Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rời Tông

Tiểu thuyết gốc · 1298 chữ

Sau khi, được lời hứa hẹn Giang Như Hoa không khóc nữa, mà nhìn về Vương Trung ánh mắt sắc lẹm, nói:

"Tên mặt trắng, việc ngươi ăn tiểu Oa Oa của ta! Ngươi tính sao đây!"

Vương Trung chưa kịp lên tiếng phản bác, Phụng Hoài Nhân nhìn nàng, giải thích:

"Thủ phạm, không phải là hắn! Trên người hắn, không có mùi máu tươi của yêu thú! Hoa nhi, không được đổ oan cho người tốt!"

"Cha, vậy ai đã ăn tiểu Oa Oa của ta!" Nàng cúi đầu, hai tay vân vê tay áo, chu miệng hỏi:

Hắn nhìn nhi nữ, tay xoa đầu nàng nói:

"Hung thủ rất có thể còn ở trong tông. Yêu thú trong tông môn điều có chủ, tên đó đúng là to gan!"

Kim Mạnh Đức nhìn nhìn về phía tấm bảng to lớn, rồi nói với mọi người:

"Có ai cảm thấy tấm bảng này rất quen hay không?"

Mọi người đang chú tâm về phía Giang Như Hoa, nghe vậy đột nhiên xoay qua nhìn về phía tấm bảng lớn!

Tôn Nhân biến mất ngay tại chỗ, xuất hiện phía trước tấm bảng, đau khổ hét lên:

"Tổ tông ta! Tổ tông ta! Đây không phải là tấm bảng đặt ở Linh Dược Phong ta mấy ngàn năm nay sao!"

Lão vừa ôm tấm bảng, vừa dùng tay áo lau lau nó. Rồi nhìn những vết lỏm chôm do Giang Như Hoa dùng rượt đánh Vương Trung gây nên, khuôn mặt già nua nhăn nhúm lại.

Các vị Phong chủ nén cười, nhưng vẫn phát thành tiếng. Giang Như Hoa thì vừa cười, vừa thè lưỡi. Phụng Hoài Nhân thấy vậy thì trừng mắt nàng một cái, khiến nàng gục đầu nhưng vẫn nhịn cười.

Vương Trung nghĩ, thật khổ cho Tôn Phong chủ, bị người ta lấy tấm bảng đại diện cho Linh Dược Phong làm vũ khí hành hung người khác, nhưng không thể làm gì!

"Nếu việc này đã xử lý xong, đệ tử xin phép cáo lui!" Vương Trung chấp tay, cúi đầu nói:

Phụng Hoài Nhân gật đầu, nói:

"Được rồi, ngươi lui xuống đi!"

Chưa đi ra tới cửa đại điện, Giang Như Hoa to giọng nói với hắn:

"Chưa có được linh sủng mới, từ nay ta sẽ thường xuyên đến tìm ngươi! Đừng hòng trốn!"

Nghe được lời này, Vương Trung cảm thấy rơi cả mồ hôi hột, lạnh cả sống lưng!

Tiểu tổ tông a! Đừng hù doạ, người như vậy chứ!

Nhiệm Vụ Đường là nơi các đệ tử tông môn, có thể tiếp nhận những việc trong tông môn ban bố. Khi hoàn thành, sẽ được thưởng một lượng điểm tông môn, cùng linh thạch tương ứng với nhiệm vụ công bố.

Vương Trung bước vào đại sảnh, nơi đây chia làm bốn khu vực Linh - Địa - Thiên - Bí tương đương với bốn cấp nhiệm vụ đặc ra.

Linh cấp nhiệm vụ, yêu cầu tu vi từ Tĩnh Khí đến Đại Khí Sư, Địa cấp nhiệm vụ, yêu cầu tu vi từ Khí Tông đến Khí Hoàng cảnh, Thiên cấp nhiệm vụ, yêu cầu tu vi từ Khí Thánh đến Địa Tôn Cảnh và Bí cấp nhiệm vụ yêu cầu tu vi từ Thiên Tôn đến Đại Thiên Tôn cảnh.

Hắn đi vòng, vòng bảng nhiệm vụ, rồi đứng ở dưới bảng nhiệm vụ Linh cấp xem xét:

Thảo phạt Hoàng Lưu Thổ Phỉ và giao nộp thủ cấp Thủ lĩnh thổ phỉ, Nam Kha Đế Quốc hai trăm điểm cống hiến, một ngàn linh thạch trung phẩm.

Giao nộp Hồ Phong Thảo, thảo dược linh cấp trung phẩm, hai mươi điểm cống hiến, một trăm linh thạch hạ phẩm.

Nuôi dưỡng ấu thú Hồng Linh Lang Tĩnh Khí Cảnh, mỗi tháng mười điểm cống hiến, hai mươi hạ phẩm linh thạch..

