Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1308 chữ

“Là anh giới thiệu cho tôi vụ làm ăn với A Kim, cho nên cũng không cần trả công cho tôi.” Nghê Miểu vừa nghĩ đến thân phận của A Kim, đột nhiên có một ý tưởng xuất hiện trong đầu cô: “Sau này, nếu như anh giới thiệu vụ làm ăn khác cho tôi. Tôi sẽ chia cho anh 2 phần coi như phí giới thiệu.”

A Kỳ cân nhắc một lúc cảm thấy cũng có lý, anh quen biết rất nhiều người giàu.

Cả hai đạt thành thỏa thuận ngay lập tức, A Kim có một công việc ổn định, còn được cô bảo kê, chằng phải lúc đi khám phá những ngôi nhà ma càng an toàn hơn sao?

Ban đầu, Nghê Miểu định chia cho anh ta 40% và nhận 60% cho mình, nhưng A Kỳ rất tự giác nói với cô rằng anh sẽ chỉ nhận 10% tiền công.

A Kỳ hiểu rất rõ về vị trí của mình, anh ấy chỉ là một người giới thiệu, 10% là đủ rồi.

Anh ấy không biết rằng trong tương lai gần, anh ấy sẽ được nhiều người săn đón vì vị trí của mình lúc này, bao gồm cả ba ruột của anh ấy.

Ngày hôm sau, Nghệ Miểu mang bánh bao nhân thịt và sữa đậu nành đến trường học.

Trong lớp học, Đỗ Như Tuyết đã dành sẵn một chỗ cho cô.

Hoàng Tình và Trần Trừng cũng đến sớm, hai người đang cúi đầu nhỏ giọng nói chuyện với nhau.

Họ ngẩng đầu lên khi nghe thấy Nghê Miểu đến gần, cô nhận ra rằng khuôn mặt của Trần Trừng đang tái nhợt một cách đáng sợ.

“Cô sao thế?” Nghệ Miễu ngạc nhiên hỏi, trong ấn tượng của cô, Trần Trừng luôn là một cô gái hoạt bát, vui vẻ và tỏa nắng, chưa bao giờ cô tỏ ra nghiêm túc như vậy.

Cô nghiêm túc quan sát Trần Trừng, trên người không còn sương đen bao phủ nữa, ngày hôm qua trước khi đi cô còn lặng lẽ lưu lại trên người cô ấy một chút hơi thở của mình, những thứ sương đen đó hẳn sẽ không dám quay trở lại.

“Ngoại trừ mình ra, tất cả các thành viên câu lạc bộ đến tòa nhà thí nghiệm để triệu hồi linh hồn đều gặp phải những sự kiện siêu nhiên. Giọng nói của Trần Trừng có chút chua xót: “Viên Viên cũng bị gãy chân ở nhà mà không có lý do.” Vẻ mặt Nghệ Miễu trở nên nghiêm trọng. Mọi chuyện có liên quan đến luồng sương đen và nữ quỷ ngày hôm qua chăng?

"Hội trưởng nói hành động triệu hồi linh hồn của bọn mình có thể chọc giận ma quỷ ở tòa nhà thí nghiệm, vì vậy chúng mình đều có thể trở thành mục tiêu, nếu như oán khí của ma quỷ không thể tiêu tan, sẽ không đơn giản chỉ là gãy chân."Trần Trừng khẽ cau mày, có lẽ cô ấy không hiểu tại sao mình là người duy nhất không gặp phải bất kỳ sự kiện siêu nhiên nào.

"Hội trưởng câu lạc bộ tâm linh không phải là đệ tử của phái Mao Sơn hay sao? Không có cách nào hả?" Hoàng Tình hỏi.

"Chủ nhiệm câu lạc bộ có phát bùa bình an để bọn mình ra cửa thì mang theo." Trần Trừng lấy ra xấp bùa màu vàng.

Nghê Miểu nhận lấy, trên đó quả thật có linh khí, nhưng ít đến đáng thương, ở nơi luồng sương đen nồng đậm như này, có thể cản được bao lâu chứ.

Ở chỗ khuất, ngón tay Nghê Miểu lướt qua qua lá bùa, kim quang yếu ớt lóe lên.

"Đeo lên người được rồi." Nghê Miểu trả lại lá bùa

Trần Trừng nghiêm túc cầm lấy, sau đó lấy ra một sợi dây chuyền ở chỗ cổ, mở mặt dây chuyền cẩn thận bỏ lá bùa vào xong rồi mới dám thả lỏng, thở phào một hơi.

