Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần Điện Mami

Tiểu thuyết gốc · 2063 chữ

"Đại nhân, đây là Senzu, thần dược có thể chữa lành mọi vết thương, ngài ăn vào có thể khôi phục lại trạng thái đỉnh phong."

Popo lấy từ trong túi ra một viên đậu nhỏ màu xanh đưa cho Trần Dương.

"Ừm!"

Trần Dương gật đầu, gắng gượng vươn tay tiếp lấy.

Senzu vừa đến tay liền truyền đến cảm giác mát lạnh, bên trên còn thoảng thoảng thơm mát thấm tận ruột gan, chỉ hít vào một hơi đã làm cho tinh thần sảng khoái.

Trần Dương thấy thế lấy làm ngạc nhiên, quả không hồ là vật phẩm được coi là thần dược cải tử hoàn sinh, chỉ mới nhìn qua liền đã có dược lực khủng bố như vậy, so ra với đám dịch dinh dưỡng của tổ chức thậm chí còn mạnh hơn gấp ngàn lần.

Đưa Senzu vào miệng, "Cộp", Trần Dương khẽ cắn một miếng.

Viên đậu liền trong khoảnh khắc hóa thành một luồng nhiệt lưu chạy dọc cơ thể, đau đớn trên người Trần Dương trong nháy mắt rút đi như chưa từng xuất hiện, hắn không nhịn được mà mở miệng cảm thán: "Quả thật là dược vật thần kỳ."

"Thật không?" Popo thấy vết thương trên người Trần Dương đã biến mất toàn bộ thì cười một tiếng, thảm thần dưới chân đột nhiên tăng nhanh tốc độ hướng thẳng tầng trời bay đến.

Tốc độ này khiến Trần Dương nhìn qua cũng phải mặc cảm, cho dù là trong trạng thái sinh mệnh thể bậc 2 hắn cũng không thể nào đuổi kịp được tấm thảm này, không biết đồ vật này làm từ gì mà có thể sở hữu tốc độ khủng khiếp như vậy.

"AI, ta còn có thể mua được cái mặt nạ kia không?"

- Tinh, vật phẩm "Mặt nạ vàng thần bí" là loại tiêu hao, hệ thống chỉ bán duy nhất một chiếc.

Trần Dương thầm gật đầu, như vậy cũng hoàn toàn hiểu được, nếu khổng chỉ cần đủ điểm là mua được nó thì tập luyện còn có ý nghĩa gì nữa.

Hắn cùng không ngờ rằng trong cửa hàng lại tồn tại nhiều loại vật phẩm thần kỳ như vậy, tầm mắt trước kia quả nhiên còn quá nhiều hạn chế nên không thể nắm rõ.

"AI, rốt cuộc cỗ quan tài bằng đồng kia là thứ gì?"

Qua trận chiến vừa rồi thì số điểm của Trần Dương chỉ còn lại 500 điểm, mất tới 3000 điểm để lấy được cỗ quan tài thần bí này quả thật đối với hắn hiện tại có chút ăn không tiêu, dù sao với từng này điểm hắn có thể đổi được rất nhiều thứ có lợi cho con đường phát triển sau này.

- Tinh, thông tin không đủ không thể giám định.

Hệ thống luôn đưa ra một câu nói như vậy.

Trần Dương có chút mộng bức, vậy chẳng lẽ hắn vốn không cần đánh nhau với con khỉ đỏ kia mà chỉ cần cầm Ngọc Rồng rồi chạy thẳng? Thế rốt cuộc cái nhiệm vụ này có ý nghĩa gì?

- Tinh, hệ thống chưa bao giờ làm việc không có mục đích, tất cả đều cần kí chủ tự tìm hiểu.

Từ giọng nói của hệ thống xem ra cỗ quan tài trong ngực hắn lai lịch không tầm thường chút nào a.

...o0o...

Qua thời gian một chén trà, cuối cùng một tòa thần điện trôi nổi trên không trung cũng xuất hiện trước mặt Trần Dương.

Popo không hề dừng lại mà lao thẳng lên bên trên, khi đáp xuống đã đứng ở trên mặt của thần điện.

Đây chính là Thần Điện Mami nơi ở của Thượng Đế.

Trần Dương liếc mắt nhìn qua, nơi này bố cục so với trong cốt truyện không quá khác biệt, hiện tại đặt chân xuống hắn mới cảm thấy không khí trên đây ít ỏi dị thường, so với dưới mặt đất cũng phải loãng hơn gấp 10 lần, Trần Dương phải hít thật sâu mới có thể ổn định lại được hô hấp.

