Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cố Sự!

Tiểu thuyết gốc · 1384 chữ

Chấp sự nhìn về phía cao tầng Thiên Nguyên Tông rồi nhìn về phía Lâm Tiêu, kết quả này phải phán định sao đây!

Lâm Tiêu chấp về tay về phía chấp sự trọng tài nói:

"Trận chiến này, ta nhận thua!"

Sao vậy, sao Lâm Tiêu sư huynh lại nhận thua vẫn còn có thể đấu tiếp mà. Các đệ tử quan chiến ủng hộ Lâm Tiêu, điều nhìn về phía hắn, đây là kết quả mà họ không mong muốn!

"Thua là thua, thắng là thắng nếu không phải lúc nãy chấp sự nhanh tay cứu ta thì ta đã ngã xuống rồi! Lục sư đệ thực lực cường đại ta thua rất đáng!" Hắn nói xong, chấp tay về phía cao tầng trong tông môn rồi quay lưng đi về hướng :

Chấp sự bất đắc dĩ nhìn về hướng Tông chủ và các vị Phong chủ xin ý kiến:

"Việc này..!"

Phụng Hoài Nhân nhìn hắn, nói:

"Phán định đi!"

Chấp sự trọng tài tuyên bố Vương Trung là người chiến thắng, do không có vết thương nặng trên cơ thể có quyền nghỉ ngơi hai canh giờ để điều tức tiếp tục trận đấu kế tiếp.

Để thêm nhiệt cho cuộc thi, trận tiếp theo rất nhanh diễn ra. Lưu Băng đấu Phó Ngôn, trận đấu diễn ra hơn trăm hiệp băng phong kiếm khí tung hoành cả một vùng.

Lưu Băng lợi dụng địa hình mặt đất đang bị hàn băng đông cứng sử dụng bí pháp đánh ra hàng loạt mũi tên băng bắt về phía Phó Ngôn.

Hắn không thể di chuyển linh hoạt khi địa hình bị thay đổi, lại còn phải vận công chống hàn khí xung quanh nhập thể nên bị trúng một kích ngay bả vai.

Hàn khí lan tỏa xâm nhập vào từ vết thương trên vai, hắn không thể không vận dụng linh lực để phá giải.

Nắm bắt được cơ hội, Lưu Băng xuất ra linh bảo vải lụa đánh một kích ngay ngực Phó Ngôn khiến hắn rơi xuống lôi đài.

Hai canh giờ rất nhanh trôi qua, Vương Trung lại tiếp tục lên đài đối thủ hắn phải đối chiến là Hoàng Nhĩ Hải.

Lần này, cứ tưởng sẽ có một trận chiến nổ ra kinh thiên động địa giữa hai đối thủ. Nhưng Hoàng Nhĩ Hải lại chấp tay với chấp sự, rồi nhìn về hướng Vương Trung nói:

"Chấp sự, trận này ta nhận thua! Ta không biết phải làm sao đón đỡ được chiêu lúc nãy của Lục sư đệ này!"

Chấp sự cũng cười khổ, mà Vương Trung thì bất đắc dĩ vô cùng. Hắn không ngờ rằng, chỉ một chiêu thức lúc nãy thúc động được năng lượng từ nội đan trong cơ thể phát ra, mà giành lượt vào vòng trong nhanh như vậy.

Chiến thắng quá dễ dàng, dù khiến hắn không cần bỏ ra công sức. Nhưng lại tiếc nuối không thể ma luyện thực chiến một phen.

Tiếng hô của Phụng Hoài Nhân kết thúc cuộc thi, lại dời về ba ngày sau tiếp tục. Dù có bộ phận Linh Dược Sư và Linh Y Sư điều động từ Linh Dược Phong để chữa thương cho các đệ tử tham gia thi đấu.

Nhưng một cuộc thi công bằng, còn phải quan tâm đến tinh thần thi đấu của các thí sinh tham gia.

"Thất sư đệ, ngươi thật giỏi a!" Vạn Tâm Nhi đang đứng cùng các đệ tử của Linh Vũ Phong, chạy đến ôm Vương Trung cười, vui mừng nói:

Bị nàng ôm vào lòng, siết chặt đầu hắn vào trong ngực. Hắn cảm giác như không thở nổi kêu lên:

"Sư tỷ..ưm ưm! Có thể.. thả ta ra không?"

Vạn Tâm Nhi dường như không suy nghĩ nhiều, nàng bị loại rất nhanh trong vòng loại cuộc thi. Nên khi thấy tiểu sư đệ có thể vào trong ngũ cường lấy lại mặt mũi cho Linh Vũ Phong khiến nàng mừng vui vô cùng.

