Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tỉnh giấc

Tiểu thuyết gốc · 1333 chữ

Trong mỗi câu chuyện xuyên thế giới, rất nhiều nhân vật đều trăn trở tự hỏi "Ta là ai?". Chỉ là Dương không ngờ có lúc chính hắn cũng dính phải câu hỏi này.

Hắn tỉnh dậy trên mặt đất khô cong bao quanh là rất nhiều trẻ em đứa ngồi đứa vẫn đang ngủ. Trung tâm là ngọn lửa bập bùng, tiếng củi lách tách giữa đêm thanh tĩnh, mùi củi cháy ngai ngái. Tất cả như một giấc mơ siêu chân thật. Dương lắc đầu, dùng cái trò quen thuộc của bất cứ kẻ xuyên không nào, tát vào mặt một cái. Không phải mơ. Ngửi mùi đất, vẫn thật lắm, không phải mơ. Vậy tức là toi ở đây là mùi đất cũng sẽ cực kì chân thật. Hắn lại nhìn quanh, đứng thành vòng tròn canh gác bên ngoài là những người mặc đồ đen, nhưng lại chẳng thèm đeo mặt nạ hay khăn che mặt như phim. Họ cứ đứng đấy im lìm như những bức tượng nhưng chỉ cần 1 biến động, 1 câu lệnh là sẽ bùng nổ.

Hơi xa ra khỏi đống lửa, một người đàn ông mặc áo vạt dài cổ tròn toát ra dáng vẻ người ở chức vị cao đang bước đi cùng một người mặc áo đen:

- Đã bao năm kể từ lúc cậu vào phủ ta rồi?

- Cũng gần 2 chục năm rồi kể từ lúc ngài tự tay thức tỉnh thuộc hạ.

- Thời gian nhanh thật đấy. Lại đến lúc ta phải bồi dưỡng một quân đoàn mới cho mấy thằng con phá hoại ở nhà. Lần này lại phải nhờ cậu rồi.

- Thuộc hạ luôn sẵn sàng.

Người áo đen chắp tay, cúi đầu.

- Ừ đi đi.

Người áo đen nhanh chóng quay trở về đống lửa để lại người đàn ông với những dòng suy nghĩ. Hắn đang nghĩ sẽ cần bồi dưỡng bao nhiêu để chia cho vừa. Còn việc 100 đứa trẻ chỉ bồi dưỡng được 10-20 đứa tài năng, còn lại không chết cũng ngắc ngoải không phải vấn đề hắn quan tâm. Những cái chết đấy với hắn còn chẳng tính là sự hi sinh. Trẻ con lưu lạc đầu đường xó chợ, bị bỏ rơi trong chiến loạn đâu có thiếu.

Nhưng người áo đen thì khác. Một kẻ chuyên làm việc đen tối, máu tanh, lớn lên trong đầu đường xó chợ luôn có cảm tình đặc biệt với những đứa trẻ chung hoàn cảnh. Nhưng hắn chẳng làm được gì. Hắn chỉ là cây đao chỉ đâu chém đó. Chỉ hi vọng những đứa sống sót sẽ sống tốt hơn. Đó là những suy nghĩ để hắn tự cảm thấy tốt hơn để đánh lừa chính mình. Nhưng liệu cái sống đó có thực sự tốt hơn sự giải thoát, có tốt hơn cái miếu thờ rách nát, hay gầm cầu trải chiếu.

Cảm giác sợ hãi, lạnh buốt sống lưng mà Dương mới chỉ cảm nhận duy nhất 1 lần trong đời lần nữa làm đầu hắn lạnh toát. Một người đang từ từ bước về phía này. Từng bước của hắn, không khí chung quanh như đặc lại, tanh mùi máu, mùi của cái chết. Những đứa trẻ đang ngủ cũng bị choàng tỉnh dậy, đứa nào quá bé đã ngất xỉu. Trong Dương, sự sỡ hãi bản năng đã hoàn toàn chiếm lấy hắn. Nhưng là một người đã sống hơn 2 chục năm trong kí ức, dù hắn có sợ hãi thì chỉ sau 2,3 phút Dương đã đứng lên, cơ thể đã căng cứng lên sẵn sàng bỏ trốn. Nhưng rồi người chỉ huy áo đen cũng dừng lại, cái không khí chết chóc như đã lên đỉnh rồi rút mất. Hắn quét mắt vẫn còn nhiều đứa trụ được. Cũng không lạ lắm, nhiều đứa ở cái chỗ này đã lớn, lăn lộn được trong kinh thành hỗn loạn, nhiều đứa còn sống sót chạy loạn từ nới khác.