"Đại nhân, đến nơi rồi, Thượng Đế chờ ngài đã lâu! Mời ngài đi theo ta!"

Popo từ trên thảm nhảy xuống, phất tay liền thu nó vào trong túi áo, sau đó đứng sang một bên dần đường cho hắn.

Hai người đi thẳng đến trung tâm, ở giữa đặt một gian phòng cổ xưa, phía trước là một dãy bàn làm bằng đá, một lão nhân da xanh với hai chiếc râu trên trán không biết đã ngồi đó từ lúc nào.

- Tinh, phát hiện sinh vật đẳng cấp cao, thực lực đánh giá đạt đến 63% của sinh mệnh thể bậc 1. Độ uy hiếp: Hòa hảo.

Trần Dương nhìn thấy người này hai mắt liền ngưng tụ, qua lời nói của Popo hắn cũng đoán ra vị Thượng Đế kia là ai, nhưng khi chính thức chứng kiến được vị này mới triệt để tin tưởng.

Cảm giác hiện tại có phần vi diệu, giống như phàm nhân gặp được thần linh vậy, tuy nhiên cảm xúc này cũng chỉ thoáng qua rồi bị hắn lập tức thu liễm.

"Ngài chính là Thượng Đế nhiệm kỳ này sao?"

Trần Dương không để Popo giới thiệu liền tiến đến ngồi xuống, một dạng tùy tiện hỏi.

Thượng Đế thấy hành động thất lễ này của hắn thì nhíu mày, song rất nhanh liền giãn ra mỉm cười nói: "Không sai, chính là ta!"

"Không biết ngài gọi ta lên đây là có chuyện gì?"

"Chẳng qua là có chút chuyện muốn nói với cậu mà thôi! Không biết xưng hô thế nào?"

Thượng Đế vừa nói vừa âm thầm quan sát Trần Dương, càng nhìn nhãn thần thâm thúy ngày càng cô đọng.

Từ trên người của Trần Dương lão không hề cảm nhận được cỗ năng lượng cường đại như trong tưởng tượng mà chỉ mạnh hơn người thường một chút, nhưng dao động năng lượng bên trên so với người mà lão muốn gặp lại hoàn toàn là một người, việc này cũng là lần đầu tiên mà lão gặp phải, nhất thời không biết nên ứng biến như thế nào.

Vốn kịch bản đã chuẩn bị sẵn để nghênh đón vị đại nhân kia hàng lâm kia đã đổ bể, lão không hề biết người mà lão muốn gặp vốn đã ngồi trước mặt mà đang khổ tâm suy nghĩ.

Dao động năng lượng trên người có thể ẩn đi sao, tất nhiên là không, Thượng Đế tự cho là như vậy, vì thế nên lão mới hoài nghi Trần Dương.

"Ra vậy, ta tên Trần Dương, rất mong được chỉ bảo."

Trần Dương thấy vị Thượng Đế trước mặt trầm tư không nói cùng không thúc dục, hắn tự rót cho mình một chén trà ngồi nhấm nháp.

Dù sao ta cũng còn rất nhiều thời gian, chờ một chút cũng không sao cả.

"Trần Dương đúng không? Trận chiến vừa rồi chính là do cậu tạo nên sao?"

Một lúc sau Thượng Đế mới mở lời dò hỏi, có câu "Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân", còn có rất nhiều việc ngoài kia mà lão chưa thể tiếp xúc đến, nghĩ vậy tảng đá trong lòng cũng được thả xuống, lão lại khôi phục dáng vẻ thông thái vốn có của mình.

"Ồ, không biết vì sao ngài lại hỏi vậy? Theo ta biết thì ngài không hay để ý đến những chuyện bên dưới nha." Trần Dương mỉm cười hỏi.

"Vậy thì cậu không rõ rồi, chức trách của ta chính là đảm bảo trật tự của thế giới này, chẳng qua là hiếu kỳ muốn biết một chút thôi." Thượng Đế cười đáp.

Nụ cười trên miệng của Trần Dương ngày càng đậm: "Vậy có phải là ngài muốn nói ta làm loạn cái trật tự kia không? Và ngài gọi ta lên đây là muốn trừng phạt ta?"

"Ha ha ha, không dám, không dám,..." Thượng Đế cười trừ một tiếng.

Trần Dương thầm khinh bỉ một tiếng, hắn ghét nhất chính là nói chuyện mập mờ với những kẻ có tâm có thâm trầm như thế này, nụ cười trên môi cũng thu liễm lại, nghiêm túc nhìn thẳng vị Thượng Đế trước mặt này.

