Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh là hung thủ! (5)

Phiên bản Dịch · 739 chữ

Chương 31: Anh là hung thủ! (5)

Edit: Hắc Thiên

Beta: Tiểu Nguyệt Nguyệt

-----------------------------------------------------

Âu Dương bất tri bất giác đã thiếp đi, một đêm cứ thế bắt đầu...

Đêm dài dần trôi, Âu Dương ngủ không yên ổn, thẳng đến sáng sớm, một tiếng thét thất thanh vang lên...

"Anh!!"

Âu Dương giật mình bừng tỉnh, lúc này trời vừa mới tờ mờ sáng, đại khái chắc tầm năm, sáu giờ. Âu Dương nhìn về phía âm thanh phát ra, bị vô số thùng sắt cản trở tầm mắt, đành phải chạy như bay về hướng đó...

Thanh âm này... là Bác? Anh cậu ta xảy ra chuyện gì sao? Tiếng kêu vô cùng lớn...Tuy rằng Bác đôi lúc tính tình rất trẻ con, nhưng là một người đàn ông trưởng thành, không có nhiểu tình huống khiến hắn thất thanh hét lớn như vậy được...

Âu Dương không muốn nghĩ tiếp, cũng không kịp nghĩ nữa, bật người chạy về hướng thanh âm phát ra. Vừa đến nơi, hắn đã bị cảnh tưởng trước mắt dọa ngây người, đứng đờ tại chỗ, thân thể nhè nhẹ run lên. Chỉ thấy cả người Hoa đầy máu, chất lỏng màu đỏ không ngừng trào ra từ ổ bụng, chảy xuống đất, ứ đọng tạo thành một vũng nhỏ. Bác quỳ rạp bên cạnh, ôm đầu anh mình khóc lớn...

"Anh ơi!" Nước mắt Bác tuôn trào như mưa, hét lên. Hoa lúc này dường như vẫn còn ý thức, nhưng mặt hắn vàng như nến, tái nhợt đáng sợ, ngay cả khí lực nói chuyện cũng không có. Hắn mệt mỏi há miệng thở dốc, lại không phát ra được bất kỳ thanh âm nào...

Quý Phong chẳng biết chạy tới đây từ lúc nào, đứng cùng Âu Dương, im lặng không lên tiếng. Âu Dương hoàn toàn không có tâm tình nhìn xem phản ứng của Quý Phong, hắn muốn đến hỗ trợ, muốn hỏi một chút chuyện gì đã xảy ra, nhưng tình hình khó chịu hiện tại không thích hợp với cả hai bên...

Bọn họ nhìn ra, Hoa tuyệt đối đã hết đường cứu chữa... Không bàn đến một đao này có đâm đến nội tạng hay không, bụng thủng một lỗ lớn như vậy, nơi này lại kiếm đâu ra dụng cụ trị thương, ngay cả băng cầm máu cũng không có tác dụng, chỉ sợ qua ít phút nữa sẽ mất máu mà chết...

"Anh..." Thanh âm Bác đã chực run rẩy, hai tay hắn dính đầy máu của Hoa. Ngoài trừ nước mắt, trong con ngươi còn chất chứa rất nhiều tâm tình khác, bi thương, thống khổ, tuyệt vọng, không thể tin được, nhưng nhiều hơn chính là sự phẫn nộ cùng kinh ngạc, giống như thế giới vừa mới sụp đổ. Hắn từ nhỏ đã được anh mình chăm sóc, anh chính là ông trời của hắn, không, so với ông trời còn quan trọng hơn gấp nhiều lần...

Hoa nằm trong vũng máu, gương mặt tái nhợt tạo nên sự tương phản rõ rệt với sắc đỏ tươi tắn trên mặt đất. Hắn há miệng thở dốc, muốn nói gì đó, nhưng lại hoàn toàn không có khí lực để nói...

Bỗng nhiên, ánh mắt Hoa nhìn qua Âu Dương cùng Quý Phong, cố hết sức kéo khóe miệng, cuối cùng chỉ thốt ra được hai chữ: "Cẩn thận..."

Hai chữ này dường như đã rút cạn sức lực cuối cùng của hắn, dứt lời, chút ánh sáng trong con ngươi dần dần biến mất...

"Anh!!!"

Tiếng khóc của Bác như một cái búa nặng nề, từng chút từng chút đánh sâu vào lòng Âu Dương. Tay chân hắn lạnh buốt, yết hầu thắt lại, Hoa rốt cuộc làm sao vậy? Rõ ràng hôm qua vẫn còn tốt... Ai là người động thủ? Chẳng lẽ tờ giấy kia là thật? Lẽ nào có người nấp trong bóng tối muốn lấy mạng bọn họ? Hay chính Quý Phong là kẻ đã ra tay? Tờ giấy là do anh ta bỏ lại?

Quý Phong không biết từ lúc nào đã rời đi, Bác vẫn tiếp tục gào khóc, Âu Dương thấy trong lòng loạn một nùi, mà nhiều hơn chính là sợ hãi... Dù sao đi nữa, có một chuyện chắc chắn...

Có người muốn mạng của họ!

--------------------------------------------------------------

Edit: Vụ này có dễ đoán quá ko nhỉ? Hay mị lầm :<<

Bạn đang đọc Thiên Tài Trong Não, Kẻ Điên Trong Lòng của Phượng Minh Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi jieziyang
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.