Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đoạt Đệ Nhất!

Tiểu thuyết gốc · 1466 chữ

Bên ngoài thì tin tức xôn xao được nhắc tới nhiều nhất chính là Vương Trung, nhưng hắn vẫn không hay biết, cố gắng củng cố cảnh giới trong ngày này!

Cộc! Cộc! Cộc!

Tiếng gõ cửa vang lên, Lục Tuyết đem theo Tiểu Phí mang chén canh sâm vừa nấu gõ cửa, nói:

"Nhị đệ, mở cửa đi tỷ tỷ mang theo canh sâm cho ngươi!"

Nàng vừa dứt lời, cánh cửa đang khép đột nhiên hé mở. Nàng không nhanh không chậm hai tay mở cửa cùng với Tiểu Phí vào trong phòng.

Vương Trung nhìn nàng, từ từ đứng dậy nói: "Tỷ tỷ, đệ mấy hôm nay luyện công cơ thể đã được linh khí ôn dưỡng không bị khí hàn nhập thể. Không cần phải uống canh sâm tẩm bổ đâu!"

"Sức khỏe của đệ dù có tốt, nhưng vẫn là một đứa trẻ. Nếu không chăm sóc kỹ sau này làm sao lớn lên mạnh mẽ cho được!" Lục Tuyết lườm hắn một cái nhưng vẫn ân cần mở miệng trách móc:

Tiểu Phí phì cười!

Vương Trung gãi đầu cười khổ! Hắn dù sao cũng có cha, mẹ có anh trai và em trai ở Trái Đất nên cũng hiểu được tình cảm người thân. Gặp Lục Tuyết đối xử như vậy, hắn cảm thấy ấm áp như người nhà vậy!

Tùy tiện ngồi xuống, Lục Tuyết nói: "Đệ nên chuẩn bị đi, Thiên Nguyên Tông đang tuyển chọn đệ tử, sứ giả khi đến thành này khi nghe sự tích của đệ quyết định chọn đệ làm người đại điện Trúc Vân Thành tham gia khảo nghiệm của tông môn!"

"Các nhà khác không ai ngăn cản sau!" Vương Trung hỏi:

Lục Tuyết đôi mắt đỏ hoe, ân cần nhìn hắn nói:

"Có thể ngăn được sao, đệ đó, tu vi kinh thiên cao nhất trong đồng bối ai có thể cản được. Thêm nữa, vị sứ giả kia khi nghe thấy đệ chỉ mới 13 tuổi đã là Đại Khí Sư Trung kỳ, ông ta đã không muốn nhìn hậu bối của các gia tộc kia nữa rồi!"

Vương Trung cảm thấy bất đắc dĩ, đúng là cây cao chịu gió lớn, hắn chỉ muốn yên ổn tu luyện tìm cách đột phá Khí Tông Cảnh để cứu Hoả Kỳ Lân và thu phục hai món thần khí pháp bảo của Lữ tiền bối thôi.

Nếu không phải vì chữa thương thế do lúc đúc luyện nhục thân cho hắn, Hỏa Kỳ Lân có thể đã để lại năm trái Thánh Linh kiện cho hắn trong động từ từ thoải mái thăng cấp rồi.

Cũng không trách được, mất đi một nửa nội đan và Thánh Hoả. Nó không thể không hấp thu số Thánh Linh Quả đã chín còn lại.

Nếu không cảnh giới nó sẽ giảm mạnh, thêm nữa vết thương sẽ càng lúc càng trầm trọng.

Nghĩ đến các Động Thiên Phúc Địa, rất có thể có cơ duyên để hắn có thể đột phá Khí Tông Cảnh, trở về cứu Hỏa Kỳ Lân thoát ra. Thời gian còn 8 tháng không dài cũng không ngắn.

Một ngày sau, Lục Tuấn gọi Vương Trung vào đại sảnh, nói:

"Vân nhi, sứ giả Thiên Nguyên Tông đã chọn con làm đệ tử kỳ này rồi. Con đi xuống sắp xếp chuẩn bị tiến về môn phái."

"Còn nữa đây là nhẫn không gian của vị sứ giả đó đưa con, còn đây là của ta con giữ mà làm lộ phí!" Lục Tuấn nói tiếp:

Nhìn vào trong nhẫn không gian Lục Tuấn cho trong đó có khoảng một trăm ngàn vạn linh thạch hạ phẩm. Lại nhìn lại giới chỉ của Lữ tiền bối để lại. Trong đó, có khoảng 500 triệu linh thạch hạ phẩm, trăm ngàn vạn trung phẩm và gần một triệu linh thạch thượng phẩm. Sóng mũi hắn chua chua!

Dù sao, Trúc Vân Thành này cũng là một thành thị nhỏ của một đế quốc phụ thuộc Thiên Nguyên Tông thôi.

Tài nguyên nơi này khô cằn, Lục Tuấn cho hắn nhiều linh thạch như vậy xuất cả tiền vốn duy trì gia tộc. Làm hắn cảm thấy ấm áp như cha ruột vậy.

