Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiểm Tra Tư Chất!

Tiểu thuyết gốc · 1335 chữ

Ngày hôm sau, trên phi chu phi hành trên đường về Thiên Nguyên Tông. Hoàng chấp sự vừa điều khiển linh chu vừa giật thích hắn nghe những việc trong tông môn hắn cần lưu ý!

Thiên Nguyên Tông nằm trong Thiên Nguyên Vực, là một trong chín đại Động Thiên Phúc Địa của Hoài Thiên Tiên Giới.

Nghe nói trong tông môn có cường giả Đại Thiên Tôn Cảnh cấp lão Thái Thượng toạ trấn.

Mà Tông chủ của Thiên Nguyên Tông, Phụng Hoài Nhân lại là cường giả Thiên Tôn hậu kỳ xếp trong chín người mạnh nhất cùng cảnh giới.

Mà có tới 12 Đế quốc phụ thuộc vào nên nguồn linh thạch, tư nguyên cống phẩm cực kỳ khổng lồ. Làm cho Thiên Nguyên Tông có thể đứng vững trong Thiên Nguyên Vực làm bá chủ một phương.

Cũng giống như các môn phái, động thiên phúc địa khác. Cả môn phái chia làm bốn loại hình đệ tử. Ngoại môn - Nội môn - Chân truyền và Hạch tâm đệ tử.

Nếu có thể trở thành Nội môn đệ tử sẽ được những đãi ngộ khiến người bình thường ao ước. Còn chân truyền với hạch tâm thì dù là người bình thường mơ ước cũng không chạm vào được.

Cả tông môn chia làm Thất Phong. Yếu nhất là Linh Vũ Phong, mạnh nhất là Thanh Nguyên Phong.

Nghe được những lời này, Vương Trung cảm thấy hoảng sợ về sự cường đại của những môn phái Động Thiên Phúc Địa này.

Dù cho để một phàm nhân không có khả năng tu luyện, đưa vào các môn phái đỉnh cấp này cũng có thể nhất phi trùng thiên.

Hoàng chấp sự từ từ điều khiển phi chu hạ thấp xuống một toà thành trì. Sau khi đáp xuống, hắn thu lại phi chu dẫn Vương Trung đến trước cửa thành.

Trước cửa thành, hắn lấy lệnh bài màu xanh có chữ Thiên đưa cho các thị vệ gác cổng.

Nhìn thấy lệnh bài, thị vệ khom người hai tay trả lại lệnh bài mở một lối đi cho hai người bọn họ.

Vào trong thành, Hoàng chấp sự không dừng lại mà dắt Vương Trung đi đến quảng trường bên trong thành.

Nơi đây là khảo nghiệm thứ nhất kiểm tra độ tuổi và tu vi sau khi tìm ra được 100 người tốt nhất sẽ được truyền tống về môn phái để kiểm tra tư chất.

Rồi lại lựa ra 50 người tư chất tốt nhất, để chọn làm đệ tử nội môn các Phong. Nếu như may mắn, có thể được chọn làm đệ tử chân truyền một trong bảy ngọn núi thì tiền đồ vô lượng.

Từ giã Hoàng chấp sự, Vương Trung vào trong xếp hàng để kiểm tra. Vừa đứng, hắn vừa nhìn vào quá trình các vị chấp sự kiểm tra để lúc nữa không bị bở ngỡ.

Lê Bình, Thiên Không Thành, 16 tuổi, Tĩnh Khí cảnh hậu kỳ, loại.

Tào Nghĩa, Vân Mộng Thành, 15 tuổi, Khí Sư cảnh sơ kỳ, thông qua.

Nam Cung Diệp, Nam Kha Đế Quốc, 16 tuổi, Khí Sư cảnh trung kỳ, thông qua.

...

Mỗi một hàng khoảng trăm vị nhưng được chọn thông qua không tới một, hai người khi đứng đây quan sát hắn mới hiểu được tu vi độ tuổi không đủ sẽ bị loại ra mất đi cơ hội làm đệ tử của Thiên Nguyên Tông.

"Lục Vân, tới lượt ngươi bước lên kiểm tra!" Vị chấp sự đang ngồi gọi hắn bước lên:

Do nhìn rất kỹ quá trình kiểm tra, hắn đứng trên pháp trận, vận linh lực trong cơ thể dung nhập pháp trận.

Vị chấp sự đang ngồi bỗng dưng dậy, ngay cả sáu vị chấp sự đang kiểm tra ở mỗi hàng cũng quay lại nhìn với vẻ chấn kinh!

Sao có thể! Đại Khí Sư trung kỳ cảnh giới!

