Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhiệm Vụ Mới

Phiên bản Dịch · 1514 chữ

Mà vào lúc này, quần chúng vây xem đều đã tán đi. Đám đồ đệ của Cửu Lý chân nhân cũng đang nhấc lên Trương Vân Long bán thân bất toại mà rời đi.

Vào lúc bọn hắn sắp rời đi thì Lý Văn Cường bỗng nhiên hét lớn một tiếng:

"Dừng lạiii!!!"

Trương Vân Long đang nằm trên cáng cứu thương nghe thấy vậy thì liền ngẩng đầu lên. Hắn mang con mắt đỏ hồng mà quát:

"Mẹ nó ngươi còn muốn cái gì nữa đây?!!"

Lý Văn Cường cười lạnh một tiếng rồi nói:

"Trở về nói cho sư phụ của các ngươi biết, để cho hắn cảnh giác cao độ mà nhìn xem con đường tu hành của Lý Văn Cường ta chính là một ngày đi ngàn dặm! Ta mới đến Tử Vân Phái có mấy ngày nhưng đã tiến vào Luyện Khí tầng bốn rồi! Ta thực sự không dám giấu giếm, sau đêm nay ta sẽ tiến vào luyện khí tầng năm a! Không ra một tháng, Lý Văn Cường ta liền sẽ tiến vào Ngưng Khí kỳ!"

Trương Vân Long liền cười nhạo một tiếng, nói:

"Ha ha ha ha! Thứ phế vật không có linh căn như ngươi thì dù có tu luyện nhanh hơn nữa tại Luyện Khí kỳ thì lại có ích lợi gì chứ? Ngưng Khí kỳ sao? Ngươi đã suy nghĩ quá nhiều rồi đó!"

Lý Văn Cường đi tới bên cạnh Trương Vân Long, rồi tại bên trong ánh mắt khẩn trương của hắn, Lý Văn Cường dùng một loại âm thanh phi thường nhỏ mà nói ra:

"Ta nói thật cho ngươi biết, Lý Văn Cường ta đã nắm giữ phương pháp để đột phá vào Ngưng Khí kỳ rồi! Bằng không ngươi có thể giải thích tại sao ta lại có tốc độ tu luyện nhanh đến như vậy chăng?"

Con ngươi của Trương Vân Long liền co rụt lại. Hắn đã có chút kinh nghi bất định mà nhìn xem Lý Văn Cường. Lúc này trong lòng hắn đang bắt đầu phỏng đoán đủ thứ khả năng.

Hắn đã có chút tin tưởng lời nói của Lý Văn Cường mà thầm nghĩ:

‘Chẳng lẽ Lý Văn Cường này thật sự đã nắm giữ phương pháp để đột phá vào Ngưng Khí kỳ rồi sao? Bằng không thì làm sao mà giải thích được chuyện hắn có thể tu luyện nhanh tại Luyện Khí kỳ như vậy được chứ? Tốc độ tu luyện này quả là có chút không thể tưởng tượng nổi a!’

Trương Vân Long đưa mắt nhìn chằm chằm vào Lý Văn Cường, rồi sau đó trong lòng hắn bỗng cười lạnh một tiếng, nghĩ:

‘Cái tên ngu ngốc này! Chả nhẽ hắn sẽ vì trang bức ở trước mặt ta mà lại đi nói ra chuyện bí ẩn như vậy cho ta biết sao?’

‘Ở Tu Chân giới này thì ai mà không có một chút bí mật riêng mình cơ chứ? Nhưng sẽ có càng nhiều người lựa chọn đem bí mật của mình ẩn giấu ở sâu trong lòng chứ không bao giờ nói ra bên ngoài.’

‘Ai biết được tên Lý Văn Cường này nhìn như một người tinh minh, nhưng không ngờ hắn chỉ vì đánh mặt ta mà đã vô tình nói cho ta biết bí mật của hắn. Lý Văn Cường a Lý Văn Cường, ngươi sẽ gặp phải xui xẻo cho coi! Kẻ mang ngọc chính là kẻ có tội a!’

Thế là tại phía dưới ánh nhìn của Lý Văn Cường, Trương Vân Long mang theo mặt mũi tràn đầy cười lạnh mà bị huynh đệ hắn nhấc đi.

Còn Lý Văn Cường vẫn đứng tại cửa ra vào và hắn cũng đang cười tủm tỉm mà đưa mắt nhìn theo đám người Trương Vân Long dần đi xa. Sau đó Lý Văn Cường thì thào một tiếng:

"Mọi sự đã sẵn sàng, chỉ kém một tên người qua đường nữa thôi. . ."

Sau khi tự nói xong, Lý Văn Cường hài lòng bưng lấy một trăm viên linh thạch của mình rồi trở về trong phòng.

Linh thạch a!

Rầm rầm rầm!

Lý Văn Cường vừa vào trong phòng thì hắn liền mở túi ra và đổ hết toàn bộ linh thạch bên trong túi lên trên mặt bàn.

Lý Văn Cường nhặt lên một viên linh thạch rồi đặt nó ở phía dưới tia sáng để quan sát. Hiện tại Lý Văn Cường mới được nhìn thấy linh thạch bên trong truyền thuyết này. Nó giống như một quân cờ vây cỡ lớn, chỉ là có màu sắc khác nhau. Linh thạch phát ra quang mang bảy màu trông vô cùng rực rỡ, hoa lệ, đẹp mắt.

