Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tin tức ngầm

Phiên bản Dịch · 1604 chữ

Thấy Trương Vân Long nói vậy thì Lý Văn Cường vừa kêu khóc vừa quát:

"Ngươi đừng có đánh rắm a! Thối lắm! Ngươi là một tên Luyện Khí tầng sáu, còn ta chỉ là một tên Luyện Khí tầng bốn a! Ta có thể xông lên cho ngươi một bạt tai được sao?!! Ngươi đừng có trợn tròn mắt rồi nói lời bịa đặt nha!"

Trương Vân Long tức đến muốn nổ quát:

"Ai nói lời bịa đặt hả?!! Ngọa tào! Mẹ ngươi! Cả nhà ngươi a! Ai nói lời bịa đặt chứ hả?!!"

Lý Văn Cường căn bản không cho Trương Vân Long cơ hội giải thích mà vội vàng nói:

"Sư phụ!!! Lúc ấy bọn hắn đã nói là muốn giết tên phế vật như ta! Bọn hắn còn nói may mắn cho ngài là ngài đã không đến, nếu như ngài đến thì bọn hắn liền giết ngài cùng một chỗ với ta a! Bọn hắn nói là Cửu Lý chân nhân đã có thể một tay che trời tại Tử Vân Phái, do đó coi như bọn hắn có giết ngài thì Tử Vân Phái cũng không dám thả ra cái rắm a!"

"Sư phụ!!! Bọn người này quá khinh người a! Mặc dù ta biết Cửu Lý chân nhân rất cường đại, mặc dù ta cũng đã nghe đến tin tức ngầm nói qua. Có truyền ngôn rằng Cửu Lý chân nhân đã có thể treo chưởng môn của Tử Vân Phái lên mà đánh rồi a! Ta còn nghe có truyền ngôn nói qua là Cửu Lý chân nhân có dã tâm bừng bừng, hiện tại hắn đang muốn cướp đoạt hết tài nguyên tu luyện, rồi sau đó hắn sẽ giết chưởng môn để mình được thăng vị. Dạng này hắn sẽ thuận tiện khống chế toàn bộ Tử Vân Phái a! Đương nhiên đây chỉ là tin tức ngầm mà thôi!"

Nói xong Lý Văn Cường bỗng liếc mắt nhìn vào đám người của Chấp Pháp đường.

Lúc này, sắc mặt của tất cả mọi người trong Chấp Pháp đường đều trở nên trầm ngưng lên. Tại bên trong ánh mắt của mỗi người đều lóe lên một tia sát khí lạnh như băng. Nhưng bọn hắn lại không hề nói một lời, mà chỉ lẳng lặng lắng nghe Lý Văn Cường nói.

Mà Trương Vân Long cùng với đám đồ đệ của Cửu Lý chân nhân hiện tại đều đã mộng bức. Tất cả bọn hắn đều kinh ngạc đến nổi cái mồm đều há đến muốn rớt xuống đất. Bọn hắn đang muốn hô Lý Văn Cường không nên nói lung tung nhưng lại không có cơ hội.

Bởi vì Lý Văn Cường căn bản cũng không cho bọn hắn một cơ hội để đối thoại, mà hắn liền xoay chuyển lời nói và nói ra:

"Sau đó mười mấy người bọn hắn liền muốn giết chết ta. Do đó ta chỉ có thể bỏ chạy. . . May mắn là đã có những người đi đường vô cùng nhiệt tình này đã rút đao tương trợ cho ta. Bởi vì bọn hắn đều không ưa chuyện huynh đệ đông môn thủ túc tương tàn, không ưa mười mấy người kia lại đi bắt nạt một mình ta. Vì thế bọn hắn liền cầm lấy binh khí tới đây để khuyên ngăn đám đồ đệ của Cửu Lý chân nhân. Chính nhờ những người qua đường nhiệt tâm này trợ giúp nên ta mới trốn qua một kiếp để chờ đến lúc các tiền bối chấp pháp đến a!"

Thoại âm vừa rơi xuống, toàn trường liền trầm mặc lại.

Các đệ tử đều đang suy nghĩ sâu xa. Bởi vì bọn hắn luôn cảm thấy lời nói của Lý Văn Cường dường như có chỗ nào đó không đúng.

Nhưng nếu lại suy nghĩ kỹ một chút thì dường như đúng là có chuyện như vậy. Dường như Lý Văn Cường không có nói láo a!

Chỉ là hơn ba mươi người mang theo binh khí kia thật sự muốn tới đây để khuyên ngăn sao?!!

Ừm! Nếu lại suy nghĩ kỹ một chút thì dường như cũng có thể là như vậy a!

Lúc này, ánh mắt của Trương Vân Long bỗng lóe lên một vệt hoảng sợ. Bởi vì hắn biết hắn đã gây ra đại họa cho Cửu Lý chân nhân rồi.

Trương Vân Long đã gấp đến nổi chỉ có thể chỉ vào Lý Văn Cường mà lắp bắp nói:

"Ngươi. . . Ngươi. . . Ngươi đừng có ngậm máu phun người!!!"

Lý Văn Cường liền hô to một tiếng:

"Ta có ngậm máu phun người hay không thì chỉ có chấp pháp trưởng lão mới rõ ràng nhất! Chỉ cần hắn tùy tiện tra hỏi một vài người là được! Hắn sẽ hỏi bọn hắn xem ta có phải đang nói thật hay không!"

