Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thức tỉnh năng lực

Tiểu thuyết gốc · 1429 chữ

Triệu Lĩnh sau một trận tinh thần đau đớn cũng cố gắng mở mắt ra. Hắn đánh giá tình hình xung quanh. Cố gắng nhìn xem mình đang ở nơi nào.

Chỗ hắn đang đứng là một thung lũng hoang vắng, nhìn bốn phía dường như không có bất cứ thứ gì, chỉ có tiếng gió thổi phát ra tiếng vun vút.

- Nơi khỉ ho cò gáy này thì khảo hạch cái gì nhỉ? Khả năng sinh tồn à?

Với việc chỉ có một mình Triệu Lĩnh ở đây thì hắn đoán chắc là mỗi người bị dịch chuyển đến một nơi khác nhau.

- Ủa, sao cái cột trụ này cũng ở đây?

Triệu Lĩnh lúc này mới chú ý tới cây cột trụ màu đen nhốt hắn lại lúc trước cũng dịch chuyển theo hắn đến đây.

Triệu Lĩnh liền tiến lại sờ lên thân cột trụ. Một cảm giác mát lạnh quen thuộc lại tiến vào cơ thể hắn. Khiến cho cơn đau đớn tinh thần lúc nãy Triệu Lĩnh bị dịch chuyển cũng biến mất. Lúc này hắn cảm giác tinh thần mình vô cùng tràn trề, minh mẫn.

- Hoá ra cây cột này lại thần kì như thế, lúc trước sờ vào thì tinh thần mình bình thường nên không cảm nhận được sự bất phàm của nó.

Hắn tấm tắc khen. Đang định suy nghĩ tiếp theo nên làm như thế nào thì giọng nói âm trầm kinh người kia lại vang lên trong đầu hắn.

- Kẻ khảo hạch, ngươi đã sẵn sàng thức tỉnh năng lực chưa?

Triệu Lĩnh chỉ ngạc nhiên vì bất ngờ thôi chứ không còn hoảng sợ như lúc đầu nữa. Hắn suy nghĩ về lời nói của giọng nói âm trầm kinh người kia.

Thức tỉnh năng lực của mình ư? Mình có năng lực gì chứ? Mà đây chắc là điều tốt thôi nhỉ? Suy nghĩ nhanh chóng, Triệu Lĩnh quyết định chấp nhận.

- Sẵn sàng.

Ngay khi lời nói Triệu Lĩnh vừa dứt. Cột trụ vốn dĩ màu đen bỗng nhiên phát ra ánh sáng trắng chói mắt, các chữ tượng hình trên thân cột trụ cũng dường như sống lại, bắt đầu nổi lên, giống như muốn thoát ra ngoài vậy.

Tuy nhiên hiện tượng này cũng xảy ra không lâu. Bắt đầu từ đỉnh và đáy cột trụ hai nơi, ánh sáng trắng ngày càng trở nên chói mắt, các chữ tượng hình cũng càng ngày càng sống động nổi lên bề mặt cột trụ. Từ từ tập trung về bàn tay của Triệu Lĩnh. Cuối cùng biến mất trong lòng bàn tay hắn. Mà cột trụ lúc này cũng chỉ còn lại một màu đen.

Triệu Lĩnh cảm giác như có một thứ gì đó vừa xuyên qua lòng bàn tay hắn sau đó tiến vào cơ thể hắn vậy, sau khi nó đi khắp cơ thể Triệu Lĩnh một hồi liền lao tới mi tâm hắn.

- Thức tỉnh năng lực "Người Giữ Cổng" thành công.

Giọng nói âm trầm kinh người vang lên trong đầu Triệu Lĩnh. Hắn lúc này cũng đã khụyu hai gối xuống, hai tay chống xuống đất đỡ thân thể không ngã xuống. Trên trán Triệu Lĩnh lúc này cũng lấm tấm mồ hôi, thở hồng hộc.

- Không ngờ cái thức tỉnh năng lực này lại mất sức đến thế.

Triệu Lĩnh gắng gượng đứng dậy, hắn lại áp bàn tay lên cột trụ. Luồng khí tức mát lạnh kia lại tiến vào trong cơ thể Triệu Lĩnh, làm cho cơ thể hắn liền hồi phục hoàn toàn.

- Quả là bảo bối a.

Hắn không khỏi cảm thán về khả năng hồi phục của cột trụ này.

- Ngươi có một tiếng để nắm giữ năng lực của mình. Sau đó khảo hạch sẽ bắt đầu.

Vẫn là giọng nói kia, Triệu Lĩnh lúc này mới nhớ đến năng lực thức tỉnh của mình. Năng lực của mình là gì đây? Hắn không khỏi mong chờ.

- Người Giữ Cổng? Sao nghe như bảo vệ thế?

Triệu Lĩnh nhớ lại năng lực của mình. Đang thắc mắc không biết sử dụng như nào thì tự dưng có một đoạn tin tức xuất hiện. Dường như đó chính là thứ tiến vào cơ thể hắn lúc nãy.

