Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vốn dĩ là của hắn

Phiên bản Dịch · 1449 chữ

Editor: Lọ Đường Nhỏ

Tuy rằng có lượng fans đông đảo, nhưng Giang Mặc Thịnh lại ít khi lộ mặt trước công chúng, cũng không hỗ động gì với họ, hoàn toàn không giống một thần tượng Liên Bang, dù vậy fans chính là thích hắn đến không thể kiềm chế.

Biết được hắn vì bảo vệ Liên Bang mà bị thương, bọn họ đau lòng không thôi, đặc biệt khi nghe tin nam thần có thể nguy hiểm đến tín mạng thì càng khóc đỏ hai mắt, sau đó bắt đầu tổ chức hoạt động cầu phúc, cầu nguyện cho Giang Mặc Thịnh mau chóng khôi phục.

Cho nên, thân thể Giang Mặc Thịnh tốt lên liền phải đánh tiếng với các fan, trấn an cảm xúc của họ, cho dù hắn không quá thích những việc này.

Thân là người phụ nữ duy nhất trong nhà, Kiều Mục Lam nghĩ đến nhiều việc hơn người khác, hiện tại con trai bà đã không còn là dị năng giả, một khi tin tức này được chứng thực thì A Thịnh nhất định phải chịu nhiều ngôn luận và ánh mắt khác thường.

Nếu như Giang Mặc Thịnh chỉ là một thiếu tướng bình thường, không phải là cái gì mà anh hùng Liên Bang, thì dù mất đi dị năng, cùng lắm là không còn ánh hào quang bên ngoài, trở thành người thường.

Nhưng hắn không phải. Hắn là thần tượng quốc dân. Quân bộ sẽ không để yên cho hắn tiếp tục làm đại biểu, sự tình về sau Kiều Mục Lam không dám tiếp tục tưởng tượng, càng đau lòng cho Giang Mặc Thịnh.

Dù biết như vậy nhưng bà không thể dấu diếm mãi.

"Ba mẹ, con không có ý kiến gì, cứ làm theo ý hai người tuy nhiên con có một điều kiện" Giang Mặc Thịnh nghiêm túc nói.

"Điều kiện gì?" Giang Chấn Đào hỏi.

"Tạm thời con không muốn công bố hôn sự với tiểu Lật"

Kiều Mục Lam và Giang Chấn Đào đều có chút ngạc nhiên, bọn họ vốn muốn cho con trai và tiểu Lật mau chóng kết hôn mà hiện tại Giang Mặc Thịnh không hy vọng công bố hôn ước, kia làm sao tổ chức hôn lễ.

Chẳng lẽ nhi tử không có thích Du Cẩn Lật? Nghĩ như vậy, sắc mặt Kiều Mục Lam liền tối xuống. "Cho ta một lý do" Kiều Mục Lam xụ mặt.

Lúc trước bà đã từng cho con trai cơ hội và hắn đã chấp nhận rồi, bây giờ thân thể tốt lên lại đổi ý? Bà tuyệt đối không cho phép con trai trở thành một kẻ vong ân phụ nghĩa.

Nhìn biểu tình của cha mẹ, Giang Mặc Thịnh liền biết hai người khẳng định hiểu lầm hắn "Ba mẹ, hiện tại thực lực của con còn chưa khôi phục hoàn toàn, con sợ...con không thể bảo vệ tốt cho tiểu Lật."

Nếu có thể, hắn sao lại không muốn tuyên bố hôn ước, hắn ước gì toàn thế giới đều biết vị hôn phu của hắn là tiểu Lật, nhưng dị năng hạch vẫn chưa chữa trị tốt, Giang gia đang gặp nhiều nguy hiểm, uy hiếp. Nếu lộ ra bây giờ thì sẽ có nhiều người chú ý đến tiểu gia hỏa mà hắn rất có thể không bảo hộ không được cậu.

Chờ một chút, chỉ một chút nữa, hắn nhất định sẽ tổ chức cho tiểu gia hỏa một hôn lễ hoàn mỹ. Ngày ấy chắc chắn không quá xa.

Giang Chấn Đào cùng Kiều Mục Lam trầm mặt suy xét một lát, cảm thấy nhi tử nói rất có lý. "Hảo, ta đáp ứng nhưng con nhất định phải tốt với tiểu Lật, không cho phép con phụ nó" Kiều Mục Lam nghiêm túc cảnh cáo.

Du Cẩn Lật trả giá như thế nào, bà đều xem ở trong mắt, nếu như không có cậu, Giang gia chỉ sợ dữ nhiều lành ít. Cậu chính là ân nhân lớn nhất của nhà họ.

"Đời này, con chỉ nhận định một người" Giang Mặc Thịnh trịnh trọng hứa hẹn.

Hai vợ chồng Kiều Mục Lam cuối cùng cũng yên tâm.

Khoảng thời gian trước, tin tức Giang Mặc Thịnh bị thương sắp tử vong truyền khắp mọi nơi, rất nhiều fans và người qua đường đều chú ý đến chuyện này. Vô số người đều cầu nguyện, hy vọng hắn có thể khang phục.