Lão giả Chấp Pháp đường kia liền liếc mắt nhìn chằm chằm vào Lý Văn Cường. Hắn chỉ vào một gã thiếu niên ở phía xa xa rồi nói ra âm thanh lạnh lùng:

"Những điều hắn nói có phải đều là sự thật hay không?"

Vị đệ tử kia liền bị giật mình một cái mà la lên. Sau đó hắn chùi đi máu chảy trên lỗ tai rồi run giọng nói:

"Là. . . là. . . Thật!"

Nghe vậy thì tròng mắt Trương Vân Long đột nhiên trừng một cái quát:

"Ngươi! Ta không có ý tứ đó! Ta đến đây không phải để đe doạ viên đan dược của hắn a!"

Chấp pháp trưởng lão lại hỏi người đệ tử kia:

"Ngươi hãy lặp lại một lần nữa cho ta!"

Vị đệ tử kia phát run toàn thân mà nói:

"Lúc ấy ta đang tu luyện ở trong phòng. Ta chỉ nghe thấy bọn người Trương Vân Long đứng tại trước cửa Lý Văn Cường bảo hắn đi ra. Rồi sau đó Trương Vân Long nói là muốn đánh Lý Văn Cường. . ."

Lý Văn Cường bỗng hô to một tiếng:

"Ngươi có nghe rõ hay không hả? Bọn hắn còn nói muốn đánh cả sư phụ ta nữa đó!"

Vị đệ tử kia nghĩ nghĩ một chút rồi dường như đã nhớ lại cái gì đó mà liền vội vàng gật đầu nói:

"Đúng là bọn hắn có nói qua như vậy a!"

Chấp pháp trưởng lão nghe xong liền trừng mắt với Lý Văn Cường rồi nói với vị đệ tử kia:

"Ngươi nói tiếp đi!"

Vị đệ tử kia vội vàng nói:

"Sau đó bọn hắn liền đánh nhau! Ta cũng không thấy rõ mà chỉ nhìn thấy Lý Văn Cường đã ra tay đánh gãy xương Trương Vân Long, rồi bọn người Trương Vân Long đã lấy ra binh khí. Cuối cùng những người kia. . . Những người đến khuyên can kia liền đến a."

Lý Văn Cường vội vàng hô to một tiếng:

"Vị sư huynh này, tại sao ngươi có thể giả mạo chứng cớ như vậy được chứ? Ta chỉ là một gã Luyện Khí tầng bốn thì ta làm sao có thể đánh gãy xương một người Luyện Khí tầng sáu được chứ?!! Lời thuyết pháp này của ngươi cũng không có lập luận a! Rõ ràng là ngươi phải trông thấy ta bị đánh mới đúng chứ!"

Vị đệ tử kia liền gấp đến trên da đầu đầy mồ hôi lạnh. Hắn ấp úng đến nổi nói không nên lời.

Chấp pháp trưởng lão đột nhiên hét lên:

"Ngươi mau ngậm miệng lại cho ta!"

Lý Văn Cường vội vàng rụt cổ lại rồi không dám lại nói cái gì nữa.

Chấp pháp trưởng lão liền thở dài một hơi trong lòng, rồi thầm than một tiếng nguy hiểm thật. Bởi vì chỉ cần những thuyết pháp kia của Lý Văn Cường không thể thành lập là được rồi. Nếu không hắn phải tự mình đi xử lý cái gì mà hành vi phản động cùng những tin tức ngầm kia của Cửu Lý chân nhân. Mà hắn khẳng định chính hắn sẽ không có cách nào xử lý được chuyện này. Chỉ cần hắn sơ sót một chút thì chuyện này liền trở thành một sự tình lớn rồi.

Đồng thời Chấp pháp trưởng lão lại liếc mắt nhìn thật sâu vào Lý Văn Cường mà trong lòng tràn đầy thất kinh:

‘Tên này thật đúng là một gã thiếu niên vô cùng âm hiểm a! Chỉ với dăm ba câu thêm mắm thêm muối mà hắn kém chút đã có thể diệt đi Cửu Lý chân nhân Kim Đan kỳ rồi!’

‘Ngươi nói Lý Văn Cường đã nói láo sao? Hắn đã nói điêu ngoa rồi sao?’

‘Không có đâu! Những gì mà ngươi đã nghe từ miệng hắn nói thật ra đều là có lý có cứ. Chỉ là hắn đẫ đổi đi mấy từ thì trong nháy mắt liền thay đổi tất cả ý tứ!’

‘Nhưng dù là như thế đi nữa thì Cửu Lý chân nhân về sau phải nhận lấy xui xẻo rồi a!’

‘Lý Văn Cường đã đưa ra mấy cuống họng xuống dưới như thế, thì coi như không có cái loại tin tức ngầm gì nhưng hiện tại tất cả mọi người đều đã biết đến có loại tin tức ngầm này. Còn ban đầu tin tức ngầm này là từ đâu đi ra thì cái này cũng chỉ có thể hỏi Lý Văn Cường mà thôi!’

‘Chỉ một cái nghe nói như vậy mà đoán chừng Cửu Lý chân nhân về sau sẽ bị nướng trên lò lửa rồi a!’

. . .

Bạn đang đọc Thiên Nộ Biến Thiên (Bản Dịch) của Đại Bảo Vật
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YYNghĩaTình-HơnTấtCả
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 114

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.