Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh là hung thủ! (6)

Phiên bản Dịch · 718 chữ

Chương 32: Anh là hung thủ! (6)

Edit: Hắc Thiên

Beta: Tiểu Nguyệt Nguyệt

--------------------------------------------------------

Chứng kiến một người tử vong ngay trước mặt mình quả thực là sự đả kích to lớn, mặc dù Âu Dương không quen biết Hoa, nhưng tốt xấu gì cũng cùng chung cảnh ngộ, đồng dạng bị nhốt ở chỗ quỷ quái này không thể thoát ra được, hiện giờ Hoa đã chết...Mà hung thủ vẫn còn ẩn nấp bên cạnh bọn họ!

Âu Dương thở dốc, sợ hãi như thủy triều dần dần cắn nuốt hắn, rốt cuộc cũng không chịu nổi áp lực nữa, sau khi quát to một tiếng liền chạy đến trốn trong góc tối của kho hàng...

Hắn không biết có thể tin tưởng được ai, thậm chí cũng chẳng biết phải làm gì, trong đầu hiện tại chỉ còn lại cảnh tượng Hoa nằm trong vũng máu, hung thủ giết người thì ẩn nấp quanh đây, tùy thời có thể động thủ tiễn hắn về tây thiên! Điều này khiến hắn không khỏi cảm thấy thấp thỏm...

Một ngày trôi qua rất nhanh, thần kinh Âu Dương thời thời khắc khắc bị vây trong trạng thái căng thẳng tột độ, một sinh mạng cứ như vậy mất đi, hung thủ thì vẫn nhởn nhơ bên cạnh, cảm giác sợ hãi mãnh liệt khiến hắn dường như mất lý trí, cuộn người lại ôm lấy chính mình, lòng không yên trốn ở góc phòng, thân thể run rẩy, hai mắt dáo dác nhìn xung quanh, sợ trong bóng tối sẽ xuất hiện bóng dáng nào đó...

Thời gian qua thật lâu, mặt trời đã dần lặn xuống ở chân trời phía tây, bóng đêm khiến con người ta sợ hãi vẫn đúng giờ kéo đến, trong hoàn cảnh không có thiết bị chiếu sáng, Âu Dương chẳng khác gì kẻ mù, không nhìn thấy sẽ không biết chuyện gì sẽ xảy ra, không nắm được tình huống càng làm hắn kinh hoàng, Âu Dương nghĩ mình sắp điên tới nơi rồi!

Nhìn một đống thùng hàng trước mặt, đột nhiên Âu Dương lóe lên một ý tưởng, hắn lần mò trong bóng tối tiến tới chỗ thùng hàng, tốn công tốn sức mở nó ra, cố gắng đặt tấm sắt nằm trên mặt đất để tránh phát ra âm thanh.

Vì lo lắng trong thùng là thứ khác không phải đồ hộp, Âu Dương thử sờ một chút, xác định là đồ hộp hắn mới vọt vào trong, nhẹ nhàng đem vài hộp đặt ở chỗ khác, dọn ra một khoảng trống có thể ngủ được--- hắn rất mệt mỏi, cần phải nghỉ ngơi!

Sắp xếp như vậy một lúc lâu, Âu Dương nhẹ nhõm thở phào, tuy rằng chỗ này không tính là an toàn nhưng vẫn khiến hắn cảm thấy an tâm hơn một chút. Tấm sắt kia khá nhẹ, nếu có người bước lên sẽ tạo ra âm thanh rất lớn. Chỗ này lại nhiều lon đồ hộp như vậy, mà còn được làm hoàn toàn bằng sắt, sức nặng có thể so với cục gạch, lực sát thương khi ném nó đi tuyệt đối không hề nhỏ.

Âu Dương sửa sang lại một chút rồi nằm xuống, nhắm mắt, tâm tình vẫn loạn như ma....

Chỉ cần hắn nhắm mắt lại, trong đầu sẽ luôn hiện lên một cảnh tượng duy nhất, chính là hình ảnh Hoa nằm trong vũng máu, cùng lời cầu cứu khi chỉ còn chút hơi tàn...

Âu Dương thực sự sợ hãi...

Thời gian từng giây từng giây trôi qua, Âu Dương mơ mơ màng màng thiếp đi...

Nhưng hắn ngủ không hề an ổn, thỉnh thoảng sẽ giật mình tỉnh giấc, xác định bốn phía không có ai mới ngủ tiếp, nếu cứ thế này, đêm này sẽ trôi qua bình an...

Bỗng nhiên, một cái bóng đen không biết từ đâu xông ra, Âu Dương bừng tỉnh, nghênh đón hắn là một cây gậy cứng rắn, Âu Dương vội vàng nâng tay che chắn...

Âu Dương mở to mắt, hoảng hồn vỗ vỗ ngực...

Là mơ phải không? Chỉ là mơ thôi...

Âu Dương vẫn không thoải mái lắm, đứng dậy kiểm tra một vòng xung quanh, xác định không có ai mới nằm xuống lần nữa...

Bạn đang đọc Thiên Tài Trong Não, Kẻ Điên Trong Lòng của Phượng Minh Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi jieziyang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.