Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắn là ma quỷ a!!!

Phiên bản Dịch · 1518 chữ

"Ngọa tào!"

"Ta cho rằng địa chấn tối hôm qua chỉ là do môi trường tự nhiên, thật không nghĩ tới. . . Cái này… cái này dĩ nhiên lại là đại yêu đang xuất thế a!"

"Trời ạ! Là đại yêu nghịch thiên như thế nào thì mới có thể đủ để tạo thành lực tàn phá kinh khủng đến như vậy được?"

"Hay là nhân loại quật khởi đây? Nếu như là nhân loại quật khởi, thì người này sẽ có bao nhiêu ngưu bức a? Không ngờ hắn lại có thể đi nghịch thiên khiến cho thiên địa đều phải rung chuyển!!!"

"Ta khẳng định hắn không phải là nhân loại! Hắn nhất định là một tên yêu thú nghịch thiên! Nhân loại làm sao có thể có được lực lượng đáng sợ như thế cơ chứ?"

"Ngọa tào! Thật quá kiêu ngạo a! Nam Châu chúng ta lại sắp có một nhóm cường giả ngang nhiên xuất thế chăng? Ta khẳng định đó là người của Cô Tô Thành a!"

"Cái rắm! Ngươi đừng mẹ nó cái gì cũng đều hướng về Cô Tô Thành của các ngươi mà thiếp vàng trên mặt a! Không cần nghĩ nhiều! Ta khẳng định đó là đồng hương Kinh Miệng của bọn ta. Kinh miệng của bọn ta là một nơi địa linh nhân kiệt, là nơi xuất xứ của hầu hết các đại năng. Nếu như là nhân loại quật khởi, thì ta khẳng định hắn chính là người của Kinh Miệng bọn ta!"

"Ngươi nói mẹ nó quá láo a!!! Trấn Giang bọn ta liền không phải là một nơi địa linh nhân kiệt hay sao?!! Nếu như là nhân loại quật khởi thì ta cũng khẳng định hắn nhất định chính là đồng hương Trấn Giang với ta a!"

"Dù sao ta cũng mặc kệ! Vì từ nay về sau Nam Châu nhất định sẽ ra một vị đại lão rồi!"

"Một ngàn năm trước, cường giả Giang Lưu mang ngũ hành linh căn hoành không xuất thế, kiêu ngạo khắp toàn bộ Tây Châu. Toàn bộ Tây Châu đều nằm tại phía dưới quang hoàn của hắn trong vòng bốn năm trăm năm. Cái này đúng là phong thủy luân chuyển a! Cuối cùng cũng đến phiên Nam Châu chúng ta sinh ra yêu nghiệt rồi!"

". . ."

Đại trưởng lão nhíu mày nhìn xem hiện trường rối bời mà trầm giọng quát:

"Yên lặnggg!!!"

Tràng diện liền trở nên vô cùng yên tĩnh.

Chốc lát sau đại trưởng lão nói ra:

“Thứ hai, tại cảnh nội của Tử Vân Phái chúng ta, mấy tòa thành trì đều đã xuất hiện sự phá hoại có trình độ khác biệt tại phía dưới trận động đất đêm qua. Do đó toàn phái chúng ta nhất định phải tổ chức công cuộc cứu tế cùng giữ gìn. Phàm là thiên tai thì nhất định là nhân họa! Những đệ tử có tu vi Ngưng Khí kỳ trở lên, nếu như trên người không có công chuyện gì thì phải đi đăng ký công việc ở chỗ Cửu Lý. Sau đó đi xuống núi để hỗ trợ giữ gìn trị an và trùng kiến công trình kiến trúc cho các thành trì tại nơi đó.

"Các ngươi nhất định phải làm cho phàm nhân cảm thấy được Tử Vân Phái chúng ta rất là vĩ đại! Đồng thời phải thể hiện ra văn minh tình làng nghĩa xóm của Tử Vân Phái chúng ta! Nghe rõ chưa?!! Các ngươi nhất định phải thật nhiệt tình, phải để cho phàm nhân cảm nhận được sự thương yêu trìu mến từ Tử Vân Phái chúng ta!"

Tất cả các đệ tử trên quảng trường đều đồng thanh hô to:

"Đã rõ!"

". . ."

Đại trưởng lão lại nói thêm mấy chuyện rồi cho tan họp.

Sau khi cuộc họp đã tản ra, đại trưởng lão liền mang sắc mặt âm trầm mà đi tới trước mặt Vân Hồ chân nhân.

Vân Hồ chân nhân vội vàng thở dài nói:

"Aizz~! Bái kiến Đại trưởng lão!"

Đại trưởng lão nhìn Vân Hồ chân nhân một lát rồi mới lạnh lùng nói ra:

"Toàn phái tới họp nhưng đồ tôn của ngươi lại không tới trình diện! Chuyện này ngươi muốn giải thích như thế nào đây?!!"

Ánh mắt Vân Hồ chân nhân bỗng lóe lên một vệt cảm xúc phức tạp nói:

"Đại trưởng lão! Vãn bối cho rằng Cửu Huyền sẽ không gạt người a! Có lẽ Lý Văn Cường thật sự đang đến thời khắc tu luyện mấu chốt, cho nên Lý Văn Cường mới sẽ bỏ lỡ đại hội lần này. . . Dù sao đối với tu chân giả, không có chuyện gì trọng yếu hơn so với tu luyện a!"

