Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Để Ta Chỉ Nàng Cách Hầu Hạ Ta

Tiểu thuyết gốc · 1029 chữ

Ngạo Thiên lại ôm Linh Nhi đến đại điện màu vàng rộng lớn.

“Lại….Lại nữa hả.” Linh Nhi đã hiểu được, Ngạo Thiên đưa nàng đến đây là có ý gì.

“Hắc hắc, sao vậy, không muốn sao?” Ngạo Thiên cười hỏi.

“Không phải….Nhưng mà…” Khuôn mặt của nàng lại đỏ lên.

Ngạo Thiên cũng không nói nhảm, hai tay bế phốc Linh Nhi lên, thoắt cái đã lao đến trên giường.

Tiếp đó hắn mạnh mẽ xé toạt quần áo Linh Nhi ra, một thân thể mỹ miều hiện ra, làn da trắng muốt, cặp vú trắng nõn nhô ra, bên trên có hai hạt anh đào hiện lên, xuống dưới là bờ eo thon gọn, cái rốn nhỏ xinh xắn, xuống phía dưới nữa là vùng bụng dưới, trên đào nguyên có đám cỏ đen được tỉa gọn gàng, cửa mật huyệt khẽ ri ra một dòng nước óng ánh.

Linh Nhi ngại ngùng khép hai chân lại, hai tay theo quán tính ép lại che chắn bầu vú to tròn.

Ngạo Thiên nhìn thấy ở trong mắt thì hưng phấn không thôi, nhưng hắn cũng khônh vội.

“Linh Nhi, giờ ta sẽ dạy nàng cách hầu hạ phu quân.” Ngạo Thiên nhìn nàng nói, tiếp đó quần áo của hắn xoẹt một tiếng không cánh mà bay.

“Hứ, phu quân gì chứ…” Nàng ngại ngùng lên tiếng phản bác.

Vừa nói nhưng mắt của nàng vẫn nhắm chặt, không dám nhìn vào thứ vũ khí dữ tợn kia.

Mà Ngạo Thiên nào tha cho nàng, hai tay chợt cầm lấy hai vú to tròn trắng tuyết của nàng mà bóp, lúc bóp lúc nắn lúc cấu, làm cho hai vú của nàng biến hoá muôn hình vạn trạng.

“Ưm…Đừng….Bóp mạnh vậy...Làm gì...Á.” Linh Nhi khẽ rên rỉ kiều mị.

Ngạo Thiên vẫn không dừng lại, dùng sức niết lấy làm cho bầu vú của nàng căng cứng.

Linh Nhi vẫn thở hỗn hển khi hắn bóp dần đều. Tiếp đó hắn đột nhiên cúi xuống há miệng ngậm lấy một bên núm của nàng, tiếp đó dùng lưỡi ma sát lấy.

“Ưm….A…..Ngạo Thiên….Á….Mạnh một...chút.” Linh Nhi rướn người ôm lấy đầu của hắn.

Sau một hồi hắn nhả núm của nàng ra, tiếp đó liếm vòng quanh quầng vú của nàng, không quên cắn nhẹ một cái khiến Linh Nhi bật thốt rên rỉ: “Á.”

Xong Ngạo Thiên rời khỏi khu vực nhũ phong của nàng, nhìn vào khu vực tam giác thần bí đó.

Hắn cúi xuống, ngửi qua vùng cỏ thơm một cái, mùi thơm của thiếu nữ truyền đến khiến thần kinh của hắn căng cứng, đôi mắt hắn đỏ ngầu vì lửa dục kích tình.

Ngạo Thiên thè lưỡi ra, quét qua cửa mật huyệt của nàng một cái, Linh Nhi ôm chặt đầu hắn, cả người căng cứng.

Ngạo Thiên tiếp tục dùng đầu lưỡi rà tới rà lui, chất mật của mật huyệt thật sự là quá mỹ diệu, quét xong hắn lại dùng miệng mút cái “chụt”.

“Á….Sướng…..Quá mỹ diệu.” Linh Nhi khẽ rên rỉ.