- Người Giữ Cổng có thể sử dụng Cổng, tùy theo ý định của Người Giữ Cổng mà xuất hiện Cổng theo mong muốn.

- Cái quái gì thế này? Sử dụng Cổng? Tùy theo ý định mà xuất hiện Cổng theo mong muốn?

Triệu Lĩnh đọc lại dòng tin tức về năng lực của hắn một lần nữa xem hắn có bỏ sót gì không. Hắn nghe mà thấy mơ hồ quá.

- Chỉ có nhiêu đó thôi? Đùa ta à? Thế là thế quái nào?

Xác nhận chỉ có bấy nhiêu tin tức, hắn không đọc sai tí nào. Triệu Lĩnh lúc này tâm trạng vô cùng bất đắc dĩ.

Đành vậy, hắn phải tự mày mò cách sử dụng năng lực thôi. Triệu Lĩnh liền nhắm mắt lại suy nghĩ.

Sử dụng Cổng theo hắn đoán chắc là triệu hồi ra một cánh cổng. Tùy theo mong muốn của Người Giữ Cổng mà xuất hiện Cổng theo mong muốn. Tức là có nhiều loại Cổng khác nhau? Thế nhưng quan trọng nhất là triệu hồi Cổng bằng cách nào.

Vô số câu hỏi không biết câu trả lời khiến Triệu Lĩnh thở dài. Đành thử từng cái vậy.

- Triệu hồi Cổng! Mở Cổng! Cổng Xuất Hiện! Nghe theo lời kêu gọi của ta, Cổng!

Triệu Lĩnh liên tục thử những câu khác nhau xem có được không. Kết quả không có cái nào thành công.

- Vậy đó không phải là thần chú triệu hồi Cổng à?

Triệu Lĩnh vuốt cằm tự nhủ. Xong hắn nhớ lại đoạn tin tức kia. "Tùy theo ý định của Người Giữ Cổng mà xuất hiện Cổng theo mong muốn." Hình như lúc nãy hắn chỉ lo nghĩ xem nên triệu hồi Cổng như thế nào thôi chứ không nghĩ đến triệu hồi Cổng gì.

Có suy nghĩ như thế, Triệu Lĩnh tiếp theo suy nghĩ triệu hồi Cổng gì. Mà Cổng gì là sao nhỉ. Hắn cảm giác hình như sắp chạm đến điểm mấu chốt rồi, chỉ cần mình nghĩ thông suốt điểm này là được.

Triệu Lĩnh liền búng tay một cái, khuôn mặt trở nên tươi rói.

- Đúng rồi, thay vì mình suy nghĩ Cổng gì, mình chỉ cần suy nghĩ thứ mình muốn triệu hồi từ Cổng là được.

Hắn càng nghĩ càng cảm thấy rất có khả năng, quyết định thử liền. Trong đầu hắn lập tức nghĩ đến một con chó.

- Triệu hồi Cổng!

Quả nhiên lúc này lập tức xuất hiện một cái Cổng trước mặt Triệu Lĩnh.

Cổng cao chừng 2m, chiều rộng khoảng 1m, bốn viền xung quanh Cổng là chạm khắc những loài vật kỳ lạ mà đa số Triệu Lĩnh chưa từng thấy.

Mặt Cổng gồm hai cánh cửa đang đóng chặt. Hai bên mặt cánh cửa trái khắc hoạ ba cái cánh màu trắng, ngược lại với hai bên mặt cánh cửa bên phải là ba cái cánh màu đen, hai bên tương xứng với nhau tạo nên một vẻ đẹp vô cùng hoàn mỹ.

- Thật đẹp a. Không biết sáu cái cánh này là của sinh vật nào. Nhìn là thấy không tầm thường rồi.

Triệu Lĩnh không khỏi đánh giá một phen Cổng mình vừa triệu hồi ra. Lúc đầu hắn còn hơi nghi ngờ năng lực của mình, giờ thì hắn nghĩ chắc cũng không quá tệ. Tạo hình Cổng này kinh người đến thế cơ mà?

Chưa để Triệu Lĩnh quan sát nốt, hai cánh cửa khắc hoạ sáu cánh liền mở ra. Hướng mở ra đúng là từ phía Triệu Lĩnh mở ra ngoài. Cuối cùng lộ ra một mảnh không gian đen kịt.

Triệu Lĩnh chưa từng thấy thứ gì mà đen đến thế trong đời. Tuy chưa từng thấy qua những thứ khác nhưng hắn dám khẳng định mảnh không gian tạo ra từ Cổng này của hắn chắc chắn phải là một trong những vật chất đen nhất vũ trụ này. Triệu Lĩnh khó mà tin còn có thứ nào có thể đen hơn thế này.

Ngay lúc này, một con chó từ bên trong mảnh không gian này xuất hiện. Khi con chó vừa xuất hiện thì Triệu Lĩnh liền phát hiện tinh thần hắn hao tổn nặng nề, một cảm giác thoát lực bao phủ hắn.

Bạn đang đọc Cầu Sinh Trong Tận Thế sáng tác bởi NhânSinhTạiTâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhânSinhTạiTâm
Thời gian
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.