Đại trưởng lão cười nhạo một tiếng rồi nói:

"Tu luyện tới thời khắc mấu chốt sao? Có bao nhiêu mấu chốt đây? Một tên tiểu oa nhi Luyện Khí kỳ mà cũng xứng để tiến vào thời khắc tu luyện mấu chốt cơ à? Ngươi đùa với ta sao?!!"

Vào lúc này, Cửu Huyền chân nhân liền lấy hết dũng khí để đi tới gần hai người rồi khẽ nói:

"Đại trưởng lão! Lý Văn Cường đã đột phá đến Luyện Khí tầng hai! Hắn đang củng cố cảnh giới a!"

"? ? ?"

Thoại âm của Cửu Huyền chân nhân vừa rơi xuống, thì tất cả mọi người ở đây đều ngây ngẩn cả người.

Một lát sau, Cửu Lý chân nhân ôm bụng cuồng tiếu nói:

"Ha ha ha ha! Sư đệ ngươi có phải đang muốn làm ta chết cười rồi hay không? Ngươi muốn kế thừa chức vị của ta sao? Lý Văn Cường đã đột phá vào Luyện Khí tầng hai ư? Hôm qua Lý Văn Cường mới bắt đầu trở thành tu chân giả mà chỉ trong vòng một đêm hắn đã có thể đột phá cảnh giới rồi sao? Ngươi nghĩ hắn là người có ngũ hành linh căn sao?"

Vân Hồ chân nhân trộm lén liếc mắt nhìn đại trưởng lão. Sắc mặt của hắn lúc này đang phát ra một vẻ âm trầm mà nhìn đại trưởng lão. Hắn cảm thấy vô cùng xấu hổ, và hắn hận mình tìm không được một cái lỗ để chui vào. Sau đó Vân Hồ chân nhân quát lên:

"Cửu Huyền!!! Ngươi đừng có nói láo tại trước mặt Đại trưởng lão!"

Cửu Huyền chân nhân cúi người xuống thật sâu rồi đáp:

"Bẩm sư phụ! Đệ tử không dám nói láo!"

Cửu Huyền chân nhân vừa dứt lời thì mấy người kia bỗng nhiên quay đầu lại để nhìn về con đường phía trước.

Bọn họ trông thấy tại con đường phía trước xuất hiện một thiếu niên lấm la lấm lét đang đi tới.

Hắn chính là Lý Văn Cường!

Lúc này Lý Văn Cường vừa đi vừa quay đầu qua quay đầu lại, dường như là hắn không có chú ý tới đám người đại trưởng lão. Hắn chỉ là không ngừng hỏi thăm các đệ tử phổ thông đang đi ngang qua:

"Làm phiền sư huynh chút! Xin hỏi hôm nay tổ chức họp phải không? Họp ở đâu vậy a?"

Vị sư huynh kia liếc mắt nhìn Lý Văn Cường rồi kinh hô một tiếng:

"Ngươi chính là Lý Văn Cường đúng không?!!"

Lý Văn Cường cười nói:

"Ta thật không nghĩ tới tên tuổi của ta lại có thể được sư huynh biết đến a! Thật sự là vinh hạnh nha! Mà sư huynh cho ta hỏi mấy giờ thì họp? Họp ở đâu vậy a?"

"Ha ha ha ha ha!"

Vị sư huynh kia bỗng nhiên cuồng tiếu rồi rời đi.

Mà lúc này, tại bên trên khán đài, con ngươi của đại trưởng lão đột nhiên co rụt lại.

Tê!!!

Đại trưởng lão đột nhiên hít một hơi lãnh khí rồi run giọng nói:

"Luyện Khí. . . tầng ba rồi sao?"

". . ."

Giờ này khắc này, tất cả mọi người đều trầm mặc lại.

Mặt trời ban trưa đăng đỉnh nên nhiệt độ bây giờ rất cao.

Nhưng vào lúc này, một đám cường giả của Tử Vân phái lại lạnh lẽo trầm mặc không nói gì mà đứng tại phía dưới mặt trời chói chang.

Lạnh a!

Mồ hôi lạnh tuôn ra!

Mồ hôi lạnh lâm ly đầm đìa a!

Nhìn xem Lý Văn Cường đang lấm la lấm lét đi tới, tất cả mọi người ở đây bỗng cảm thấy có một loại cảm xúc hoảng sợ đang lan tràn ra khắp nội tâm.

Luyện Khí tầng ba!!!

Chỉ trong vòng một đêm thôi sao?!!

Hắn là ma quỷ a!!!

Mà trong mắt Cửu Lý chân nhân trước đó vẫn luôn một mực chế giễu Lý Văn Cường kia, lúc này bỗng lóe lên một vẻ điên cuồng. Hắn vô cùng kích động mà nhìn xem Lý Văn Cường, sau đó run giọng nói:

"Không. . . Không có khả năng!!!"

"Hắn… hắn là ngươi không có linh căn cơ mà?!!"

". . ."

Bạn đang đọc Thiên Nộ Biến Thiên (Bản Dịch) của Đại Bảo Vật
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YYNghĩaTình-HơnTấtCả
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 150

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.