Ngạo Thiên cũng quá đê mê, hắn nuốt dâm thuỷ của Linh Nhi vào, cảm giác này thật sự là không có ngôn từ nào có thể tả nổi.

Liên tiếp vài lần như vậy, cuối cùng Ngạo Thiên mút mãnh liệt một cái, thân thể Linh Nhi cuồng run rẩy, hai tay không tự chủ được siết chặt đầu Ngạo Thiên, tiếp đó rên rỉ cực lớn.

“Aaaaaa…. Thiếp ra….Sướng….Phu quân tốt… Á.” Tiếp đó một cỗ âm tinh từ chỗ sâu trong mật huyệt của nàng tràn ra, lọt vào miệng của Ngạo Thiên, nó có vị mằn mặn, một mùi dâm dục đến cực điểm. Linh Nhi đạt đến lần cao trào lần đầu tiên.

Sau khi run rẩy từng đợt, Linh Nhi mệt đờ người ở đó. Nhưng Ngạo Thiên nào dễ tha cho nàng như vậy, đưa côn thịt đến trước mặt của nàng, cầm tay của nàng để lên côn thịt dài ngoằng dữ tợn.

Đột nhiên có cảm giác ấm nóng truyền đến khiến Linh Nhi giật mình. Nhìn thì thấy côn thịt dài ngoằng, trên thân đầy những gân đen, quy đầu đỏ hỏn, thứ kia đang cương cứng và giật giật liên hồi.

“Giờ tới nàng phục vụ ta, cầm nó rồi kéo nhẹ nhàng lên xuống đi.” Ngạo Thiên chỉ dẫn nàng.

Linh Nhi xấu hổ nhưng vẫn làm, bàn tay mảnh mai đẹp đẽ cầm chặt lấy côn thịt của Ngạo Thiên, tiếp đó nhẹ nhàng vuốt ve lên xuống.

Ngạo Thiên hít một hơi, cảm giác lành lạnh nắm chặt vào côn thịt nóng hổi thật sự là quá sướng, vả lại Linh Nhi đang dùng tay thẩm du cho hắn, hắn âm thầm hít vài hơi khí lạnh. Linh Nhi liên tục dùng bàn tay nhỏ nhắn lên xuống, xúc cảm này truyền đến não bộ của hắn khiến hắn có phần đê mê.

Sau một hồi Linh Nhi đã làm mỏi nhừ cả tay, Ngạo Thiên cười tà, tiến sát lại gần, đưa côn thịt đến sát mặt Linh Nhi, mùi cương dương xộc đến khiến cho lửa dục của Linh Nhi tăng cao, hai mắt đã trở nên đê mê.

“Nàng mở miệng rồi nhẹ nhàng ngậm lấy nó, nhớ không được dùng răng, chỉ dùng môi ngậm thôi.” Ngạo Thiên chỉ dẫn nàng tận tình.

Linh Nhi xấu hổ không chịu nổi, nàng không nghĩ có thể ngậm được thứ đen bóng đai ngoằng đầy gân guốc như vậy.

Xấu hổ thì xấu hổ, nàng vẫn ngoan ngoãn nghe lời hé đôi môi nhỏ nhắn đỏ mọng ra, tiếp đó từ từ nuốt lấy côn thịt.

Một cảm giác bót chặt ấm truyền đến từ côn thịt khiến cho Ngạo Thiên căng cứng, không nghĩ ở trong miệng Linh Nhi lại sướng như vậy.

Tiếp đó Ngạo Thiên nắm lấy đầu của nàng đẩy vào hạ thân của hắn.

“Oẹ.” Côn thịt đút vào sâu trong họng của nàng khiến nàng có phần chịu không nổi, vội ho khan.

——

Cẩu ủng hộ, like, bình luận, đề cử.

Bạn đang đọc Thiếu Chủ Phong Lưu sáng tác bởi nguyenphuvan000
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyenphuvan000
Thời gian
Lượt thích 22
Lượt đọc 995

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.