Không riêng gì chấp sự cả quản trường từ người xem, người của các đế quốc, người tham gia tuyển chọn ngay cả các thị vệ canh giữ an ninh điều nhìn về hướng bảng kết quả với vẻ mặt không thể tin được.

Lục Vân, Trúc Vân Thành, 13 tuổi, tu vi Đại Khí Sư trung kỳ.

Ở đó một hướng đang đứng đợi đủ số 50 người sẽ truyền tống cũng giật mình. Luận tuổi tác hắn bằng với một số người bọn họ, nhưng tu vi đã cách xa bọn họ vạn dặm.

Nhiều người nắm tay thành quyền, mang vẻ mặt không cam lòng! Cũng có người khi nhìn thấy chỉ biết thở dài.

Trong số bọn họ có con cháu của Hoàng tộc các Đế quốc về điều kiện về tài nguyên họ không thua bất cứ một ai đứng ở đây.

Ai cũng ôm ý nghĩ, trong cuộc tuyển chọn này mình là xuất sắc nhất nhưng khi nhìn thấy Vương Trung, họ cũng hiểu núi cao còn có núi cao hơn!

Nam Cung Diệp là một trong số đó, sinh ra là công chúa của Nam Kha Đế Quốc, từ nhỏ được phụ hoàng thương yêu, lại có nguồn vật tư cung cấp vô tận.

Nàng 15 tuổi đã đột phá Khí Sư Cảnh, trong vòng một năm chăm chỉ tu luyện đột phá một tiểu cảnh giới. Tưởng rằng có thể trở thành ánh sáng chói loá nhất trong cuộc tuyển chọn lần nay.

Không để ý đến ánh mắt của mọi người xung quanh, sau khi kiểm tra xong tư chất, Vương Trung chấp tay với chấp sự sau đó đi về phương hướng Nam Cung Diệp chuẩn bị truyền tống tham gia khảo nghiệm tư chất.

Khi hắn vừa mới bước đến, tất cả điều chấp tay về phía hắn. Ngay cả Nam Cung Diệp cũng chấp tay hành lễ tỏ ý chúc mừng.

Nhưng trong số đó, có một người tên Hồng Bá Hải vừa nhìn thấy Vương Trung tiến tới, thì hừ lạnh, lộ ra vẻ khiêu khích!

Thu hết mọi hành động của tất cả vào ánh mắt, Vương Trung cũng chấp tay hoàn lễ rồi lại đến một góc ngồi xếp bằng nhắm mắt đả toạ.

Khi ở gần như vậy, tất cả mọi người đều ngạc nhiên về tiểu thiếu niên này. Tuổi hắn còn nhỏ, tu vi cao cường lại có gương mặt đẹp đẽ tuấn mỹ như tranh.

Các cô gái trong số những người thông qua lần tuyển chọn lần này điều nhìn hắn một cách si mê! Ngay cả vị công chúa của Nam Kha Đế Quốc Nam Cung Diệp cũng nhìn hắn không chớp mắt.

Nàng từ nhỏ ở Hoàng thành, gặp được biết bao nhiêu thanh niên tài tuấn nhưng chưa từng gặp một người có gương mặt tuấn mỹ như vậy.

"Cực phẩm, quả thật là cực phẩm thế gian hiếm có!" Nhưng lời bàn tán người người cười nói với nhau về nhan sắc và tu vi của Vương Trung.

Bản thân hắn, nghe hết tất cả mọi thứ nhưng hắn chẳng quan tâm vẫn nhắm mắt tu luyện.

Hồng Bá Hải khi thấy dung nhan Vương Trung ưu diễm như vậy cũng có hơi thất thố, nhưng rất nhanh hắn lại hừ lạnh!

Sự chán ghét, đố kỵ trong hắn lại nhiều hơn.

Qua hai canh giờ sau, cuối cùng cũng chọn ra được 100 người sẽ tiến về môn phái kiểm tra tư chất.

Những người thông qua thì thầm may mắn, còn người không thông qua thì cúi đầu, ủ rũ tự thân mình lên đường chuẩn bị về gia tộc phục mệnh.

Chín vị chấp sự cùng đứng vào pháp trận, dẫn trong đó quát lớn:

"Tất cả người thông qua, bước vào truyền tống trận."

Một tiếng Ong! Ong! Vang lên!

Tất cả mọi người đều thấy chóng mặt, hoa mắt qua một lát sau khi mở mắt ra bọn họ đã thấy mình đứng ở một nơi xa lạ.

Bạn đang đọc Thiên Nghịch Thời Không sáng tác bởi vuongtrung159
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vuongtrung159
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.