Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lễ vật cầu thân

Tiểu thuyết gốc · 2641 chữ

Chương 13:

Tô Thành bưng lên tách trà, nhẹ nhàng nhấm nháp rồi lại từ tốn đặt xuống, xem ra rất có phong phạm quyền uy. Đúng thật là cặn bã, vậy mà cũng muốn đoạt nữ nhân với hắn sao, thật không biết sống chết. Hắn thoải mái tựa người sau ghế, âm dương quái khí tuỳ tiện hỏi Diệp Thanh Lang.

- Diệp bá phụ, thời gian gần đây phải chăng tiêu chuẩn tuyển chọn dong binh đã thay đổi, binh đoàn có thêm danh ngạch dành cho phàm nhân? Vừa hay bên ta có mấy người, quanh năm vận chuyển lương thực cho vương phủ, sức vóc cao lớn cường tráng, rất là được việc. Bá phụ chỉ cần hô một tiếng, Tô thiếu ta chắc chắn sẽ cho ngài một ngàn người, haha.

Tô Thành giọng điệu ôn hoà lời nói thanh thoát, thế nhưng nội dung lại cực kỳ có vấn đề. Hắn cũng đưa mắt liếc nhìn Hàn Phong trong góc phòng, thái độ không cần nói cũng có thể nhận ra mũi dùi đang chĩa về hướng nào. Câu này của hắn chẳng những so sánh Hàn Phong với đám phàm nhân bốc vác, ý ngầm trong đó còn thể hiện Diệp Thanh Lang có mắt như mù, là một đám dong binh thấp kém hạ tiện như nhau, hàm ý miệt thị vô cùng thượng đẳng.

Diệp Thanh Lang sao có thể không nhận ra hàm ý trong lời nói của Tô Thành, lòng ngầm tức giận, thế nhưng mặt ngoài vẫn là vô cùng ôn hoà đối với hắn đáp lễ, còn thực sự biểu hiện cảm tạ. Hàn Phong cũng nhìn ra thanh niên kia có vô tận địch ý với mình, cũng lờ mở hiểu ra nguyên nhân. Hắn cẩn thận xem xét lại thái độ từ đầu tới cuối của đối phương, lại xem thái độ của những người khác, cuối cùng cũng mở miệng không nóng không lạnh nói ra một câu.

- Âm Dương Đại Luận có viết, Âm thịnh cực hàn, thiên suy trầm mạch. Dương hư tiểu hàn, nhân suy hạ mạch. Vong dương âm kiệt, thiên nhân suy vong.

Câu này vừa ra, những người ở nơi này hoàn toàn không hiểu gì cả, đều là cả đám hai mặt nhìn nhau, có người còn thật sự trầm tư lâm vào suy nghĩ, cảm thấy lời Hàn Phong nói rất là có ý tứ. Nhưng Diệp Thanh Khê nữ tử kia sao có thể không rõ, nàng không nhịn được mà che miệng cười thầm, cảm thấy tên Hàn Phong kia cũng thực thú vị. Tô Thành cũng chú ý tới biểu hiện của nàng, khuôn mặt mơ màng cũng bị lây nhiễm cười theo, phải tới khi lão nhân áo xám vỗ vai, hắn mới từ trong mê man tỉnh lại, da mặt co giật tới tím tái. Chết tiệt, tên phàm nhân kia có ý gì?

- Thiếu gia, ngài về sau thật sự nên hạn chế tửu sắc một chút.

Lão nhân áo xám xa xăm nói một câu thấm thía. Tô Thành nghe lời này, gân xanh trên trán thi nhau nổi lên. Một tên phàm nhân hạ tiện lại dám soi mói hắn ư. Khoan đã, nhưng tại sao tên kia lại biết?

Lão nhân áo xám cũng âm thầm lắc đầu, cảm thấy hôm nay thiếu gia ăn trái đắng cũng không hẳn là xấu, về sau có lẽ hắn cũng chịu nghiền ngẫm sách vở đôi chút, tập trung tu hành, không tới nỗi bị người khác chế giễu bản thân tửu sắc tới kiệt lực mà cũng không nhận ra. Hắn lại khuyên giải đôi ba câu nữa mới làm cho Tô Thành dần bình tĩnh lại, coi Hàn Phong thành người vô hình, lại tiếp tục cùng Diệp Thanh Lang trò chuyện.