Tuy hắn hiện tại yếu ớt không có khả năng đấu lại được với lão nhân này nhưng không đồng nghĩa vì thế mà hắn phải sợ hãi.

Quả nhiên Thượng Đế cũng thu lại bộ dáng đùa cợt, giọng nói thâm trầm lạnh giá phát ra: "Ta cùng không muốn quản hạt cậu, chỉ cần cậu ở bên dưới an phận không được gây ra sóng gió gì là được. Theo ta thấy thì hiện tại cậu rất yếu đi!"

"Thật không, hình như vừa này hầu cận của ngài cho ta ăn một viên Senzu nha!"

Trần Dương hai mắt khẽ híp lại nói.

Thượng Đế nghe vậy liền giật mình nhìn lại Popo đứng bên cạnh, thấy hắn gật đầu một cái mới quay sang thờ dài một hơi nói: "Ta cũng không muốn dính líu quá nhiều đến chuyện phía dưới, nếu không phải cậu đi vào vùng quản chế của ta thì ta cũng lười quan tâm, nhưng cho dù không đánh lại cậu ta cũng sẽ quyết phải bảo vệ nơi này, đây chính là sứ mệnh của lão Thượng Đế giao cho ta."

"Ồ, từ khi nào mà ngài lại có tinh thần bảo vệ cho một nơi đất khách quê người vậy, ngài Thượng Đế?

Trần Dương lạnh nhạt đáp, lão già trước mắt này vì muốn nắm được cái chức vị trước mắt này mà tống ra bản ác của mình hoành hành dưới mặt đất, khi tân nhiệm lại không giải quyết mà lấy lý do hắn chết thì lão cũng chết để thoái thác, không khống chế được tâm tính thì có thể chính thức đạt được sức mạnh cao hơn sao?

Hành động hiện tại của lão chính là đang uy hiếp hắn, một kẻ mà lão nắm chắc phần thắng. Không có cái tâm của cường giả thì vĩnh viễn không thể siêu thoát được gồng cùm xiềng xích, chính vì vậy cho đến khi hợp thể với Piccolo thì lão đã sớm không còn là đối thủ của hắn để hắn tiêu diệt đi ý thức nắm quyền tự chủ thân thể.

"Cậu rốt cuộc là ai?"

Thượng Đế rốt cuộc không chịu được gằn giọng nói, lực lượng khổng lồ từ trên người tản mát ra xung quanh khiến những tán câu gần đó nghiêng ngả xiêu vẹo, luồng khí lãng sinh ra lấy Thượng Đế làm trung tâm tràn ra mãnh liệt như nước lũ, Trần Dương ngồi kế bên liền cảm giác như thể sắp bị thổi bay vậy.

"Đây chính là Ki sao?"

Trần Dương âm thầm lắc đầu, xem ra vị Thượng Đế này cũng không hề cao cao tại thượng như cái tên của mình, chỉ là lời nói của một tên phàm nhân đã có thể kích động hắn, quả thật "bất phàm".

Popo chợt tiến đến đặt một tay lên vai Thượng Đế nhẹ nhàng lắc đầu, cánh tay đen thui to lớn liền đánh tan toàn bộ Ki đang tản mát ra bên ngoài.

Thượng Đế cũng vì vậy mà bình tĩnh lại, lồng ngực phập phồng cũng dần an tĩnh, lão hít vào một hơi thật sâu rồi mới chậm rãi nói ra: "Ta không có ý gì hết, việc này cũng không phải chuyện bí mật gì, chỉ là hơi bất ngờ một chút nên có chút mất kiểm soát thôi.

Trần Dương thoáng kinh ngạc, hình như ta vừa biết thêm một thứ không nên biết nha!

Tuy không có suy nghĩ tốt gì về Thượng Đế nhưng Trần Dương lại rất cần lão ta còn sống, đơn giản chính là vì mấy viên Ngọc Rồng kia.

Gặp được Thượng Đế liền để trong lòng hắn sinh nghi ngờ, thực lực của người Namek tầm thường như vậy tại sao lại có thể tạo ra những tồn tại sở hữu khả năng không hề thua kém thần linh như Rồng Thần được cơ chứ.

Việc này ắt hẳn là có ẩn tình!

...o0o...

Bạn đang đọc Hệ Thống Tại Thế Giới Dragon Ball sáng tác bởi ThánhThủThầnMa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThánhThủThầnMa
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 82

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.