Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngây thơ

Tiểu thuyết gốc · 971 chữ

Giờ là công việc quen thuộc.

- Chia ra đi. Hỗ trợ chúng giữ khí.

Từng đứa trong 15 đứa còn cầm cự được 1 hay 2 người áo đen hỗ trợ. Cả Dương cũng vậy, một người đứng trước mặt hắn. Trời tối làm hắn khó nhìn ra các đường nét trên mặt nhưng cũng không quan trọng lắm.

- Duy trì giữ khí. Người áo đen lên tiếng.

Dương cố thả lỏng người để khí chuyển động tự nhiên, để đỡ căng não thì khí lại thoát khỏi dòng chảy đi ra ngoài. Khi hắn cố gắng ép chúng thì chungs chúng lại không hòa nhịp với cơ thể, phải luôn căng não, căng thẳng để giữ chúng chuyển động.

- Giữ bình tĩnh. Giữ một nhịp điệu thích hợp. Đầu tiên nín thở, 1 vòng chảy, lấy hơi rồi lặp lại. Rồi từ từ tăng nhịp thở, để dòng chảy khí chậm lại.

1 hơi 1 vòng chảy, mọi thử bắt đầu luôn không dễ nhưng Dương cũng bắt đầu chạm được đến nhịp. Càng luyện tập mọi thứ sẽ càng trôi chảy hơn.

Không tệ, người áo đen hơi gật đầu. Có thể làm đến bước này cũng chứng tỏ một chút tài năng và sự tương thích với khí. Với tiến độ này trong vài tuần nó có thể thuần thục Triền (giữ khí) như một bản năng.

Trong 15 đứa có 9 đứa đang tiếp tục luyện Triền. 6 đứa còn lại vẫn còn tiếp tục để khí thoát ra. Thức tỉnh vốn nguy hiểm nhưng họ có vẫn có cách để giảm độ nguy hiểm chỉ là chỉ dùng với những đứa chứng tỏ được chút giá trị.

Người chỉ huy lớn tiếng:

- Mời thầy giúp đỡ.

Một người trung niên hơi thấp hơn trung bình mặc áo trắng, bụng bia bước vào, kèm cặp bởi 2 người áo đen bên cạnh.

- Ta vẫn còn khỏe lắm đâu cần đến 2 người đỡ người đi vài bước.

- Là ta lo thầy làm việc cả ngày đã mệt trong rừng lại nguy hiểm.

- Lần sau không cần bày vẽ như này.

- Thầy đã nói vậy thì bọn ta phải nghe.

Người chỉ huy nói vậy nhưng ánh mắt hắn không một chút dao động cũng không hề để 2 tên thuộc hạ lui ra. Người trung niên cũng ngầm hiểu ý chỉ mặc kệ lấy ra dụng cụ châm cứu. Khí. Bàn tay ông cảm nhận khí của từng đứa rồi, rồi nhanh chóng lướt qua dùng các thủ thuật hoa cả mắt. Các mũi châm đâm vào các huyệt cụ thể. Cùng lúc dòng khí của bọn trẻ cũng mạnh lên điều hòa hơn.

Người chữa bệnh trên thế giới luôn được trọng vọng, kính nể. Với người dùng khí chiến đấu, thương tích đủ kiểu có thể nặng đến mất chân, mất tay, hấp hối thì người chữa trị bằng khí càng quan trọng.

Nhưng ngược lại vì tập trung y thuật, họ lại dễ dàng bị đe dọa tính mạng và bị ép chữa trị cho người khác vì chiến đấu không tốt.

Người trung niên gọi Bảy hay thầy Bảy là một người như vậy. Không chỉ y thuật, ông còn tạo ra, luyện tập năng lực cho y thuật bằng khí.

Châm cứu cường hóa. Dùng khí của mình kết hợp châm cứu để thúc đẩy sự hồi phục tự nhiên của cơ thể. Đấy là năng lực ông biểu hiện ra ngoài.

Châm cứu không đơn giản như vậy. Ngay hiện tại ông không chỉ thúc đẩy sự hồi phục khí của cơ thể bọn trẻ mà còn khai mở một số huyệt chưa mở hoàn toàn, cường hóa dòng chảy ở một số huyệt để Triền có thể chảy dễ dàng. Ông luôn giấu năng lực này.

Thức tỉnh ở nhiều nơi bị coi là đường tắt, nguy hiểm, chỉ dành cho những kẻ yếu kém nhưng thực sự luôn được nhiều người coi trọng để tạo ra một đội quân nhanh chóng ít tốn kém. Nếu để lộ ra năng lực của mình có thể nâng cao tỷ lệ thức tỉnh hơn nữa, ông không nghĩ cuộc sống còn được yên ổn, nhàn hạ.

Chỉ giúp đỡ 6 đứa này thôi cũng sẽ phải duy trì vài tiếng đồng hồ rồi.

Triền giúp cơ thể đỡ mất sức hơn đủ để bọn trẻ luyện tập. Có thầy Ba ở đây thì càng không phải lo. Sau khi nắm được Triền thì nguy hiểm cũng đã qua, sau 2 giờ huyệt sẽ đóng lại chỉ hở ra hơi nhiều một chút so với người thường. Triền không cần phải duy trì liên tục nữa. Nhưng những người dùng khí kinh nghiệm đều đạt đến mức luôn duy trì Triền trong tiềm thức kể cả khi ăn, ngủ.

Đêm dài cứ thế trôi qua. 15 đứa trẻ đều đã ngủ gật. Chúng đã vượt qua nghi lễ thức tỉnh. Một giấc ngủ ngon đơn giản mà những người áo đen cũng để yên. Hãy coi như đây là những giấc ngủ ngây thơ cuối cùng của chúng đi.

"Ngây thơ, không biết gì đi vào thanh lâu. Giỏi giỏi, để thế này có ngày đi gây họa khắp nơi cũng vẫn là ngây thơ". Đầu Hiếu như vang vọng tiếng mẹ nó gào thét, hình ảnh ba nó im lìm ngồi nghe không nói câu nào còn nó đang chuẩn bị ăn đòn vào mông.

Anh em hoạn nạn có nhau. Hiếu thì nghĩ vậy nhưng đi tìm thằng Khải, nó đã biến mất từ lúc nào. Thằng Thiên cũng không khác gì. Còn 2 thằng nhóc kia đang nhìn nó cầu cứu. Thằng phản bội anh em thì mặt như được mùa, đi ra ngoài.

Đúng là anh em cây khế.

Bạn đang đọc Thời đại sáng tác bởi theghost1123

Truyện Thời đại tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi theghost1123
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.