Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mách mẹ

Tiểu thuyết gốc · 1224 chữ

Thành Thăng Long được chia thành 3 lớp. Lớp ngoài cùng dành cho dân thường gọi là Kinh Thành, La Thành uốn quanh ba dòng sông lớn sông Tô Lịch, Kim Ngưu, sông Nhị. Trong cùng gọi là Cấm Thành là nơi ở vua, hoàng hậu, cung tần. Nhà Khải là ở giữa khu vực, khu Hoàng Thành nơi triều chính, nơi ở của quan lại, quý tộc. Khải đã 12 tuổi, 2 năm nay dù cơ thể đã định nó cả đời chẳng thể thành cao thủ Linh lực thì nó vẫn ngày ngày luyện thứ cơ bản nhất từ Thiền đi lên là Triền. Đáng lẽ giờ này mọi ngày là nó vẫn đứng ở sân sau hay vườn chuối tập Triền nhưng hôm nay, nó lại lén la lén lút mở cửa sau thò đầu ra xác định không có người quen rồi ào ra. 2 phút sau, nó đã gia nhập đội hình khu vực. Thằng bạn thân từ bé Thiên đã đứng đấy từ lúc nào, cao hơn nó nửa cái đầu nhưng to phải gấp rưỡi nó. Hai thằng nhìn nhau rồi nhìn đại ca hơn chúng nó 2 tuổi. Hiếu cao, to, da ngăm đen làm đại ca bọn nhóc khu 8 này từ bé thì hiểu ngay ý 2 thằng này là gì, đếm sơ qua quân số rồi hò:

- Đi

Quân đoàn hôm nay ít hơn mọi ngày chỉ có Hiếu, Khải, Thiên rồi thêm 2 thằng đệ 10 tuổi. Thật sự thì hôm nay Hiếu có gan mấy cũng không dám dẫn bọn bé hơn, dẫn bọn nhóc 10 tuổi kia đã là giữ uy tín của đại ca lắm rồi. Hôm nay, nó muốn dẫn bọn đệ đi dạo chơi gọi văn vẻ là nơi thư giãn, nói thẳng là thanh lâu, lầu xanh.

Chẳng phải lần đầu đi ra khu Kinh Thành, nhưng thằng nào thằng nấy nhìn như tội phạm bị truy nã, nhìn nhìn ngó ngó sợ bị người quen bắt gặp. Đến đại ca Hiếu còn đi nhanh như chạy. Ra khỏi cửa Đông, không khí trở nên khác hơn ồn ào hơn, nhộn nhịp, vang tiếng người. Đến đây rồi thì chả phải sợ ai, đại ca Hiếu đứng thẳng lưng, ngênh ngang dẫn mấy thằng đệ. Hai bên đường vọng lại các tiếng mời gọi từ thịt xiên, tào phớ đến đồ chơi đủ mọi thể loại làm thằng nào cũng ngó nghiêng 2 bên. HIếu như đã đi 1 đường thẳng rồi bỗng ngó vào 1 cửa hàng. Chủ cửa hàng thấy có người nhìn hàng liền đon đả:

- Bi mới về hàng, xanh phỉ thúy, trong đỏ như lửa, mời thiếu gia

Căn bản hôm nay Hiếu đã sửa soạn kĩ để tỏ độ đẹp trai chứ ngày thường thì hết bắn bi, thì vật nhau, kéo quân đi qua khu khác, quần áo cả lũ này lúc nào tươm tất. Hiếu phất tay để đàn em mua bi, mua còn chơi chứ, biết đâu đẹp như này các tỷ muội ở chỗ kia lại thích. Rời khỏi cửa hàng, tay cầm bi lăn lăn trong tay, Hiếu phấn khởi vừa đi vừa cố nhớ đường, không khéo lạc lại, mất hết công chém gió với đám này. May cho Hiếu, không phải trí nhớ nó tốt mà thanh lâu cũng khá nổi bật ngay từ xa. Trên các tầng lầu, vải bay phấp phới đẹp mắt xanh, hồng, đỏ. Thanh lâu lại còn nằm ngay bên bờ một con kênh đông đúc thuyền cập bến. Đi vào gần thôi đã nghe tiếng chèo kéo, tiếng cười rúc rích của các cô gái từ tầng lầu trên. Hiếu phấn khởi cũng hơi rén vì đây tính ra cũng là lần đầu vào đây. Lần trước nó chỉ đi theo đến cửa uống chèn trà là đi ra, Đám đàn em thì run run, vừa lo vừa háo hức. Khải cũng không khác gì lắm, chỉ là nó không biết chỗ này chơi có vui không. Nếu lại giống mấy chỗ bố nó hay ngồi uống trà với các ông, các bác thì cũng chán lắm, chẳng đáng đi. Quân đoàn vừa đến gần cửa thì hình như chị nào đó đã để ý:

