Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tận thế bắt đầu

Tiểu thuyết gốc · 2183 chữ

Đó là một buổi sáng đầy nắng, Triệu Lĩnh đang lái xe liền tấp vào một quán cà phê ven đường. Ngồi dưới tán dù, hắn liền gọi một ly cà phê sữa.

Quăng chìa khóa xe lên bàn, Triệu Lĩnh liền lấy điện thoại trong túi ra, đó là một chiếc Honor Play trông có vẻ đã khá cũ, màn hình cũng nứt một đường.

Lướt nhanh qua các trang tìm kiếm việc làm, Triệu Lĩnh liền chọn sơ qua những công việc có vẻ phù hợp với mình sau đó nộp đơn. Làm xong hắn liền đặt điện thoại xuống bàn.

- Hi vọng việc làm ca đêm ứng tuyển, dù gì mình cũng thức khuya nhiều.

Hắn tên là Triệu Lĩnh, năm nay vừa bước sang tuổi 21, hắn không học tiếp đại học mà đi làm luôn. Hắn không thích cảm giác gò bó một chỗ chỉ nghe giảng rồi viết. Hắn thích ra ngoài làm để trải nghiệm thực tế hơn.

Nguyên nhân một phần cũng vì hoàn cảnh Triệu Lĩnh khá khó khăn, gia đình hắn ngoài ba mẹ ra thì còn có một cô em gái nữa đang học lớp 11. Thế nên ngoài lý do trên thì điều này cũng thúc đẩy hắn một phần, hắn hi vọng mình làm việc thật tốt để có thể phụ giúp bố mẹ chu cấp cho em gái mình học tiếp đại học.

Sau một hồi suy nghĩ miên man, Triệu Lĩnh quay về thực tại, hớp một ngụm cà phê cuối cùng sau đó liền đứng dậy tính tiền, định rời đi. Đột nhiên lúc này có những tiếng hốt hoảng kêu lên.

- Cái quái gì kia vậy?

- Những đốm đen trên trời kia là gì vậy?

- Chúng đang lao xuống đất à?

Triệu Lĩnh nghe tiếng người xung quanh vừa nói vừa chỉ trỏ lên trời, hắn cũng tò mò liền ngẩng đầu lên nhìn thử. Quả nhiên có vô số đốm đen nhỏ trên trời, chúng bỗng nhiên càng ngày càng trở nên to dần, trông như là đang chuẩn bị rớt xuống đất. Triệu Lĩnh liền run người, đó là cái gì vậy? Thiên thạch ư?

Tốc độ rơi của những đốm đen kia nhanh kinh người, chỉ chưa tầm mười giây, vật thể kia đã rõ ràng hình dáng. Vật thể lạ có hình dáng giống như những cột trụ, có màu đen. Chỉ thấy trên bầu trời lúc này là hằng sa số những cột trụ như thế, bầu trời lúc này trở nên tối đi trông thấy, hiện tại đang là buổi sáng mà giờ phút này dường như cũng biến thành buổi tối, hiếm hoi lắm mới thấy một vài tia nắng.

- Chạy mau, mấy cây cột đó mà rớt vào người là chết chắc đó!

- Kiếm nơi trốn mau!

Lúc này những tiếng la hoảng loạn phát lên, Triệu Lĩnh lúc này mới từ trong cơn hoảng hốt tỉnh lại.

- Mình điên rồi, sao lại không tìm chỗ trốn mà còn ngẩn người ra nhìn nữa?

Triệu Lĩnh liền quay người định tìm kiếm một chỗ trốn nhưng không kịp nữa rồi. Các cột trụ lần lượt rơi ầm ầm xuống đất. Nhưng một điều kinh ngạc là, vậy mà các cột trụ rơi không trúng ai hết. Tất cả các cột trụ xung quanh đều rớt xuống trước mặt mỗi người. Triệu Lĩnh cảm giác tim hắn dường như vừa ngừng đập một lúc vậy. Các cột trụ nhiều vậy mà không rơi trúng hắn?

Triệu Lĩnh lúc này mới đưa mắt nhìn ra phía xa, ở đó có một số cột trụ chưa rơi xuống. Hắn liền thấy rõ ràng, có một số cột trụ rõ ràng rơi thẳng xuống là sẽ trúng người, thế mà các cột trụ bỗng nhiên dùng một quỹ tích kỳ lạ nhẹ nhàng lách qua mà đâm thẳng xuống, không trúng người ở dưới.

- Đây là thứ quái quỷ gì vậy?

