Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đốm sáng kì lạ

Tiểu thuyết gốc · 1503 chữ

Không nghĩ ngợi nhiều nữa, Triệu Lĩnh đứng dậy định rời đi. Bỗng nhiên có một thứ hấp dẫn ánh mắt của hắn. Xác con goblin trước mặt hắn bỗng dưng trồi lên một đốm sáng màu đỏ.

Triệu Lĩnh tiến lại gần xem đó là thứ gì. Đốm sáng đỏ này từ trong thân thể con goblin bay ra, trôi lơ lửng trên không, toả ra ánh sáng đỏ yếu ớt.

Triệu Lĩnh tò mò không biết đây là thứ gì. Hắn thử vươn tay ra tính chạm vào thử xem sao. Tuy nhiên chưa kịp chạm tới thì đốm sáng đỏ bỗng dưng tự động lao xuyên qua tay Triệu Lĩnh, tiến vào cơ thể hắn.

Một màn như thế khiến Triệu Lĩnh hết hồn, theo bản năng giật tay lại nhưng đã muộn. Hắn sờ sờ khắp cơ thể xem có bị gì không nhưng không cảm thấy có gì lạ thường.

Trái ngược hắn còn cảm giác tốt hơn nữa là khác, tuy nhiên hắn không biết tốt hơn ở điểm nào.

- Không sao là tốt rồi, không biết xác mấy con goblin kia có đốm sáng đỏ này không.

Triệu Lĩnh cảm thấy không sao thì thoải mái tiếp nhận, sau đó suy nghĩ về xác bốn con goblin kia. Lúc đầu hắn chỉ tập trung nhìn gấu xám mà không chú ý đến xác của lũ goblin. Hắn nghĩ có lẽ cũng có đốm sáng đỏ này mà hắn không để ý.

Suy nghĩ một chút liền cảm thấy có khả năng là thế. Triệu Lĩnh cùng gấu xám theo con đường cũ mà quay lại. Cũng may là gấu xám không tốn nhiều thời gian lắm đã giết chết bốn con goblin nên xác chúng chỉ cách nhau một đoạn nhỏ. Rất nhanh hắn đã phát hiện ra bốn cái xác của tụi goblin.

Quả nhiên đúng như hắn suy đoán, xác của lũ goblin đều có đốm sáng đỏ. Tuy nhiên duy nhất xác một con lại sản xuất ra đốm sáng xanh dương. Nhưng hắn hấp thụ xong thì cũng không cảm giác có gì lạ thường, cũng vẫn cảm thấy cơ thể tốt hơn giống như đốm sáng đỏ vậy.

Hấp thụ xong hết tất cả rồi, Triệu Lĩnh tính xem tiếp theo nên làm thế nào. Hiện tại thì cũng gần tối rồi, hắn thì sáng giờ cũng chưa ăn gì hết. Có lẽ trước mắt nên kiếm gì ăn đã rồi tính tiếp.

Nhưng rồi Triệu Lĩnh nhìn tới hướng xác con goblin chết đầu tiên, ở đó có xác năm con thú khác, chính là thứ lũ goblin săn được hôm nay.

Triệu Lĩnh nhìn xem thì thấy là năm con lợn rừng. Trong đầu hắn khỏi nghĩ đến việc nướng lợn rừng lên ăn. Hắn chưa ăn thịt lợn rừng bao giờ.

Chưa hứng hởi được bao lâu thì Triệu Lĩnh lại thở dài, kiếm lửa sao đây? Không có lửa thì lấy gì nướng thịt? Hắn lại không biết cách để tạo ra lửa trong rừng rậm như thế này. Cách duy nhất tạo lửa mà hắn biết là dùng hai cục đá để đánh lửa. Mà hắn cũng không nghĩ cách này khả thi lắm.

Ăn thì không được mà bỏ đi thì tiếc, Triệu Lĩnh không khỏi buồn bực. Cuối cùng hắn quyết định trước tiên rời khỏi chỗ này đã, trời sắp tối rồi, hắn phải kiếm một chỗ an toàn để nghỉ ngơi.

Tranh thủ thời gian gấu xám còn tồn tại, trước tiên Triệu Lĩnh hủy triệu hồi cây thương trong tay, triệu hồi ra một con nhạn. Triệu hồi thành công xong hắn cũng cảm thấy tinh thần trở nên mệt mỏi, cũng hơi nhức đầu một tí.

Triệu Lĩnh gắng gượng ép bản thân tỉnh táo, hạ lệnh gấu xám quăng xác một con lợn rừng lên lưng, hắn thì leo lên lưng gấu xám, sau đó ra lệnh gấu xám chạy khỏi đây. Nhạn thì ở trên cao dò xét đường đi cùng với nguy hiểm xung quanh.

Sau chừng mười phút thì Triệu Lĩnh cũng tìm ra một khu vực an toàn cách xa hang ổ goblin, xung quanh cũng không có thú hoang nào.

Gấu xám lúc này cũng đã hết thời gian tồn tại nên đã biến mất. Triệu Lĩnh lúc này ngồi khoanh chân, hai tay chống gối. Hắn đang suy nghĩ xem còn cách nào để tạo ra lửa nữa không.

- Đúng rồi, Cổng của mình chắc có thể triệu hồi bật lửa chứ nhỉ?