- Diệp bá phụ. Về chuyện của ta cùng Thanh Khê muội muội, người thấy thế nào. Ta là thực lòng yêu thương muội ấy, hơn nữa gia cảnh cũng thừa khả năng giúp muội ấy tiến xa trên con đường tu đạo.

Hàn Phong nghe lời này của Tô Thành, hai hàng lông mày không khỏi nhếch lên. Vậy là tên này có ý đồ với Diệp Thanh Khê, đối với hắn vừa xuất hiện đã dâng lên địch ý. Tuy vậy hắn nhìn thế nào cũng cảm thấy tên Tô Thành này chướng mắt, đặt cạnh Diệp Thanh Khê thật giống như bông hoa nhài cắm bãi phân trâu.

Diệp Thanh Lang cũng lâm vào trong trầm tư. Hắn hiểu tình hình hiện tại, người ta đã hai lần tới cầu thân đều bị từ chối, đây đã là lần thứ ba rồi. Hắn cũng hiểu gia thế của nhà họ Tô, đó thực sự là con quái vật mà Thanh Lang dong binh đoàn không đáng để nhắc tới. Thế nhưng suy xét hồi lâu, Diệp Thanh Lang vẫn là uyển chuyển lắc đầu.

- Tô thiếu gia, ta không phải muốn từ chối cậu, nhưng Thanh Khê đứa trẻ này có tính tự chủ rất cao, làm cha như ta cũng không thể tự quyết thay cho nó.

Rõ ràng lời này của Diệp Thanh Lang đã định là lần thứ ba liên tiếp từ chối lời cầu thân của Tô Thành. Nếu Diệp Thanh Khê cũng như Tô Thành mặn mà để tâm đối phương, Diệp Thanh Lang còn có lý do có thể khước từ hay sao. Rõ ràng là nàng chẳng quan tâm tới gia thế của Tô Thành, càng không có hứng thú với gã, bằng chứng là khuôn mặt như tiên thiên kia ngoài những nụ cười dành cho Hàn Phong thì chỉ toàn là lạnh lùng cùng lạnh lùng.

Tô Thành cũng hiểu rõ điều này, hỏi ý kiến Diệp Thanh Lang chỉ là bước lễ nghĩa cho có, cũng như từ đó mà thăm dò ra một chút ý tứ của Diệp Thanh Khê mà thôi. Hắn nhìn nữ tử lãnh tĩnh đạm mạc như thần tiên hạ phàm kia mà không kìm nổi ham muốn cùng xúc động. Nàng ta chẳng những lớn lên xinh đẹp tuyệt trần, tu vi cao cường, tu luyện một ngày ngàn dặm, tư chất đỉnh cấp thiên tài, nàng ta còn là Thuỷ Linh thể thuần khiết tới cực điểm. Điều này đối với Băng Linh thể là hắn thì có sức hấp dẫn không khác gì xuân dược, sẽ trực tiếp bù trừ toàn bộ yếu điểm tư chất cho hắn. Chỉ cần chiếm được nguyên âm của nàng, lại cùng nàng ngày ngày triền hoàn song tu, hắn tu vi có thể thăng tiến thần tốc. Thậm chí nếu thực sự có thể nắm nàng trong tay, sử dụng cái kia bí pháp gia tộc, hắn hoàn toàn có thể đem nàng tư chất toàn bộ cắn nuốt biến thành của mình. Quả thực là hấp dẫn không thể cưỡng được.

Nghĩ tới đây, Tô Thành hạ quyết tâm, từ phía lão bộc lấy ra ba chiếc hộp ngọc lần lượt đặt trên bàn. Hắn mở ra hộp ngọc thứ nhất, tức thì hương khí lập tức lan toả khắp cả căn phòng, ai nấy đều cảm thấy thần thanh khí sảng, thân thể bay bổng tựa lên mây, có cảm giác sắp sửa vũ hoá phi thăng. Ngay cả Hàn Phong phía bên kia cũng là cảm thấy toàn thân dễ chịu, vòng xoáy dưới đan điền rục rịch xoay tròn, đẩy nhanh tốc độ tham lam hút lấy hút để.

- Diệp bá phụ, đây là Thiên Trừng Đan, thượng phẩm nhị giai đan được, có thể khiến cho tu sĩ Trúc Cơ cảnh trực tiếp đột phá hai giai tu vi, không có bất kỳ di chứng nào!