Nhưng theo thời gian trôi đi, Giang Mặc Thịnh luôn không lộ diện, Giang gia cũng không nói lời nào, khiến cho đại gia bắt đầu khủng hoảng, bức thiết muốn biết tin tức cụ thể.

Lúc trước, thật lâu mới có tin tức của nam thần nhưng các fan lại không thấy dày vò, đây là vì mọi người thích anh hùng điệu thấp, yên lặng vì nhân dân phục vụ, chưa bao giờ tranh công.

Tình huống bây giờ lại khác, rất nhiều lời đồn truyền đến, nếu chúng bị sai lệch nhất định quân bộ sẽ làm sáng tỏ. Tuy nhiên đã lâu rồi mà không có một thông báo nào, ngược lại như là đang cam chịu, fans tự nhiên là không tiếp thu.

Bây giờ quân bộ lại mở họp báo, đại gia lướt qua liền nhìn thấy nam thần quốc dân, quả thật rất kích động, dù trong suốt buổi Giang Mặc Thịnh cũng chỉ nói có một câu.

[ Nam thần không có việc gì, nam thần quả nhiên không có việc gì, ta thật kích động, ôôô ...]

[ Ta biết nam thần nhất định không sao, hắn chính là chiến thần Liên Bang, hắn sẽ không rời đi. Quả nhiên ta không tin lầm, ta duy trì là đúng, nam thần, ta sẽ luôn ủng hộ ngươi, ủng hộ Giang gia ]

[ Ủng hộ nam thần, ủng hộ Giang gia ]

Các fan dồn nén đã lâu, từng người đều muốn giải tỏa lời nói trong lòng, cuối cùng không ai gọi ai, tất cả đều kêu gọi muốn duy trì Giang gia, duy trì Giang Mặc Thịnh.

"Phanh" tiếng đồ vật bị quăng xuống đất, cùng tiếng phẫn nộ "Đáng giận", căn phòng xa hoa trở nên lộn xộn bất kham đủ cho thấy chủ nhân của nó phẫn nộ như thế nào.

"Hoành Thụy, ngươi đang làm gì?" Tôn Đỗ Mai, thê tử của Du Hoành Thụy, vừa vào phòng liền thấy căn phòng tan hoang, ngay cả chỗ trang điểm yêu thích của bà cũng thành một mớ hỗn độn, tức khắc có chút không vui.

Nhìn đến gương mặt đen xì của trượng phu, bà lại không dám bất mãn. Trên mặt là biểu tình ôn nhu, đi đến bên cạnh Du Hoành Thụy, ôn thanh nói " Hoành Thụy, đừng tức giận ảnh hưởng đến cơ thể, ta đau lòng a".

Du Hoành Thụy nỗ lực áp xuống tâm tình, nhưng cuối cùng cũng không thể áp được. Giang Mặc Thịnh tử vong là chuyện ván đã đóng thuyền, thế mà lại có thể khôi phục khỏe mạnh, khiến cho toàn bộ kế hoạch của hắn đều thất bại. Thật đáng giận.

Bây giờ, Giang Mặc Thịnh tham dự cuộc họp báo, toàn dân đều biết hắn không có việc gì, Du Hoành Thụy có muốn làm gì khác thì cũng đã chậm.

Giang Chấn Đào đúng là cáo già, làm thế nào mà ông ta có thể che giấu kỹ như vậy, làm bọn họ đánh mất tiên cơ.

Cứ nghĩ đến Giang gia vốn đã sắp rơi đài thế nhưng khởi tử hồi sinh, Du Hoành Thụy liền không nín được tức giận. Tương lai tốt đẹp của Du gia đều bị đôi phụ tử ấy phá hỏng. Bản thân còn chưa bình tĩnh lại thì con trai ông, Du Cẩn Sinh, vội vã chạy tới, hoàn toàn không chú ý cảm xúc của phụ thân mình " Ba, Giang Mặc Thịnh thực sự tốt rồi?"

Lúc nhìn thấy Giang Mặc Thịnh hoàn toàn không hao tổn gì, Du Cẩn Sinh cả người đều ngốc. Lúc trước hắn cự tuyệt gả đến Giang gia là vì cái gì? Chẳng phải là do Giang Mặc Thịnh trở thành phế nhân, hắn không muốn trở thành quả phu.

Kết quả đâu???

Đối phương không có chết còn khôi phục lại bình thường, sớm biết như vậy, hắn liền không để cho tiện nhân Du Cẩn Lật gả qua, rõ ràng hạnh phúc đó là của hắn, dựa vào cái gì mà Du Cẩn Lật lại muốn cướp đồ vật của hắn, hưởng thụ thứ vốn thuộc về hắn đâu?

Bạn đang đọc Thiếu Tướng Phu Nhân Là Phúc Thần của Cữu Vĩ Yêu Hồ

Truyện Thiếu Tướng Phu Nhân Là Phúc Thần tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LọĐườngNhỏ
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.