ tượng hình thời xa xưa.

Phù triện? Chữ giáp cốt?...

Thượng Đế trầm ngâm không nói, ánh mắt thủy chung không tách rời khỏi quyển trục, Trần Dương không nhận được đáp án liền quay sang hỏi hệ thống.

- Tinh, ký tự bên trên vô cùng mờ nhạt, thậm chí còn bị thiếu nét, ngoài kia văn minh ký tự vô cùng vô tận nên vô cùng khó đối chứng, nếu kí chủ có thể biết đây là ngôn ngữ của văn minh nào thì hoàn toàn có thể tìm ra được.

"Trước kia ta có nghe qua lão Thượng Đế nhắc đến một nền văn minh hùng mạnh từ thời viễn cổ, rất có thể đây chính những gì còn sót lại của nó."

Popo đột nhiên phá tan sự im lặng.

"Ngươi biết sao?" Thượng Đế liền quay sang hỏi, quả nhiên lão cũng không hề nhận biết được đám ký tự này.

"Thần đã từng đọc qua, trong tủ sách của lão Thượng Đế hình như vẫn còn để một quyển sách nói về thứ này thì phải."

Thượng Đế có chút gấp gáp thúc giục: "Vậy ngươi còn không mau đem đến đây!"

"Tuân lệnh."

...

Đợi Popo đã rời khỏi, Trần Dương lúc này mới quay sang hỏi: "Ngài cũng không biết thứ ngôn ngữ này sao?"

"Thời gian ta nhậm chức mới mấy chục năm, còn rất nhiều thứ mà ta chưa biết."

Thượng Đế đáp.

Hai người liền rơi vào trầm mặc, trong lòng nghĩ gì thì không ai biết được.

Popo rời đi tầm năm phút rồi hớt hải chạy đến, trên tay còn cầm một quyển sách dày cộp, vừa đến nơi liền ném cho Thượng Đế mỉm cười nói: "Đã tìm thấy, rất có thể sẽ tra ra được điều gì đó."

Trần Dương thấy vậy âm thầm câu thông hệ thống:

"AI, có thể quét quyển sách kia không, nếu đối chứng được thì càng tốt."

- Tinh, có thể, bắt đầu quá trình nhận dạng ngôn ngữ, thời gian tính toán mất 5 giây, 5... 4...

- Tinh, quét hoàn tất, đối chiếu hoàn tất, ký tự trên quyển trục chính là ngôn ngữ thuộc về văn minh thành Roma cổ đại.

"Dịch luôn ra đi!"

- Tinh, tiêu hao 10 điểm thưởng tiến hành biên soạn nội dung, do bị thiếu khuyết không hoàn chỉnh nên chỉ có thể dịch được như sau...

Trần Dương thầm mắng hệ thống gian thương, nếu để hắn tự mình dịch ra cũng chỉ tiêu tốn một chút thời gian mà thôi, vậy mà chỉ dịch ra mấy dòng chữ còn phải tính phí.

- Tinh, ... Thánh Chủ tại thượng... Ta là... Đại Đế... con trai... ký kết... bán linh hồn cho... Nó... người kế thừa... xin... chữa trị...

Thông tin hệ thống cung cấp rời rạc không liền mạch, nhưng Trần Dương đọc lên lại cảm thấy chặt chẽ dị thường.

Nói đươn giản thì con trai của vị Đại Đế kia đã bán linh hồn cho thứ gì đó, sau đó nhờ một người tên là "Thánh Chủ" cứu giúp, nếu có thể chữa trị sẽ dâng lên ba tòa thành phía Đông để tạ ơn.

Trần Dương trầm tư suy nghĩ.

Quyển trục này hắn lấy được từ bên trong quan tài kia, khả năng rất lớn con khỉ nằm bên trong chính là con trai của vị Đại Đế không biết tên kia.

Nhưng không phải tên này đáng lẽ phải được đưa đi chữa trị rồi sao, tại sao hắn lại nằm bên hang động kia cơ chứ.

Xem ra ngay từ đầu con khỉ kia vốn không phải như vậy, hắn đã từng là một con người có thần trí rõ ràng, nhưng vì kí kết khế ước với thứ gì đó mà bị thao túng biến thành một khôi lỗi chỉ biết hoạt động theo bản năng.

Còn thứ mà hắn kí kết kia sao... khả năng cao nhất chính là ác quỷ! Những đồ đằng hiện hữu lúc đó là bằng chứng rõ nhất.

Rõ ràng là người có thể kế vị một vị Đại Đế, tại sao lại đi đến bước đường này?

Tất cả liền không phải bây giờ hắn có thể hiểu được.

Thượng Đế bên cạnh chậm rãi lật từng trang sách, thi thoảng còn ngẩng đầu lên đối chiếu, Trần Dương ước chừng để tìm ra kết quả ít nhất cũng phải mấy ngày, quyển sách kia dày đến hơn một gang tay, nếu xem từ từ không biết đến bao giờ mới xong.

Trần Dương tuy đã biết đưuọc nội dung bên trong nhưng không có nghĩa vụ phải báo cáo cho lão ta biết, có làm mới có ăn không phải sao?

Chờ đã! Đột nhiên cơ thể Trần Dương trở nên cứng ngắc.

Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi đột nhiên hắn lại nghĩ đến một điều.

Thời viễn cổ thật sự có những nhân vật hùng mạnh như vậy sao? Từ nội dung bên trong hắn liền lớn mất nghĩ đến, ngay cả khỉ đỏ mạnh như vậy còn bị nhét vào trong cỗ quan tài kia phong ấn đến tận hôm nay, vậy thì vị Đại Đế cha của hắn, hay thậm chí là vị Thánh Chủ mà vị Đại Đế kia kính ngưỡng còn kinh khủng cỡ nào?

Đám người kia hiện tại đã đi đâu hết? Bởi vì theo Trần Dương hiện tại, nhân vật mạnh nhất ngoài sáng chính là Thượng Đế, những nhận vật trong tối cũng không thể vượt quá Sinh mệnh thể tầng 1.

Nói vậy đám người kia đã không còn tồn tại, chết sao? Nói đùa gì vậy, ngay cả một kẻ "yếu" như khỉ đỏ còn có thể tồn tại đến giờ thì đám người kia dễ chết như vậy sao.

Hoặc là bọn họ vẫn đang tồn tại, chỉ vì một lý do nào đó mà không thể xuất hiện. Bọn họ đang e sợ điều gì?

- Tinh, hệ thống ban phát động nhiệm vụ "Khám phá nền văn minh đã biến mất."

Suy nghĩ đến đó, đột nhiên âm thanh hệ thống trong đầu liền truyền tới, Trần Dương cũng vì vậy mà ngẩn người.

...o0o...

Bạn đang đọc Hệ Thống Tại Thế Giới Dragon Ball sáng tác bởi ThánhThủThầnMa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThánhThủThầnMa
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 89

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.