"Cha, ta không cần số linh thạch này. Người cứ giữ lại vào môn phái chắc chắn sẽ được chu cấp tài nguyên tu luyện thôi!" Hắn nhìn Lục Tuấn, khoé mắt đỏ lên để chiếc nhẫn lên bàn trà khẳng định nói:

Lục Tuấn lúc đầu cự tuyệt, nhưng thấy ý của hắn đã quyết cũng không nhiều lời thêm. Sau đó, lại bảo Vương Trung chuẩn bị lát nữa sứ giả muốn gặp hắn. Kêu hắn đi chuẩn bị.

Vương Trung trở về phòng, khép lại cửa chính.

Hắn nhìn vào trong giới chỉ mà sứ giả đưa cho trong đó có một lọ dán tờ giấy đỏ ghi Linh Khí Đan, một thanh kiếm kiểm tra thì là hạ phẩm linh bảo.

Trong Hoài Thiên Tiên Giới này, bí bảo chia làm bốn loại:

Linh - Địa - Thiên - Bí

Cũng chia làm bốn cảnh giới nhỏ: Hạ - Trung - Thượng phẩm.

Thập Đại Thần Khí cũng nằm trong chữ Bí nhưng lại là do trời đất tạo thành nên được gọi là Tiên Thiên Bí Bảo.

Còn các loại bí bảo khác do các vị đại sư luyện khí chế tạo gọi là Hậu Thiên Bí Bảo.

Linh Khí Đan là một đang dược Hạ phẩm Linh dược thích hợp để tinh tiến tu vi từ Ngưng Khí đến Khí Sư Cảnh mà thôi.

Trong lọ này có mười viên. Hắn quyết định để lại cho Lục Tuấn dùng.

Sau khi thu xếp xong xuôi, Vương Trung cất bước đi về hướng cửa ra theo Lục Tuấn đi gặp sứ giả của Thiên Nguyên Tông.

Thành Tây, là nơi xầm uất nhất của Trúc Vân Thành nơi đây có một tiểu viện chuyên sắp xếp các vị khách quý ở trong thành.

Hai người Lục Tuấn và Vương Trung cùng nhau đến cửa tiểu viện. Lục Tuấn khom người dùng tay gõ cửa.

Cộc cộc! Cộc cộc!

Cửa mở ra, một tên người hầu nhìn thấy Lục Tuấn lại nhìn về Vương Trung. Hắn chấp tay khom người nói:

"Lục lão gia chủ, đại nhân đang ở đại sảnh chờ đợi rất lâu!"

Lục Tuấn gật đầu quăn cho hắn một viên hạ phẩm linh thạch nói: "Tốt, dẫn đường đi!"

Tên người hầu cười hề hề, bỏ nhanh linh thạch vào trong túi áo đi trước dẫn đường.

Trong đại sảnh, một nam tử trung niên nhìn về hướng Lục Tuấn và Vương Trung đang đứng ở phía trước.

Lục Tuấn thì cúi đầu khom lưng chấp tay, nhưng Vương Trung thì lơ đểnh.

Hắn cảm nhận được tên sứ giả này tu vi Khí Tông Cảnh sơ kì, nhưng chả vui buồn nịnh nọt vì trước sau họ cũng là đồng môn mà thôi.

Về phía trung niên sứ giả, hắn nhìn Vương Trung như thấy bảo bối vậy tuổi nhỏ mà tu vi chỉ thua hắn một chút!

Nếu đem hắn về tông môn, chắc chắn sẽ được các trưởng lão ban thưởng hậu hĩnh.

Dù sao, lần đầu tiên hắn thấy một thiên tài như vậy. Nên dù không được sự hành lễ của Vương Trung hắn cũng không chấp nhất coi như một tiểu hài tử miệng còn chưa dứt sữa, chưa hiểu chuyện.

"Tốt, rất tốt! Lục gia chủ, Lục Vân công tử mời ngồi!": Hắn cười to, lấy tay làm động tác mời ngồi.

Lục Tuấn khom người hành lễ, cùng Vương Trung ngồi xuống mở miệng nói: "Đại nhân, nhi tử ta đã dẫn đến không biết khi nào xuất phát đến Thiên Nguyên Tông."

Trung niên nam tử trả lời: "Việc này càng nhanh, càng tốt nhưng không biết Lục Vân công tử đã sắp xếp ổn thỏa việc trong nhà chưa?"

Vương Trung chấp tay: "Việc nhà ta đã xử lý xong, mai là có thể xuất phát lên đường không biết đi sớm như vậy có tiện cho sứ giả đại nhân không?"

"Haha, có gì mà không tiện ta còn muốn quay về môn phái phục lệnh nữa mà. Với lại sau này không cần gọi ta là sứ giả đại nhân gọi là Hoàng chấp sự là được." Nam tử trung niên nghe Vương Trung gọi hắn là đại nhân thì giật mình!

Nói chơi gì vậy, ta chỉ là một tên chấp sự quèn ở ngoại môn, ngươi là thiên tài sau này của tông môn.

Nếu để ngươi gọi ta là đại nhân, sau này ngươi thành đệ tử hạch tâm, ta có mười cái mạng cũng không đủ chết!

Bạn đang đọc Thiên Nghịch Thời Không sáng tác bởi vuongtrung159
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vuongtrung159
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.