Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tình yêu đã mất (1)

Phiên bản Dịch · 722 chữ

Chương 17: Tình yêu đã mất (1)

Edit: Hắc Thiên

Beta: Tiểu Nguyệt Nguyệt

-------------------------------------------------------------------

Âu Dương nằm trên giường bệnh chầm chậm tỉnh lại, đập vào mắt là một mảnh trắng xóa...

"Tôi là ai, tôi đang ở đâu?" Hai vấn đề duy nhất cứ luôn xoay vần trong đầu hắn, cái gì cũng không biết, cái gì cũng không nhớ, não bộ hoàn toàn trống rỗng, phía sau ót thì đau nhức...

"Âu Dương?" Người phụ nữ ngồi bên cạnh bị động tác của hắn đánh thức, dường như vẫn luôn túc trực chăm sóc Âu Dương. Cô mặc chiếc áo khoác đầy sang trọng, biểu tình hưng phấn không thể che đậy được khí chất quý phái của bản thân, kinh hỉ nắm lấy tay hắn: "Anh tỉnh rồi?"

"Bác sĩ, bác sĩ!" Tiếng kêu mừng rỡ cất lên.

Âu Dương nhìn bộ dáng hưng phấn của cô, trong lòng ngập tràn nghi ngờ cùng khó hiểu: "Cô là ai?"

...

Thời gian dường như đông cứng. Âu Dương nghĩ cả đời mình cũng chưa bao giờ nhìn thấy ánh mắt thế này...

"Âu Dương... Anh... Anh không biết em sao?" Cô ta nắm chặt tay hắn: "Em là Nhuận đây mà!"

"Nhuận?" Âu Dương chẳng có chút ấn tượng nào, nhãn thần nghi hoặc....

Mắt Nhuận mở to, thoáng chút sợ hãi cùng bối rối. Cô càng lớn tiếng gọi: "Bác sĩ!"

Rất nhanh, bác sĩ đã lên tiếng đáp lại. Nhuận vô cùng hoảng loạn, vội vã nắm lấy tay bác sĩ, hấp tấp kêu: "Bác sĩ, ông mau nói cho tôi biết anh ấy rốt cuộc bị làm sao, anh ấy vừa mới... vừa mới nói không biết tôi!"

Nhuận gấp đến mức nước mắt lưng tròng. Âu Dương nhìn biểu tình thống khổ của đối phương, trong lòng cũng hơi áy náy. Cô đang khóc vì hắn sao? Âu Dương cảm thấy thật nhức đầu.

Bác sĩ để y tá an ủi Nhuận, còn mình thì tiến tới bên cạnh Âu Dương hỏi: "Anh cái gì cũng không nhớ?"

Âu Dương nhìn ông ta, tự hỏi lúc lâu, sau đó gật gật đầu.

Nhuận ở bên cạnh, hốc mắt ngay lập tức đỏ lên, y tá liền đưa cho cô một cái khăn tay...

Tiếp đó, bác sĩ lại tiến hành kiểm tra cho Âu Dương, cuối cùng đưa ra kết luận.

"Bệnh nhân có lẽ chỉ bị mất trí nhớ tạm thời thôi."

"Tạm thời?" Nhuận như nắm được cọng rơm cứu mạng, mừng rỡ hỏi: "Nói cách khác, vẫn có thể hồi phục đúng không?"

Bác sĩ gật đầu: "Mất trí nhớ tạm thời phần lớn do đại não chịu kích thích từ ngoại lực bên ngoài, gây nên hiện tượng tụ máu não. Khối máu chèn ép bộ phận thần kinh phụ trách trí nhớ rồi tạo thành tình trạng mất trí nhớ. Đợi phẫu thuật xong, sẽ khôi phục lại... Nhưng hiện tại bệnh nhân không thể tiến hành phẫu thuật ngay được, cần tiếp tục quan sát...."

Nhuận dường như đã trở lại bình thường, nặng nề thở dài, kéo khóe miệng, suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng chỉ có thể thốt lên: "Tôi biết rồi, cảm ơn bác sĩ..."

Âu Dương ngồi trên giường bệnh chứng kiến hết thảy. Hắn cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết nhiều chỗ trên người rất đau, nhất là cái ót, quả thực đau phát ngất...

Nhuận ngồi xuống giường, thần sắc phức tạp nhìn hắn: "Âu Dương... Anh thật sự không nhớ chút gì à?"

Âu Dương nhìn vào mắt cô, không biết vì sao cảm thấy vô cùng áy náy, nhưng vẫn gật đầu: "Ừ..."

Hốc mắt Nhuận hồng hồng, cười buồn: "Không sao, bác sĩ nói chỉ là tạm thời, anh nhất định sẽ nhớ lại... Nhất định sẽ nhớ..."

Âu Dương ngây ngô gật đầu, hỏi: "... Mà này... Nhuận? Cô là... bạn gái tôi sao ?"

Chốc lát, đôi mắt Nhuận sáng lên, chứa đầy ôn nhu trả lời: "Vâng, em là bạn gái của anh."

------------------------------------------------------------------------

Lời của edit: :v hừm... có khi nào lại diễn kịch gì hông nhỉ ? Mời beta cho ý kiến...

Lời beta: Diễn kịch hay không thì bác Âu cũng thơm rồi! :v

Edit: :>>> tự nhiên có bồ ý mà…

Bạn đang đọc Thiên Tài Trong Não, Kẻ Điên Trong Lòng của Phượng Minh Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi jieziyang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.