Triệu Lĩnh cố gắng làm cho bản thân bình tĩnh lại, bắt đầu quay lại nhìn cột trụ trước mặt hắn. Đó là một cột trụ màu đen, chiều cao tầm chừng 2m, độ rộng đoán chừng 1 người ôm, trên thân cột trụ là những kí tự tượng hình lạ lùng. Hắn nhìn mọi người xung quanh, mọi người dường như cũng đang đánh giá cột trụ như thế nào. Hắn liền chậm rãi tiến lại gần, tay run run định chạm thử vào xem như thế nào. Đầu tiên là phần ngón tay hắn chạm vào cột trụ, một cảm giác mát lạnh từ đầu ngón tay truyền đến.

- Như nào lại lạnh đến thế? Không ngờ thứ quái quỷ này từ trên trời lao với tốc độ kinh khủng xuống như thế mà lạnh thế này?

Cảm giác ngoài mát lạnh ra thì hắn không có bị làm sao, thế là Triệu Lĩnh liền chạm hết bàn tay vào cột trụ. Một trận mát lạnh truyền qua người khiến hắn khẽ run lên. Bỗng hắn cảm giác thân thể trở nên thoải mái vô cùng. Hắn thắc mắc không biết cột trụ này làm bằng vật liệu gì mà cảm giác khi sờ vào lại thoải mái đến thế.

- Kẻ tham gia khảo hạch, ngươi đã sẵn sàng chưa?

Một giọng nói âm trầm đến kinh người bỗng dưng vang lên trong đầu Triệu Lĩnh khiến tâm thần hắn liền một trận rét lạnh. Triệu Lĩnh liền hoảng sợ rút tay ra, thần sắc kinh hoảng nhìn vào cột trụ. Đó là tiếng của cột trụ ư?

- Cái gì vậy, thứ gì ngăn cản trước mặt ta thế?

Hắn liếc dời sự chú ý sang tiếng nói kế bên hắn. Đó là một người đàn ông trung niên, trang phục công sở, đúng là người ngồi kế bàn hắn từ lúc hắn vào quán cà phê đến giờ. Ông ta dường như tính chạy đi chỗ khác nhưng dường như có một bức tường vô hình chắn trước mặt ông ấy vậy. Hai tay ông ta đập đập vào khoảng không vô hình vang lên tiếng ầm ầm. Bằng không Triệu Lĩnh còn tưởng ông ta đang diễn kịch câm.

Triệu Lĩnh nhìn xung quanh dường như có không ít số người cũng như thế, cũng đang thử chạy đi nhưng đều bị bức tường vô hình nhốt lại. Triệu Lĩnh cũng liền kiểm tra xung quanh hắn, quả nhiên là có một bức tường vô hình chắn trước mặt hắn khiến hắn không thể bước qua. Triệu Lĩnh cũng thử dùng hai tay đập vào tường xem như thế nào nhưng xem ra vô dụng. Vách tường quá cứng, hắn càng đập chỉ càng thấy đau tay thêm. Triệu Lĩnh liền từ bỏ, kiểm tra một hồi hắn nhận ra bức tường vô hình dường như lấy cột trụ màu đen ở giữa làm trung tâm, bao quanh thành một khối lập phương hình vuông ngăn cách bên trong lại.

Kết hợp với tiếng nói của cột trụ vừa nãy. Triệu Lĩnh liền tự hỏi, chẳng lẽ mục đích của việc này là bắt người bị nhốt bên trong tham gia khảo hạch gì đó? Hắn không dám khẳng định nhưng xem ra tám, chín phần là vậy.

- Bây giờ như thế nào đây? Chẳng lẽ buộc phải tham gia khảo hạch gì đó sao? Liệu có an toàn không?

Qua những gì trải qua nãy giờ Triệu Lĩnh cũng không dám khẳng định tham gia khảo hạch liệu có an toàn không. Nhưng hắn giờ còn có con đường nào khác à? Tuy vậy Triệu Lĩnh cũng không hồ đồ mà chấp nhận khảo hạch liền, hắn liền ngồi yên quan sát mọi người xung quanh xem thế nào.

Triệu Lĩnh lại lấy chiếc điện thoại cũ kĩ của mình ra, nhanh chóng bấm số gọi điện thoại cho gia đình. Lúc này hắn vô cùng lo lắng, không biết ba mẹ với em gái mình có làm sao không.

Triệu Lĩnh thì thuê nhà trọ sống ở thành phố Hồ Chí Minh, cũng coi như là tiện thể gần chỗ đi làm cho tiện. Gia đình hắn thì lại ở Bình Dương, em gái Triệu Lĩnh cũng đang học cấp 3 ở đấy luôn. Hi vọng hiện tượng quỷ quái này chỉ xuất hiện ở đây chứ đừng xuất hiện ở Bình Dương nơi gia đình hăn sống.

Sau một hồi chuông chờ thì ba hắn cũng bắt máy. Triệu Lĩnh vô cùng lo lắng hỏi thăm.

- Ba, con Triệu Lĩnh nè ba, gia đình mình ở Bình Dương có xuất hiện những cột trụ trên trời rớt xuống không?