Nhưng giờ là phần quan trọng nhất. Lễ thức tỉnh.

Tất cả những người áo đen động. Một bàn tay đặt lên lưng Dương. Một thứ gì đó như dòng điện như dòng nước lạnh dốc thẳng vào cơ thể hắn quét qua cả cơ thể. Lẫn trong đó là sát khí rất yếu ớt chỉ như vô tình lọt vào, không đủ để ảnh hưởng đến Dương. Một thứ gì đó như dòng nước ấm phụt thẳng từ cơ thể Dương.

- Quan sát. Cái các ngươi nhìn thấy chính là khí.

Người chỉ huy lên tiếng. Dương đưa 2 tay lên nhìn. Bao quanh 2 tay là dòng khí. Hắn cũng cảm nhận được cái thứ như nước ấm như khí ấm đang xộc thẳng từ người ra ngoài. Hắn đưa mắt nhìn quanh tất cả bọn trẻ, những người áo đen đều có loại khí này. Nhưng khí của những người áo đen rất khác êm đềm hơn, chậm rãi hơn và chỉ bọc quanh mà không thoát ra khỏi người họ như hơi nước.

Cái cảm giác này gợi Dương nhớ đến 1 thứ hắn rất thích khi đọc truyện. Nen. Nguồn năng lượng của sự sống. Nếu như đây là thức tỉnh bắt buộc thì hắn cần kiểm soát ngay khí bằng Triền nếu không chỉ có chết. Tim hắn đập, hắn chưa bao giờ giỏi đối mặt với những thứ siêu đột xuất mà deadline chỉ tính bằng phút. Chết tiệt tim hắn đập mạnh, không thể tập trung. Hắn phải ép mình hít 1 hơi hạ nhịp tim, nhắm mắt lại, thả lỏng cơ thể. Kí ức của truyện hòa nhập của tiếng người chỉ huy:

- Thả lỏng. Nhắm mắt. Chọn tư thế thoải mái nhất. Hãy tưởng tượng khí như máu trong người. Để khí chảy từ đầu qua bả vai chia xuống 2 tay và cơ thể, chuyển qua 2 chân. Tất cả thành 1 vòng. Giữ nhịp độ chậm rãi hòa cùng nhịp thở. Mục tiêu là không để khí thoát hết khỏi cơ thể.

Từng nhịp thở để Dương bình tĩnh lại. Hắn đã nắm được sự điều hòa nhưng còn để đạt được giữ khí hoàn hảo, Triền thì còn quá xa. Nói thẳng thì hắn chỉ gọi là qua mức vừa đủ một chút.

Người chỉ huy thở một hơi. Lần này cũng coi như may mắn. Trong gần 100 đứa cũng được đến 15 đứa cầm cự vừa đủ, không để khí thoát hết.

Khí là tượng trưng cho sự sống. Mỗi giây mỗi phút đối với người không luyện tập khí sẽ được tạo ra rồi lại thoát ra khỏi cơ thể. Người luyện tập có thể giữ khí lại và sử dụng, kiểm soát khí qua các huyệt đạo và kinh mạch khí. Người bình thường vẫn sẽ mất khí nhưng chỉ là rò rỉ từ các huyệt đạo ở trạng thái đóng. Lượng khí rò rỉ và lượng khí được tạo ra duy trì một tỉ lệ để duy trì sự sống cho cơ thể.

Thức tỉnh là mở tung các huyệt đạo. Và nó nguy hiểm bởi mở tung các huyệt đạo phá hủy tỉ lệ cân bằng. Nếu ai không kiểm soát được để cạn kiệt khí thì chờ đón người đó là cái chết. Tài năng, kinh nghiệm, thể chất, cảm xúc rất nhiều thứ quyết định việc này.

Không chỉ thế, người thức tỉnh cũng đóng một vai trò quan trọng. Họ phải duy trì lượng khí vừa đủ cho thức tỉnh, phải loại bỏ sát khí ra khỏi khí của họ. Và quan trọng hơn nữa là phải giúp đỡ người được thức tỉnh nắm bắt được giữ khí.

Những đứa trẻ không thể vượt qua được thức tỉnh chỉ có một cái kết không tốt đẹp. Đa phần là chết. Nếu may mắn còn sống lết thì tàn tật cả đời, tổn thương huyệt đạo ngay cả trụ cột khí cũng thất thoát.

Bạn đang đọc Thời đại sáng tác bởi theghost1123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi theghost1123
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.