Trong sảnh đường lập tức vang lên tiếng hít thở khó khăn, đặc biệt là hai người Ngô Mạc không giấu nổi ánh mắt thèm khát. Ngay cả Diệp Thanh Lang người này đã kinh qua bao sóng gió cũng phải nhìn thẳng viên đan dược, lòng nói không ham muốn là nói dối. Tu sĩ Trúc Cơ, không có ai là không biết tới Thiên Trừng Đan, lại là thượng phẩm Thiên Trừng Đan thì càng thêm quý hiếm. Thiên Trừng Đan loại này có thể giúp người đột phá hai giai vị bất kể tư chất, càng quý hiếm hơn ở điểm nó không hề để lại di chứng. Nếu là hắn sử dụng, sẽ trực tiếp từ Trúc Cơ ngũ tầng bay lên Trúc Cơ thất tầng, trở thành một gã Trúc Cơ hậu kỳ hàng thật giá thật.

Phải biết rằng bốn kỳ sơ, trung, hậu, đỉnh của tu sĩ đều là một loại lằn ranh. Nếu lấy tư chất của hắn muốn từ ngũ tầng đột phá lên lục tầng thì cần ít nhất một năm, còn từ lục tầng đột phá thất tầng, không có ba tới bốn năm thì đừng mơ nghĩ tới. Đó là trong trường hợp có tài nguyên đầy đủ, điều kiện thuận lợi, chỉ cần chuyên chú tu luyện mà không phải lao vào tranh đoạt chém giết. Đối với dong binh bọn hắn, lấy đâu ra chuyện lý tưởng như vậy, không có năm năm bảy năm đừng hòng từ lục tầng trung kỳ luyện tới thất tầng hậu kỳ. Hai người Ngô Mạc cũng là vô cùng mong mỏi, bọn họ thậm chí kẹt tại tam tầng sơ kỳ Trúc Cơ đã hai năm rồi, còn chưa thấy dấu hiệu đột phá đâu, viên đan dược này chẳng khác nào ốc đảo giữa sa mạc.

Thế nhưng Diệp Thanh Lang vẫn là cười khổ lắc đầu, vừa muốn mở miệng từ chối thì Tô Thành đã khoát tay ngăn lại, tiếp tục mở ra hộp ngọc thứ hai. Hộp ngọc này không có bất kỳ hương khí gì cả, thế nhưng lại có một khoả ánh sáng nhàn nhạt phát ra. Tô Thành đem viên châu từ trong hộp ngọc cầm xuống, tức thì đối với căn phòng bừng lên một đoàn lam quang thanh tĩnh.

- Vật này xuất ra từ Ngũ Độn Hồ, được gọi là Thiên Thuỷ Châu, là kết tinh trăm năm của Yêu Anh Quỳ Ma. Mang vật này trên người đối với tu sĩ giống như mang một cái “thanh linh trận”, lại không cần bất cứ linh thạch duy trì, có thể thời thời khắc khắc giúp ngươi tu tập thiên địa linh khí, tinh lọc ngoại linh, gia tăng hiệu quả tu luyện gấp ba phần!

Hizzzz

Tiếng hít thở dồn dập lần này càng thêm lớn hơn, không chỉ riêng mấy người bên phía Thanh Lang dong binh đoàn, ngay cả đám người Tô Thành mang tới cũng là ánh mắt sáng rực, ai nấy nhìn khoả Thiên Thuỷ Châu như nhìn thấy tuyệt thế mỹ nữ. Nếu Thiên Trừng Đan có thể giúp ngươi ngay lập tức đột phá, vậy thì Thiên Thuỷ Châu này lại giúp ngươi có tiền vốn để liên tục đột phá, thậm chí có truyền thuyết nói rằng nếu đeo vật này trên người lâu dài có thể từ từ từng chút một gia tăng tư chất tư luyện, là thần vật cực kỳ quý giá.

Diệp Thanh Lang há to miệng không nói lên lời, thật khó khăn mới có thể rời mắt khỏi Thiên Thuỷ Châu, vừa tính từ chối thì Tô Thành lại tiếp tục khoát tay lần nữa, nhanh chóng đem hộp ngọc cuối cùng mở ra.

Hộp ngọc này không có mùi hương thơm ngát, cũng không có lam quang sáng ngời. Vật bên trong bình đạm tường hoà, thậm chí toả ra một chút hoài cổ mục nát, chính là một cuốn sách cũ kỹ. Tô Thành cũng không có đưa tay chạm vào cuốn sách mà cẩn thận cầm cả hộp ngọc nâng lên, để cho tất cả mọi người có thể nhìn thấy.