- Em trai đến thăm các chị đấy à?

Rồi một loạt các chị oanh oanh yến yến làm cả lũ đớ hết cả người ra. Thêm vào các chị gái đứng cửa ngọt ngào làm cả quân đoàn mơ mơ màng màng bị kéo vào trong từ lúc nào. Mama nhìn thấy Hiếu thì mắt sáng lên, ăn mặc thế này chắc chắn phải là con nhà quan chức hoặc có tiền, phải phục vụ thật tốt. Còn bọn trẻ chung quanh chắc cũng tương tự nhưng mới tí tuổi đời chỉ cần vui chơi với chúng một tí là hốt bạc. Mama lập tức dặn dò các kĩ nữ.

Hiếu chẳng muốn, chẳng dám bị tách khỏi anh em nhưng nó mơ mơ màng màng bị kéo về khu nghe đàn, uống trà. Phía ngay trên là cầu thang ưng ai là người đó có thể tiến lên vào phòng riêng. Đám kia thì được dẫn vào khu sân sau, có kẹo có bánh có các chị gái vui đùa, chêu chọc. Cả lũ cứ đỏ rực cả mặt nhưng mà vui sướng.

Gần cửa khu đông, Vinh 8 tuổi đang chạy hết tốc lực. Đại ca, nhị ca, tam ca đều bỏ mặc nó mà đi chơi lẻ làm sao nó chịu được. Nó đã nghe lỏm được các đại ca đến khu nào rồi, tuy chả hiểu lắm đấy là nơi nào nhưng nó phải đi. Đen cho nó, vừa ra khỏi cửa đông nó đã vấp phải thúng của sạp hàng bên đường ngã chổng vó. Vừa ngẩng đầu lên nó đã gặp Ánh, cô bé trong khu nhưng ít khi chơi chung vào bọn nó. Có vẻ Ánh đang cùng nha hoàn Nhi bên cạnh đang dạo chơi, mua đồ. Cô bé ngày nào chạy vào chơi lá chuối với Khải đã 10 tuổi, xinh xắn, mắt đen láy ngạc nhiên nhìn Vinh:

- Các anh kia đang ở đâu mà sao em lại còn chạy vội thế này?

Vinh đang hơi cay cú mà Ánh cũng coi như đồng bọn nên thật thà khai báo:

- Các anh ấy bỏ đệ đi chơi rồi. Lại còn bảo là đi thanh lâu, chỗ vui nhất cả kinh thành.

Ánh giật mình mở to mắt. Cô bé 10 tuổi rồi lại là con gái, thông minh cũng từng nghe thanh lâu là gì.

- Anh Khải cũng theo anh Hiếu đến đó?

- Vâng, anh Khải còn bảo trốn tập đi theo anh Hiếu.

Ánh tóm cổ áo thằng Vinh không cho nó trốn.

- Không được đi chỗ đấy.

- Em thích đi cơ.

- Không, em đi là chị mách mẹ em. Em mà không nghe lời chị mách mẹ em. Nghe lời chị tóm được anh Khải giao cho chị là chị không nói nữa.

Vinh nghe mách mẹ là sợ sun vòi gật gật, chả nghĩ đến tình anh em gì mà lập tức chạy đi gọi Khải từ thanh lâu ra chỗ này.

Ánh thì bực tức:

- Tóm được anh, em đi mách mẹ xem anh ăn đòn thế nào.

Bạn đang đọc Thời đại sáng tác bởi theghost1123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi theghost1123
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.