- Ừ, gia đình mình không sao hết con, ba với mẹ cùng em gái con không có bị gì hết. Nhưng các hàng xóm xung quanh xóm trọ mình bị các cột trụ kì lạ này nhốt lại khá nhiều. Mấy thứ quỷ này là gì vậy con?

- Con cũng không biết nữa, mọi người ở trong nhà giữ an toàn nha, đợi tin tức từ chính phủ nói xem như thế nào. Con cúp máy đây.

Triệu Lĩnh nói xong liền cúp máy liền, hắn sợ nói thêm một hồi gia đình lại biết hắn cũng bị cái cột trụ này nhốt thì sẽ lo lắng cho mình nữa

- Cũng may gia đình mình không bị làm sao, nhưng hàng xóm lại bị là như nào nhỉ? Chẳng lẽ có một điều kiện nào đó thì mới được chọn à?

Xóm trọ gia đình hắn ở dưới Bình Dương đa số đều là công nhân. Ba mẹ hắn thì trên 50 tuổi rồi, em gái hắn thì hiện tại mới 17 tuổi. Có thể liên quan đến độ tuổi chăng? Trên 18 tuổi dưới 50 tuổi?

Triệu Lĩnh suy nghĩ một hồi cảm thấy rất có khả năng, những người bị nhốt xung quanh hắn hiện tại đa số cũng đều là độ tuổi thanh niên, trung niên cả.

Không suy nghĩ vấn đề này nữa. Triệu Lĩnh liền tập trung quan sát xem có ai đồng ý tham gia khảo hạch hay từ chối không.

Có một số người cũng bắt chước như Triệu Lĩnh, lấy tay sờ vào cột trụ xem như nào. Những người như thế vừa chạm vào liền giật mình, khuôn mặt mang theo vẻ ngạc nhiên, sau đó là kinh ngạc, hoảng sợ giật tay về giống như hắn. Đoán chừng họ cũng trải quan cảm giác mát lạnh truyền vào dẫn đến một trận thoải mái xong sau đó nghe được giọng nói âm trầm kinh người kia.

Trải qua vài phút thì bắt đầu xảy ra biến cố khiến Triệu Lĩnh hoảng sợ. Một số người Triệu Lĩnh đang quan sát bỗng dưng biến mất, hắn liền chú ý trước khi biến mất những người đó đều chạm tay vào cột trụ. Là đồng ý tham gia khảo hạch hay sao?

Nhưng chỉ vậy thôi không khiến Triệu Lĩnh hoảng sợ. Bầu trời ngập tràn cột trụ rơi xuống, cột trụ dùng quỹ tích kì lạ lách sang một bên né tránh người, tạo ra không gian vô hình nhốt người bên trong. Những việc như thế đều xảy ra rồi thì việc dịch chuyển người có lẽ cũng không phải là không có khả năng.

Điều khiến Triệu Lĩnh hoảng sợ chính là có những người bỗng dưng phát lên tiếng hét thảm sau đó liền ngã xuống, cuối cùng là thân thể trở thành như tro bụi bay mất. Chẳng lẽ đây chính là hậu quả của việc không chấp nhận tham gia khảo hạch? Hắn liền sợ hãi rồi, đó là một số người chạm vào cột trụ. Còn có một số người tuy không chạm vào cột trụ nhưng cũng đều trở thành tro bụi mà biến mất. Triệu Lĩnh liền nhận ra đó là những người ở trong những cột trụ rớt xuống đầu tiên. Không chấp nhận tham gia khảo hạch cũng chết mà quá thời gian trả lời cũng tính là không tham gia sao? Kết quả đều là chết?

Triệu Lĩnh cảm giác hình như cột trụ của mình chắc cũng rớt sau những người đó không bao lâu đâu, hắn liền quyết đoán chạm tay vào cột trụ.

- Mọi người hãy chạm tay vào cột trụ và tham gia khảo hạch đi. Nếu không chấp nhận thì kết quả là sẽ chết và biến thành tro bụi đó!

Triệu Lĩnh tiện mồm quát lên với mọi người xung quanh.

- Kẻ tham gia khảo hạch, người đã sẵn sàng chưa?

Giọng nói âm trầm kinh người kia lại vang lên. Lần này Triệu Lĩnh đã chuẩn bị sẵn tâm lý nên cũng không quá hoảng sợ như lúc đầu nữa nhưng cũng không khỏi cảm nhận thân thể vẫn run lên từng đợt.

- Sẵn sàng.

Sau khi nói sẵn sàng xong, tầm nhìn Triệu Lĩnh trước mặt dần trở nên trắng xóa. Thân hình hắn lúc này biến mất trước sự chứng kiến của mọi người xung quanh.

Bạn đang đọc Cầu Sinh Trong Tận Thế sáng tác bởi NhânSinhTạiTâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhânSinhTạiTâm
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 51

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.