- Băng… Băng Tâm Quyết?

Chữ bên trên bìa sách đã có chút ố vàng, thậm chí văn tự còn hoen mục tới mức khó nhận ra, thế nhưng một người bên phía Tô gia sau khi dụi mắt mấy lần đã có thể lắp bắp đọc được. Ba chữ Băng Tâm Quyết vừa vang lên, cả căn phòng lập tức rơi vào im lặng, ngay cả tiếng tim đập gia tốc cũng có thể nghe thấy rõ ràng. Người nơi này, không ai là không cảm thấy kinh hãi.

Vật này so với hai vật trước đó, có thể nói là quý hơn không chỉ gấp trăm ngàn lần, thậm chí quý giá tới không thể so sánh. Băng Tâm Quyết, đối với người tại Vân Lam Thần Triều không ai không biết, nó chính là tâm pháp hạch tâm do thuỷ tổ Tô gia khai sáng, là một cái truyền thuyết. Chính nhờ có Băng Tâm Quyết này mà thuỷ tổ Tô gia mới có thể dẫn dắt gia tộc đi từ một nơi nhỏ bé hẻo lánh đứng lên thành một trong ngũ đại gia tộc tại Vân Lam Thần Triều.

Cả căn phòng này, người biết được hạch tâm tâm pháp chỉ có một mình Tô Thành, ngay cả lão giả áo xám phía sau lưng hắn cũng hoàn toàn không biết.

Đám người Diệp Thanh Lang hơi thở dồn dập, nhưng đám người Tô gia theo chân Tô Thành tới còn hít thở dồn dập hơn. Bọn hắn thân phận cao quý, thực lực siêu tuyệt, thế nhưng tuyệt nhiên không có nổi một người có được tư cách học tập Băng Tâm Quyết. Vật này chỉ thuộc dòng chính, và chỉ tinh anh dòng chính mới có quyền học tập, mọi sự tiết lộ ngoài phạm vi dòng chính đều sẽ bị hạch tâm Tô gia truy cùng diệt tận. Tô Thành lại dám dùng vật này đi cầu thân ư? Rốt cuộc Diệp Thanh Khê nữ tử kia có gì đặc biệt mà khiến ngay cả lão tổ Tô gia cũng đồng ý cho phép Tô Thành hắn làm bậy như thế? Chẳng lẽ nàng đối với Tô gia còn quan trọng hơn so với bọn hắn?

- Thanh Khê muội muội, nếu muội đồng ý gả cho ta, ta cùng muội có thể đồng thời tu tập tâm pháp này.

Tô Thành tràn đầy cảm giác ưu việt kiêu hãnh nói ra. Đối với hắn, đây mới là con át chủ bài, là minh chứng cho địa vị cũng như quyền lực mà hắn sở hữu. Hắn tin rằng chỉ cần đưa ra điều kiện này, nữ nhân trong thiên hạ đều sẽ ngay lập tức phủ phục dưới chân của hắn mà gật đầu đồng ý. Tô Thành nhìn chằm chằm vào Diệp Thanh Khê, trong đầu đã tưởng tượng ra cảnh tượng nàng run rẩy dưới háng cầu xin hắn chỉ dạy, rồi hắn sẽ dùng mọi sự bỉ ổi nhất trong thiên hạ mà chà đạp lên nàng, rửa trôi tất cả sỉ nhục lúc trước.

Tất cả mọi sự chú ý trong phòng đều đổ dồn về phía Diệp Thanh Khê. Tiểu nữ tử từ đầu tới cuối vẫn luôn giữ sự im lặng, cho tới bây giờ trong đôi mắt tĩnh lặng như hồ thu vẫn không có một chút thay đổi. Dường như đối với nàng hấp dẫn từ cuốn tâm pháp Băng Tâm Quyết kia chỉ là gió thổi mây bay. Diệp Thanh Khê từ từ ngẩng đầu nhìn Tô Thành, lần đầu tiên mắt đối mắt với hắn, lại dùng một giọng nói vừa bình thản vừa nhạt nhoà nhẹ nhàng đáp lại.

- Tô thiếu gia. Nếu ngài có nhiều thời gian bày trò như vậy, ta nghĩ ngài nên cố gắng tu luyện cho tốt!

Bạn đang đọc Thiên Nguyên sáng tác bởi dsluong1997
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dsluong1997
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.