Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giết Goblin

Tiểu thuyết gốc · 1583 chữ

- Thú Môn, mở!

Triệu Lĩnh triệu hồi một con nhạn ra. Hắn để con nhạn trên không trung quan sát lũ goblin kia, mình thì chậm rãi tiếp cận.

Không lâu sau thì Triệu Lĩnh cũng đã thấy được lũ goblin kia. Đúng như những gì đại bàng lúc trước thấy, lũ goblin gồm năm con, có lẽ là một nhóm đi săn thành công đang định trở về hang ổ.

Triệu Lĩnh nhìn theo hướng năm con goblin đang di chuyển, liền quay người về phía sau, hướng tới con đường lũ goblin sẽ đi qua. Hắn chọn một nơi có khá nhiều cây cối cùng bụi cỏ để ẩn nấp. Nếu hắn đoán không nhầm thì một tí lũ goblin sẽ đi ngang qua đây.

Quả nhiên không chờ đợi lâu, Triệu Lĩnh liền nghe tiếng bước chân phía xa xa, cùng với đó là tiếng trò chuyện của lũ goblin. Hắn nghe không hiểu gì hết, có lẽ là ngôn ngữ riêng của lũ goblin này.

Triệu Lĩnh đã hủy triệu hồi con nhạn từ nãy, sau đó triệu hồi ra cây thương, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng cho lần tập kích này.

Tim Triệu Lĩnh lúc này đập liên tục, khuôn mặt cũng vô cùng căng thẳng, trên trán cũng đổ vài giọt mồ hôi.

Tiếng lũ goblin ngày càng gần, sau đó đi ngang qua bụi cỏ nơi Triệu Lĩnh ẩn nấp, không phát hiện ra hắn tí nào.

Triệu Lĩnh thì lúc này đã nín thở, không dám cử động một chút. Nhìn phía sau bóng lưng năm con goblin đi ngang qua. Hắn biết đây chính là cơ hội tốt nhất để tấn công.

Đương nhiên Triệu Lĩnh cũng không ngu ngốc mà đứng ra dùng thương lấy một địch năm. Hắn còn chưa có bản lĩnh đó.

- Thú Môn, mở!

Triệu Lĩnh suy nghĩ trong đầu, triệu hồi Thú Môn. Một cánh Cổng cao gần ba mét lập tức xuất hiện, lũ goblin dường như vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra phía sau. Từ bên trong không gian đen kịt của Cổng, một con gấu xám to lớn bước ra.

Triệu Lĩnh trước đó đã suy nghĩ nên triệu hồi con nào để giết lũ goblin này được. Hắn từng nghĩ sẽ dùng sư tử nhưng hắn cảm giác sư tử dường như khó mà giết năm con goblin này được. Xong tự nhiên hắn nhớ đến gấu xám, chúng cũng là một trong những loài ăn thịt, thường xuyên săn những con thú khác như sói xám, nai, tuần lộc, bò rừng,... Hắn nghĩ chắc gấu xám này đối phó năm con goblin là không thành vấn đề.

Con gấu xám này bộ lông có màu nâu thẫm, tuy đứng bằng bốn chân nhưng cũng cao chừng một mét, dài hai mét, thân thể to lớn, bốn chân là những cái móng vuốt nhọn hoắc.

Triệu hồi gấu xám thành công, Triệu Lĩnh cũng hao tổn hơn sáu phần tinh thần lực. Thêm những lần triệu hồi nhạn quan sát cùng cây thương bây giờ khiến hiện tại hắn chỉ còn hơn hai phần tinh thần lực một chút, chỉ vừa đủ để giữ hắn tỉnh táo.

Nếu tinh thần lực của Triệu Lĩnh dưới hai phần thì hắn sẽ mất tỉnh táo, tinh thần sẽ trở nên vô cùng mỏi mệt, có khi trở nên đau đớn. Còn nếu dưới một phần thì có lẽ hắn sẽ bất tỉnh.

Triệu Lĩnh hạ lệnh cho gấu xám tấn công năm con goblin trước mặt. Trong đám goblin phía trước dường như có một con goblin cũng đã phát hiện ra dị thường sau lưng, người cũng quay lưng lại và ré lên vài tiếng quái dị, dường như muốn thông báo với mấy con goblin kế bên.

Mấy con goblin khác nghe tiếng đồng bạn thông báo cũng phát hiện không ổn, thả xác mấy con thú trên vai xuống, tay nắm chặt gậy gỗ, dường như muốn chiến đấu.

Nhưng một con goblin đi sau cùng tuy nghe thấy tiếng nhắc nhở của đồng bạn nhưng cũng đã muộn. Gấu xám lúc này đã giơ lên chân trước to lớn của nó, quất xuống con goblin đen đủi này.

Chỉ thấy móng vuốt của gấu xám cào qua cơ thể của con goblin mà không bị trì hoãn chút nào. Lưng nó đã bị gấu xám cào xuống ba mảng thịt lớn, lộ ra vết thương sâu hoắm tới tận xương, máu không ngừng chảy ra. Nó chỉ kịp kêu lên một tiếng hét thảm sau đó ngã xuống.

Bốn con goblin còn lại vừa xoay lại thấy kẻ địch là một con gấu xám to lớn đã trở nên sợ hãi, tiếp đó đồng loại của mình lại bị gấu xám cào một cái đã chết tươi không kịp phản kháng. Chúng lập tức bỏ chạy, không hề có ý nghĩ chiến đấu tí nào.