Nhưng đây không phải là bảo thạch.

Chỉ có tu chân giả mới biết được các loại sắc thái ở bên trong linh thạch này sẽ đại biểu cho mức độ đậm đặc của thiên địa linh khí.

Linh thạch không chỉ là tiền tệ ở Tu Chân giới, mà đồng thời nó cũng là tài nguyên tu luyện trân quý của Tu Chân giới.

Phần lớn những tu sĩ có tiền đều sẽ sử dụng linh thạch trực tiếp để tu luyện. Bọn hắn trực tiếp vận công để rút ra linh khí tinh túy bên trong linh thạch rồi sau đó dung nhập nó vào thân thể. Làm vậy sẽ bớt đi một đạo thủ tục ‘luyện tinh hóa khí’, đồng thời bọn hắn sẽ có ngay linh khí tinh túy mà không phải hấp thu linh khí hoang dại trong thiên địa. Sau khi tiến hành luyện hóa, rồi lại thuần dưỡng nó thật sự dịu dàng ngoan ngoãn, cuối cùng mới chuyển hóa nó thành chân nguyên.

Lý Văn Cường vuốt ve viên linh thạch, trong mắt hắn lúc này tràn đầy thần sắc tham lam nói:

"Toàn bộ người mới ở khu ký túc xá này, ai có thể có tiền hơn ta được chứ?"

Bọn người Trương Vân Long có thể vì một viên Hồi Nguyên Đan có giá trị một trăm linh thạch mà liền bốc lên đại phong hiểm để đánh tới cửa. Vậy cũng có thể nghĩ được một trăm mai linh thạch này sẽ vô cùng có giá trị.

Lý Văn Cường ngồi trên mặt đất đào một cái hố, sau đó hắn chôn một trăm viên linh thạch này vào hố rồi tỏ ra hài lòng mà chuẩn bị đi ngủ.

Nhưng đúng lúc này, trong đầu hắn bỗng nhiên vang lên một đạo âm thanh cơ giới.

Tích, tích, tích!

“Thời gian đã đến. Mời túc chủ mau chóng trả lời cho chắc chắn.”

"Đã có nhiệm vụ mới. Túc chủ có muốn tiếp nhận nhiệm vụ hay không?"

"Đúng vậy, ta tiếp nhận / đúng vậy, ta miễn cưỡng tiếp nhận."

Lý Văn Cường:

". . ."

Lần lựa chọn thứ nhất, chí ít hắn vẫn còn có một cái để cự tuyệt.

Nhưng từ lần thứ hai trở đi sự lựa chọn đã dần dần đột biến.

Và lần thứ ba chính là suy nghĩ một chút.

Cuối cùng lần thứ tư hệ thống liền trực tiếp đưa ra hai cái tuyển hạng đều là phải tiếp nhận.

Ngài hệ thống đang nói tiếng người hay tiếng gì thế?!! Ta tiếp nhận với ta miễn cưỡng tiếp nhận có gì khác nhau sao?!!

Hai cái tuyển hạng của ngươi đều bắt ta phải tiếp nhận a! Vậy ngươi tội gì mà còn để ta phải lựa chọn nữa chứ?!! Lựa chọn cái lông gà nhà ngươi a!

Trầm mặc hồi lâu, Lý Văn Cường đảo mắt nói:

"Đúng vậy, ta miễn cưỡng tiếp nhận. . ."

Hệ thống:

"Chúc mừng túc chủ đã tiếp nhận nhiệm vụ mới."

Túc chủ: Lý Văn Cường

Tuổi tác: 16

Năng lượng Thiên Đạo: 3.2

Bảo rương: Đệ Tứ Tổ

Nhiệm vụ: Tu luyện tới Ngưng Khí kỳ (0 thất bại)

Cùng lúc đó, trong đầu Lý Văn Cường lại vang lên âm thanh của hệ thống một lần nữa:

"Mời túc chủ tại bên trong thời gian một tuần tu luyện đến Ngưng Khí kỳ."

Lý Văn Cường nghe xong liền đứng lên, mồ hôi lạnh đều chảy xuống, hắn nói:

"Một tuần á?!! Ngươi bảo ta đi nằm mơ hay sao?!! Ta thế nhưng chỉ là một gã phàm nhân không có linh căn a. . . Ngươi bảo ta phải làm gì để tu luyện từ Luyện Khí tầng bốn tới Ngưng Khí kỳ trong thời gian một tuần hả?!!"

"Ngươi đùa ta sao?!! Ngươi có biết việc tu luyện có bao nhiêu khó khăn không? Hiện tại tốc độ tu luyện của ta đã càng ngày càng chậm a! Vừa mới bắt đầu là thăng cấp sau một đêm, nhưng sau đó cần một ngày tu luyện thì ta mới có thể thăng lên một cấp. Hiện tại ta cần phải tu luyện tới hai ba ngày thì ta mới có thể thăng lên cấp tiếp theo a!"

. . .

Bạn đang đọc Thiên Nộ Biến Thiên (Bản Dịch) của Đại Bảo Vật
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YYNghĩaTình-HơnTấtCả
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 164

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.