...

Xem qua một lượt các nhiệm vụ Vương Trung sờ cằm suy nghĩ, nếu hắn lịch luyện có thể thử vài nhiệm vụ một phen!

Đi đến khu quầy bàn giao nhiệm vụ, hắn nhìn thấy một lão giả đang cầm một quyển sách xem chăm chú! Nhìn biểu cảm của lão, hắn cũng vài phần đoán ra là đang xem sách gì!

Cộc! Cộc!

Tay hắn gõ xuống bàn, lão giả đưa đầu, nhìn hắn hỏi:

"Tiểu tử, đến giao nộp nhiệm vụ gì!"

Hắn trả lời:

"Ta đến nhận phần thưởng thi đấu tông môn!"

Lão bật dậy, đặt cuốn sách trên tay xuống gầm bàn. Lật cuốn sổ lớn, tay cầm bút không nhìn hắn hỏi: "Tên?"

"Lục Vân!" Hắn trả lời:

Lão lấy bút đánh dấu trong sổ, rồi nhìn Vương Trung nói:

"Quán quân cuộc thi tông môn, một trăm năm mươi điểm! Ngươi lấy lệnh bài thân phận đưa ta!"

Vương Trung lấy ra lệnh bài trong giới chỉ đưa ra, lão nhận lấy rồi dùng một lệnh bài khác, truyền một tia pháp lực giữa hai lệnh bài sau đó, đưa lại cho hắn.

"Xong rồi!" Lão gấp lại quyển sổ nhìn hắn, nói:

Vương Trung thấy vậy, liền thắc mắc hỏi:

"Tiền bối, nhiệm vụ nơi đây là đăng ký tiếp nhận hay là thu được đồ vật rồi giao nộp lên sẽ tính điểm!"

Lão không nhanh, không chậm chân nhìn hắn nói:

"Cả hai, không thiếu người may mắn thu được linh dược hoặc nhặt thủ cấp của một tên ác bá nào đó đâu! Nên tông môn ra lệnh, chỉ cần có vật trong nhiệm vụ yêu cầu nộp lên, điều được thưởng điểm cống hiến!"

Vương Trung gật đầu, rồi xoay người hướng về động phủ. Vào trong phòng, hắn ngồi suy nghĩ có nên xin sư tôn về thăm nghĩa phụ, nghĩa tỷ hay không? Dù sao, hắn cũng đã đến đây được mấy tháng vẫn chưa gửi thư báo bình an hay gì cả!

Sờ cằm, hắn tự nói với bản thân:

"Dù sao, cũng phải đi đón Hoả Kỳ Lân. Tiện đường, ta về thăm nghĩa phụ luôn cũng được!"

Sau đó, hắn lại chạy ra thác nước để tắm rửa, rồi lại chạy về động phủ, thay một y phục mới, bắt đầu hướng về trung tâm đỉnh núi!

"Con muốn về thăm nhà sao!" Vạn Tâm Thiên uống một hớp trà, nhìn hắn hỏi:

Vương Trung chấp tay, gật đầu:

"Đúng vậy sư tôn, ta cảm thấy rất nhớ nhà muốn về thăm cha và tỷ tỷ!"

Ngón tay gõ xuống mặt bàn, suy nghĩ hồi lâu Vạn Tâm Thiên nói:

"Vậy được, nhưng con có cần sư huynh, sư tỷ đi theo hay không? Dù sao, cho con đi một mình ta không yên tâm!"

"Sư tôn yên tâm, ta mặc dù tu vi thấp nhưng vẫn có thể bảo vệ cho mình!" Vương Trung thấy vậy cười, nói:

Vạn Tâm Thiên thở dài, gật đầu nói:

"Haizz, như vậy con trở về thu xếp đi. Khi nào muốn đi thì báo cho đệ tử canh gác cửa tông môn một tiếng!"

Vương Trung chấp tay, nói:

"Đa tạ sư tôn!"

Về tới động phủ, hắn không tu luyện mà nằm thẳng lên giường chìm vào giấc ngủ. Sáng sớm hôm sau, hắn tự mình lên đường, đi về hướng xuống núi rời Thiên Nguyên Tông.

Nhưng hắn không biết, khi hắn vừa rời khỏi tông môn một đôi mắt hiện lên sát ý, từ phía xa nhìn theo bóng lưng hắn.

"Hừ, lần này ngươi có đi mà không có về!" Hồng Bá Hải cười gằn, mắt hiện lên sát ý nhìn về phía Vương Trung, đang bước đi xuống núi, nói:

Hắn lấy ra một ngọc giản truyền âm, miệng đọc gì đó. Sau đó, hắn quay người đi về phía Thiên Kiếm Phong

Bạn đang đọc Thiên Nghịch Thời Không sáng tác bởi vuongtrung159
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vuongtrung159
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.