Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiếu Nữ Khiên Kỳ Tông

Tiểu thuyết gốc · 1154 chữ

Trong một tinh cầu xa xôi nào đó, cả tinh cầu này như thoang thoảng lên mùi máu, hết sức kỳ dị.

Trong một đại điện cổ kính xa xưa, giữa điện có một lão giả gầy cọm như que củi đang nhắm chặt mắt, phía dưới có một nữ tử thân hình nóng bỏng lõa thể đang ngồi quỳ há miệng ngậm lấy côn thịt của lão giả phun ra nuốt vào, trên đầu của nữ tử này có cặp sừng, khuôn mặt mỹ lệ phong tình, thiên sinh lệ chất.

Âm thanh nhóp nhép do nử tử ngậm lấy côn thịt của lão giả này vang lên cả đại điện khiến không khí cũng trở nên vũ mị, dâm đãng dị thường.

Đột nhiên lao giả này mở mặt, gồng người, ‘phụt’, một dòng tinh ấm nóng bẳng thẳng vào miệng nữ tử, nữ tử phong tình liếc nhìn lão già tiếp đó nuốt hết số tinh dịch kia.

Xong xui, lão giả đuổi nữ tử kia ra khỏi phòng, khuôn mặt đầy nếp nhăn của lão trở nên căng hơn một chút.

“Hừ, sinh linh vị diện thấp kém chờ đó cho ta, các tiểu mỹ nhân chờ lão phu, hắc hắc.” Trên mặt lão giả tràn đầy nụ cười biến thái cùng dâm dục.

….

Ngạo Thiên cùng Linh Nhi đã trở vào trong Không Gian Bổn Nguyên.

Trở lại Thánh Thủy Đàm, nơi tiểu la lỵ Thanh Hà kia đang được Thánh Thủy tẩy lễ.

Chỉ thấy như Thanh Hà hình như đã thay đổi không nhỏ, dàn da căn bóng trắng tuyết như em bé, khuôn mặt ngây thơ đến lạ, cặp mắt long lanh đang nhìn ngó quang, đã được tẩy lễ thành công.

Nhưng có điều là nàng không đi lên được, Thánh Thủy Đàm này nằm giữa lòng núi, hoàn toàn không có đường lên.

Tu vi của nàng cũng tăng lên tới Luyện Thể cảnh tầng một.

Tốc độ vô cùng khủng khiếp.

Phải biết linh khí ở Tinh Hà Đại Lục này khá là mỏng manh, muốn tu luyện thần tốc như vậy cơ hồ là chuyện không thể nào.

Ngạo Thiên cùng Linh Nhi nhìn thấy tiểu nha đầu này đang nhìn ngóng thì buồn cười không thôi.

Ngạo Thiên khẽ phất tay, một luồng linh khí vọt đến nâng Thanh Hà từ trong Thánh Thủy Đàm ra, tiếp đó bay vọt đến bên người hai người Ngạo Thiên.

“Sư phụ..Sư mẫu..” Thanh Hà chu cái miệng nhỏ nhắn lên cổ quái nói.

‘Cốp’ một tiếng, Linh Nhi dùng tay gõ đầu tiểu nha đầu này, khuôn mặt khẽ đỏ ửng nói:” Sư mẫu gì chứ, nha đầu này.”

“Ui cha.” Thanh Hà ôm đầu, thẽ lưỡi nhỏ ra rồi nép vào bên tay Ngạo Thiên.

Ngạo Thiên mỉm cười, tay trái ôm Thanh Hà, tay phải ôm vòng eo thon gọn của Linh Nhi thoắt cái đã trở về trên lưng Thái Cổ Cự Quy.

Một nhà Tiêu Nông nhìn thây Thanh Hà trở về thì vui mừng không thôi, tuy nó biến mất nhưng có Ngạo Thiên đi cùng nên bọn họ cũng yên tâm

Sau khi nhìn thấy Thanh Hà đã có tu vi Luyện Thể cảnh tầng một thì trên khuôn mặt của mỗi người đều tràn đầy ý cười.

Nhưng rất nhanh nhớ tới gì đó, Tiêu Nông gấp gáp nói.