"Trên thế giới này thật sự có ma sao?" Đỗ Như Tuyết nhỏ giọng hỏi.

"Ai mà biết." Nghê Miểu nhún nhún vai.

Có bùa bình an, mấy ngày tiếp theo trôi qua trong yên bình, mọi người cũng dần yên tâm.

Qua mấy ngày, Nghê Miểu vốn định đi gặp Nghê Hồng Nguyệt ai ngờ cô ta đã chạy tới trước mặt cô.

Trong tay cô ta còn cầm thiệp mời: "Nghê Miểu, chị biết giữa chúng ta có hiểu lầm, nhưng lần này chị thật lòng mời em tới tham gia tiệc chào mừng chị quay về, em thay chị ở bên ba mẹ, chị hẳn nên nói lời cảm ơn em mới phải. Chị đã chuẩn bị quà xin lỗi cho em rồi, nên hy vong em có thể tham gia."

Lúc này Nghê Miểu đang ngồi ở sân trường, lười biếng tắm nắng.

"Đúng rồi, còn có dì Chu, từ đó đến nay là dì ấy nhìn em trưởng thành, vẫn luôn rất tốt với em, nhưng dạo gần đây có phạm phải vài sai lầm, cuộc sống ở nhà họ Nghê không được tốt lắm, sao em không nhân cơ hội này về thăm dì ấy." Nghê Hồng Nguyệt nghĩ rồi nói tiếp.

Một lúc lâu sau, Nghê Miểu không nói một câu nào, còn Nghê Nguyệt hết lần này đến lần khác đều nhiệt tình hết lòng thể hiện thành ý, đưa thiệp mời ra, đến khi mỏi cả cổ tay, trong lòng âm thầm mắng chửi, nhưng trên mặt vẫn luôn giữ vẻ tươi cười.

Một lúc sau, Nghê Miểu quay đầu nhìn, ánh mắt tĩnh lặng, tựa như không một mưu kế nào có thể qua mặt cô, Nghê Hồng Nguyệt thiếu chút nữa cho rằng mình bị bại lộ rồi.

"Được thôi." Chờ một lúc lâu như vậy rồi, cô ta mới nghe thấy Nghê Miểu thong thả đáp.

Nghê Hồng Nguyệt đưa được thiệp mời xong mới dám thở phào, đi rồi còn quay đầu nhìn, Nghê Hồng Nguyệt cong môi, thầm nghĩ: Hy vọng lúc đó Nghê Miểu sẽ thích món quà cô đã chuẩn bị.

Lúc này cô ta không hề phát hiện hệ thống của cô ta im lặng lạ thường lúc đến gần Nghê Miểu.

Tan học về nhà lúc tối muộn, trên đường đi về, Nghê Miểu loáng thoáng nghe thấy một tiếng thét chói tai, cô nhìn qua, trong sân bóng rổ đang bị người người vây kín, trong đó đa số là sinh viên nữ, Nghê Miểu cau mày, lấy điện thoại di động ra, bữa nay nên ăn như cũ hay đặt ăn món mới của của nhà K nhỉ?

Ngày hôm sau, qua lời kể của Trần Trừng, Nghê Miểu mới biết chuyện gì làm cho sân bóng rổ náo nhiệt như vậy.

"... Là đàn em năm nhất, cứ như nhân vật trong truyện tranh bước ra ấy. Ngày hôm qua có chơi một trận với sinh viên năm hai, sinh viên nữ trong trường đa số đều đi xem, mình cũng đi xem thử, quả nhiên rất đẹp, tuy khá lạnh lùng nhưng cũng vẫn là một anh chàng lạnh lùng đẹp trai, chậc chậc, soái ca đấy." Trần Trừng nói xong lấy điện thoại mở ảnh đã chụp hôm qua ra.

Nghê Miểu tò mò nhìn qua, chỉ thấy loáng thoáng một mái tóc bạch kim.

"Mái tóc sao lại thế này? Không phải là đi nhuộm đấy chứ?" Đỗ Như Tuyết cau mày nói.

"Không phải, nghe bảo đây là bẩm sinh đã có rồi, tóm lại là đẹp trai phát ngất luôn, Mấy cậu xem đi, đây là góc chính diện này."

Trần Trừng mong ngóng, nhìn Nghê Miểu, tựa như rất mong đợi.

Nghê Miểu: "..."

Bạn đang đọc Thiên Kim Giả Là Bậc Thầy Huyền Học của Nguyệt Bán Đinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BaoToBa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.