Triệu Lĩnh búng tay, thầm nghĩ sao mình không nghĩ ra sớm nhỉ. Nhưng trước khi thử triệu hồi bật lửa hắn phải đợi tinh thần lực hồi phục thêm tí nữa. Hắn sợ triệu hồi xong hắn bất tỉnh luôn, dù triệu hồi bật lửa hắn nghĩ cũng không tốn mấy tinh thần lực. Nhưng cẩn thận vẫn hơn, lỡ bất tỉnh thật thì nguy hiểm mất.

Trong lúc đợi tinh thần lực hồi phục, Triệu Lĩnh tìm kiếm xung quanh cành cây khô với gỗ mục để làm mồi lửa, tiện thể rải xung quanh thật nhiều để làm cảnh báo. Chủ yếu là đề phòng để ban đêm hắn ngủ, nếu có thứ gì tiếp cận hắn thì sẽ phải giẫm qua chỗ cành cây khô cùng gỗ mục này. Lúc đó đương nhiên sẽ phát ra tiếng động khiến hắn tỉnh lại.

Dù gì lúc hắn ngủ cũng không thể triệu hồi Thú Môn để canh chừng cho bản thân được, dù gì sinh vật được triệu hồi cũng tồn tại chỉ có hai mươi phút.

Làm xong hết mấy việc này cũng tốn gần một tiếng, trời lúc này cũng đã tối hẳn. Triệu Lĩnh lúc này đang ngồi khoanh chân, hai mắt nhắm lại, trước mặt là một đám cành cây khô cùng củi mục. Tinh thần lực hắn hồi phục nãy giờ nên hiện tại cũng được khoảng gần ba phần.

- Khí Môn, mở!

Triệu Lĩnh tưởng tượng về bật lửa trong đầu, triệu hồi ra Khí Môn. Không ngờ Khí Môn xuất hiện thật, bên trong không gian đen kịt xuất hiện một cái bật lửa.

Triệu Lĩnh mừng rỡ, không ngờ Khí Môn không chỉ triệu hồi được vũ khí không mà còn các dụng cụ khác nữa. Chắc là đồ vật thì Khí Môn triệu hồi được hết?

Hắn lúc này cũng không than phiền về tốc độ tinh thần lực hồi phục chậm chạp hay lượng tinh thần lực hao tổn khi triệu hồi quá cao nữa. Nghĩ đến năng lực của mình còn có thể thăng cấp, lúc đó mấy khiếm khuyết này tự nhiên sẽ không còn.

Đúng là không sợ thứ gì nhiều khuyết điểm, quan trọng là ưu điểm của nó có bù lấp được khuyết điểm không. Riêng Triệu Lĩnh thì hắn thấy năng lực của hắn rất tốt rồi, chưa hết sau này còn nhiều thứ có thể triệu hồi hơn nữa mà hắn chưa khám phá ra.

Dùng bật lửa vừa được triệu hồi, một ngọn lửa nhỏ bùng lên trước mặt Triệu Lĩnh. Tiếp theo hắn triệu hồi ra một con dao chặt thịt, chặt ra từng mảng thịt nhỏ từ xác con lợn rừng. Lúc đầu Triệu Lĩnh cảm thấy hơi không thoải mái, hắn chưa từng chặt thịt lần nào, cảm giác hơi ghê ghê.

Nhưng rồi cũng quen, dù gì trước đó hắn cũng đã giết một con goblin còn sống, hiện tại thì cũng chỉ là một cái xác của con lợn rừng mà thôi. Từng mảng thịt nhỏ từ từ được Triệu Lĩnh chặt xuống. Sau đó hắn lấy những cái xiên que hắn làm ra lúc nãy, xiên qua từng mảng thịt. Cuối cùng cầm tất cả những xiên que đó đặt lên ngọn lửa.

Chậm rãi đảo qua đảo lại từng xiên que, cảm nhận từng miếng thịt săn chắc bắt đầu chín, toả ra mùi hương thơm phức, không thể không nói đúng là một loại hưởng thụ.

Chờ đợi cả buổi thì cuối cùng tất cả miếng thịt cũng đã chín hết, Triệu Lĩnh chậm rãi cầm một xiên que trong đó, đặt lên ngang miệng, miệng hắn hơi há ra, cắn xuống một lần ba miếng thịt.

Chỉ một từ thôi: Ngon! Triệu Lĩnh cảm giác như hắn chưa ăn thứ nào ngon đến vậy từ trước đến giờ. Có lẽ là vì trong hoàn cảnh nguy hiểm cộng với đói nên ăn gì cũng thấy ngon lành như thế.

Ăn hết tất cả xiên thịt nướng xong, Triệu Lĩnh ợ một tiếng, tay vỗ vỗ bụng, gương mặt thoả mãn vô cùng.

Công nhận đúng như dân gian hay nói: "Căng da bụng, trùng da mắt". Ăn xong Triệu Lĩnh trở nên buồn ngủ vô cùng. Hắn nằm xuống kế đống lửa để giữ ấm, đắp lá cây lên người làm chăn, hai mắt nhắm lại, chìm vào giấc ngủ.

Bạn đang đọc Cầu Sinh Trong Tận Thế sáng tác bởi NhânSinhTạiTâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhânSinhTạiTâm
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.