“Đúng rồi, ngày mai chính là ngày mà Khiên Kỳ Tông chiêu mộ thí sinh, con có muốn tham gia không Thanh Hà?”

Nghe đến đây, tiểu nha đầu ngạc nhiên tiếp đó nhớ tới gì đó lại tươi cười.

“Có sư phụ Ngạo Thiên ở đây con cần gì phải tham gia tông môn gì đó chứ.”

‘Nói cũng phải.” Tiêu Nông cười cười.

Nhưng đột nhiên lúc này Ngạo Thiên ở bên cạnh lại lên tiếng nói:

“Không, con cứ tham gia đi Thanh Hà, cái ta cho con chỉ là tiền đề tốt hơn người khác mà thôi, con cần va chạm vơi các thế hệ thiếu niên tuấn tài.”

Thanh Hà giương đôi mắt long lanh to tròn lên nhìn Ngạo Thiên, tiếp đó chợt gật đầu mạnh một cái nói:” Con đã hiểu.”

“Vậy ta sẽ đưa Thanh Hà ra ngoài, các người thì sao?” Ngạo Thiên nhìn đám người Tiêu Nông nói.

“Há, tạm thời công tử cứ để bọn ta ở đây, mấy ngày qua có Linh Nhi cô nương chỉ dẫn bọn ta đã có thể tu luyện, thêm một thời gian ngắn nữa, đợi Hà nhi mạnh lên, khi chúng ta có sức đủ bảo vệ mình thì sẽ không làm phiến công tử nữa.” Mộc Hiên lanh lẹ nói.

“Hăc hắc, các người là người thân của đồ đệ ta, bảo vệ các người chỉ là thuận tay mà thôi.” Ngạo Thiên nói xong khoát tay, hai tay ôm lấy hai mỹ nữ một lớn một nhỏ thoắt một cái đã biến mất không thấy tăm hơi.

….

Bên ngoài ly thành đã có một nhóm nhân mã đông đúc ở đó, vây quanh bảo vệ một người ngồi trên một con ngựa màu đen, điểm kỳ dị của nó chính là chính giữa có một cái sừng sắc mỏng tựa như một trường kiếm hết sức sắc bén.

Trên ngựa có một nữ tử mặc một bộ bộ y phục màu đỏ, mái tóc cột gọn hai bên, đôi mắt cương mãnh mà lại dịu dàng, cái mũi nhỏ nhắn cao cao, cái miệng đỏ hồng tươi tắn, bộ y phục màu đỏ kia không che nổi đường cong vóc dáng của nàng, tuy y phục tinh túy che đi đôi chân thon gọn kia, nhưng ẩn ẩn vẫn có thể thấy được cái mông đẫy đà của nàng, bầu ngực như muốn phá tan bộ y phục chật hẹp kia mà ra.

Nhưng ai cũng bết thiếu nữ này không dễ chọc chút nào, là đệ tử mà Khiên Kỳ Tông phái tới chiêu sinh năm nay.

Nhìn roi dắt ở bên hông cô nàng này thì hiểu, chắc chắn là có xu hướng ‘bạo ngược’.

Một đám hộ vệ thủ thành tiến đến mở cổng, cô nàng này cùng với đại đội nhân mã tiến vào trong Ly Thành.

….

Lúc này, Ngạo Thiên mới ra khỏi Không Gian Bổn Nguyên bỗng nhiên nhận thấy gì đó, nhíu mày, nhìn về phía cổng thành nơi xa xa.

Hắn nhận thấy cỗ lực lượng cực kỳ nóng bỏng, tuy không mạnh mẽ nhưng khí tức nóng bỏng này như có thể thiêu đốt vạn vật, hắn cũng đã gặp qua khí tức tương tự như vậy, thứ này là thiên địa dị vật có tên là dị hỏa!

-----

Lời của tác:Xin lỗi mn vì 6 ngày qua chưa ra chương, mình cố gắng viết up bù nhé, cầu ủng hộ, chân thành cảm ơn!

Bạn đang đọc Thiếu Chủ Phong Lưu sáng tác bởi nguyenphuvan000
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyenphuvan000
Thời gian
Lượt thích 18
Lượt đọc 501

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.