"Tiểu sư đệ, thi đấu tốt lắm, nếu có thể giành trong ba hạng đầu Linh Vũ Phong ta sẽ không còn bị các Phong khác xem thường nữa!" Tam sư huynh Huỳnh Hạo cười nói:

Ngũ sư huynh Thiết Hoành Không nghe vậy nói:

"Tiểu sư đệ, không được khinh địch dù có thể thắng được Lâm Tiêu và Hoàng Nhĩ Hải cũng không thể khinh thường các đối thủ kế tiếp!"

Đại sư tỷ Mộc Tâm cũng nhìn về phía Thiết Hoành Không, rồi nhìn về phía Vương Trung nói:

"Ngũ sư đệ, nói đúng! Người có thể vào Ngũ cường ai không phải là kẻ mạnh!"

Vương Trung cảm thấy ấm áp, dù sao từ khi hắn đến thế giới này ngoại trừ nghĩa phụ, nghĩa tỷ thì chỉ có sư tôn và các sư huynh, sư tỷ Linh Vũ Phong là đối tốt với hắn.

Riêng Hoả Kỳ Lân thì hắn không chắc, rất có thể nó có mưu đồ gì đó. Nhưng ơn tái tạo, là người đưa hắn đến bước trên con đường trở thành tu sĩ, thì hắn không bao giờ quên.

Trở lại Linh Vũ Phong, Vương Trung cũng không trở về động phủ tu luyện ngay. Mà hắn theo các vị sư huynh, sư tỷ của mình lên sảnh đường chủ Phong tổ chức tiệc mừng.

Vạn Tâm Thiên vui mừng, khi vị đệ tử thứ bảy này của hắn lại có thể vào vòng năm người mạnh nhất. Nên sau khi chủ trì trận đấu sáng nay, hắn đã dặn phòng bếp làm vài món ngon, còn lấy thêm vài tĩnh rượu Nhữ Hoa Hương đã ủ vài năm để ăn mừng.

Cũng không thể trách, dù sao trước khi Vương Trung đến Linh Vũ Phong. Cả ngọn núi chỉ có bảy người, những cuộc thi, sự kiện trong tông thì Linh Phong của hắn toàn đứng áp chót. Bị Phong khác đè ép một đường.

Sư đồ bọn họ, tám người ngồi quanh nhau trên một bàn ăn tròn vừa trò chuyện vui vẻ, chúc mừng trong Phong có đệ tử lọt vào top 5 người mạnh trong cuộc thi nội môn kỳ này.

Vương Trung cũng vui vẻ, tán gẫu cùng đồng môn, nhân lúc mọi người đang vui vẻ hắn nhìn sư tôn mình hỏi:

"Sư tôn, không biết trước kia Linh Vũ Phong của ta so với trước đây ra sao!"

Vạn Tâm Thiên thở dài, nhìn các vị đệ tử của mình kể lại:

"Hơn trăm năm trước, Linh Vũ Phong cũng được gọi là một thời cường thịnh, cường giả như mây!

Nói đến Phong chủ cũ sư huynh ta Phong Nghị tu vi Thiên Tôn Hậu kỳ, thân mang bí pháp 'Linh Vũ Thất Tinh Bộ' đến tầng ba, thân pháp trác tuyệt thiên hạ!"

Nói xong hắn lại nhìn lên trần nhà, khuôn mặt hiện nét tang thương nói tiếp:

"Nhưng người tính không bằng trời tính, trong một lần trinh sát doanh trại của Ma vực bị ba tên Ma Tướng bày sát trận, hợp lực giết chết!"

"Các cao thủ Linh Vũ Phong từ đó vì báo thù cho Phong chủ hơn bảy vị Thiên Tôn Cảnh điều ra chiến trận, hơn mấy trăm năm cũng chưa trở lại! Không biết sinh tử ra sao!" Hắn lại bổ sung thêm:

Các đệ tử, dù đã nghe nhiều lần nhưng mọi người lại hiện nét đau buồn trên khuôn mặt. Ngay cả Vương Trung nghe lần đầu cũng cảm thấy thương cho Linh Vũ Phong.

Một chủ Phong của một trong chín đại Động Thiên Phúc Địa, bá chủ của Hoài Thiên Tiên Giới lại có một kết cục bi thương đến vậy.

Hiện tại, cao thủ đã gần như ra đi hết chín phần, nếu không có Vạn Tâm Thiên duy trì thì không biết Linh Vũ Phong còn hay không?

Tàn tiệc, Vương Trung trở về động phủ của mình, hắn quyết định sau này phải hành tẩu cẩn thận trong Hoài Thiên Tiên Giới này.

Ngay cả, cường đại như Chấn Thiên Chân Quân hay tiền Phong chủ còn bỏ mình vẫn lạc. Thì một tu sĩ nho nhỏ như hắn, nhất định phải hết sức giữ mình.

Bạn đang đọc Thiên Nghịch Thời Không sáng tác bởi vuongtrung159
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vuongtrung159
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.