Đương nhiên Triệu Lĩnh làm sao để bốn con goblin này chạy thoát được. Hắn hạ lệnh gấu xám đuổi theo. Tốc độ lũ goblin đương nhiên không thể nào nhanh bằng gấu xám. Chỉ chạy được một đoạn nhỏ đã bị gấu xám đuổi kịp, mỗi lần giơ móng vuốt là một con goblin ngã xuống.

Sau khi còn lại một con goblin duy nhất, Triệu Lĩnh không để gấu xám giết nó nữa mà kêu gấu xám chạy lên trước, chặn đường con goblin này lại, sau đó đuổi con goblin chạy về hướng Triệu Lĩnh. Hắn cũng bước ra khỏi chỗ ẩn nấp, chạy lại nơi này.

Cuối cùng Triệu Lĩnh cũng thấy một con goblin đang chạy lại phía hắn. Hắn ra lệnh gấu xám ngừng truy đuổi, lùi sang một bên.

Đúng vậy, Triệu Lĩnh muốn chiến đấu tay đôi với goblin. Hắn dù biết có thể để gấu xám tiêu diệt hết lũ goblin này nhưng bản thân sẽ không học hỏi được gì. Nên hắn muốn tự thân chiến đấu để rèn luyện. Lỡ sau này hắn hao tổn hết tinh thần lực triệu hồi Thú Môn thì cũng có thể tự bảo vệ bản thân.

Triệu Lĩnh hai tay nắm chặt thân thương cùng cán thương, dùng lực đâm tới con goblin. Con goblin trước mặt cũng đã thấy Triệu Lĩnh từ xa, cũng biết đây chính là kẻ địch. Thấy thương Triệu Lĩnh đâm tới, thực sự là không nhanh tí nào, nó liền tránh né sang một bên. Sau đó tay nâng gậy gỗ lên, hướng tới Triệu Lĩnh đánh xuống.

Triệu Lĩnh thấy một thương không thành công, tinh thần không khỏi trầm xuống, tiếp theo đó lại là một cây gậy gỗ đang hướng bả vai trái của hắn mà đập xuống. Triệu Lĩnh chợt hoảng, thân thể liền lách sang phải né tránh.

Chỉ vài đòn tấn công đơn giản đã đủ khiến cho Triệu Lĩnh đổ mồ hôi hột. Hắn chưa bao giờ cầm vũ khí chiến đấu liều mạng như thế bao giờ. Hồi còn đi học cũng chỉ là đánh nhau bằng tay chân với đám bạn thôi. Làm sao có thể giống như bây giờ, lỡ không cẩn thận thôi là bị gậy gỗ đập vỡ đầu chết.

Ngoài ra cũng phải nói là thân thể của Triệu Lĩnh thật sự quá yếu. Hắn cao một mét bảy hai nhưng cơ thể lại chỉ có năm mươi kí, cũng không chơi thể thao nhiều. Chính là một tên gầy ốm yếu.

Con goblin thấy đòn tấn công của mình hụt mất, liền lao tới định tiếp tục tấn công. Triệu Lĩnh theo bản năng liền cầm thương quét ngang qua, chém sượt qua bụng con goblin. Nó liền la một tiếng đau đớn sau đó lùi về sau.

Triệu Lĩnh thấy thế lao lên, dùng thương đâm mạnh về hướng bụng con goblin. Con goblin do đã bị thương nên không còn phản ứng kịp đòn tấn công của Triệu Lĩnh, bị một thương đâm xuyên bụng. Nó phụt ra một ngụm máu sau đó gục đầu xuống, mất đi ý thức.

Triệu Lĩnh giết chết con goblin xong rút thương về, ngã ra ngồi bệt xuống đất. Hắn thả cây thương ra, lau đi mồ hôi trên trán, sau đó đặt một tay lên ngực. Cảm nhận nhịp tim vẫn còn đập thình thịch liên hồi, hắn không khỏi sợ hãi khi nghĩ về một trận chiến vừa rồi. Tuy chỉ là một con goblin nhỏ nhoi thế nhưng lại khiến hắn nhận ra chiến đấu nguy hiểm đến nhường nào.

Nhìn về xác con goblin ở trước mặt, Triệu Lĩnh không cảm giác chút gì. Sau đó hắn chợt hoảng hốt.

- Mình là người máu lạnh thế sao? Mình vừa tự tay giết đi một sinh vật, tướt đoạt sinh mạng của nó. Thế mà mình không có một chút cảm giác tội lỗi gì, ngay cả chút thương tiếc cũng không.

Triệu Lĩnh ngồi ngẩn ra suy nghĩ. Sau đó hắn lại nghĩ rằng đây là nhiệm vụ khảo hạch đưa ra mà thôi. Dù gì nó cũng là goblin, không phải là con người, mình cũng không phải là giết người. Với lại mình không giết nó thì nó sẽ giết mình. Đây là sinh tồn!

Triệu Lĩnh tự đưa ra một lý do để bào chữa cho bản thân. Hoặc có lẽ đó chỉ là một lời ngụy biện của hắn mà thôi...

Bạn đang đọc Cầu Sinh Trong Tận Thế sáng tác bởi NhânSinhTạiTâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhânSinhTạiTâm
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.