Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trăm năm sau

Tiểu thuyết gốc · 1342 chữ

“ Tiểu Ngọc.”

Lâm Giang mở mắt thời điểm, trên đầu còn ẩn ẩn làm đau, ý thức cũng có chút mơ hồ.

“ Phải rồi Tiểu Ngọc, Tiểu Ngọc đâ….”

Như nhớ được cái gì, Lâm Giang vội vàng bật dậy.

Ầm!

Trên trán lần nữa truyền đến đau nhức kịch liệt, đối diện một cáibưng bít lấy cái trán, đối với hắn trợn mắt nhìn nữ tử, giật mình tại nguyên chỗ.

Không để ý trên trán đau nhức, hai hàng nước mắt hắn năn dài trên má, ‘ phải rồi, Tiểu Ngọc trường học bị một cột màu đen từ trên trời rơi xuống đè, lúc đó một ngọn cỏ cũng không thể sống chứ đừng nói chi là người.

“ Ngươi,…ngươi không sao chứ.”

Một giọng nói mền nhũn bỗng nhiên truyền tới, trông thấy Lâm Giang khóc, Tiểu Thanh triệt để bối dối rồi, nàng còn tưởng là bởi vừa nãy đập đầu vào đau quá nên Lâm Giang mới khóc, cái này để nàng không biết làm sao cho phải

‘ không phải chỉ là va đầu thôi sao, đúng thật có hơi đau một tí nhưng cũng không đến nỗi khóc chứ, nàng cũng đau lắm chứ bộ.

Lâm Giang ánh mắt đẫn đờ nhìn về phía trước, cũng không trả lời nàng.

Cái này để tiểu Thanh càng thêm bối dối.

‘ không phải chứ, sẽ không bị đập ngốc đó chứ, không đến nỗi đi.’

Nghĩ vậy trên gương mặt nàng chợt nộ vẻ kinh hoảng,  thử thăm dò: "Ngươi. . . , ngươi biết chính ngươi kêu cái gì sao?"

Gặp Lâm Giang vẫn không phản ứng nàng, chỉ ánh mắt đẫn đờ ngồi đó, gương mặt nhỏ bé bắt đầu tái nhợt.

‘ xong, xong, ta đập ngốc người rồi.’

“ ục, ục.”

Tiếng sôi truyền ra từ bụng Lâm Giang, khéo tỉnh đang bối rôi tiểu cô nương.

A, ngươi đói rồi, vậy… để ta đi làm đồ ăn cho ngươi.

Nói rồi nàng vội vã chạy ra ngoài, để lại một mình Lâm Giang đẫn đờ ngồi ở đó.

Bây giờ, Lâm Giang chẳng buồn để ý gì đến những thứ xung quanh, cha mẹ chết rồi, Tiểu Giang chết rồi, chỉ còn lại một mình hắn sống trên thế giới này có ý nghĩ gì cơ chứ.

Đột nhiên cảnh vật trước mặt hắn thay đổi, thình lình hắn xuất hiện ở một không gian kì quái, nơi này chỉ toàn là một màu trắng dã, giữa không gian đó nổi bật là một bóng người, đó là một trung niên nam tử tầm 40 tuổi, gương mặt tuấn mỹ, mặc một bộ kì quái quần áo có điểm giống quần áo cổ trang, đang nằm thoải mái trên một chiếc ghế bố.

“ Tiểu tử ngươi cuối cùng cũng tỉnh, ta đợi ngươi thật lâu đó à.”

Trông thấy Lâm Giang đến, cái kia người đàn ông trung niên thoải mái duỗi người, nhàn nhạt mở miệng.

Lâm Giang vẫn không phản ứng người đàn ông, vẫn cứ đẫn đờ đứng đó, cái này làm hắn cau mày, nhẹ nhàng búngmột cái.

“ A, ta đang ở đâu?”

Tựa như có một dòng điện truyền vào người Lâm Giang làm hắn rùng mình một cái, tiếp theo đó cả người như nhẹ nhàng hẳn ra, hai mắt cũng khôi phục thần sắc, rõ ràng đã thanh tinh hơn rất nhiều

“ Tiểu tử ngươi cuối cùng cũng có thể nói chuyện a?”

“ A, ngươi là ai?”

Lâm Giang cảnh giác nhìn lấy trước mặt lão giả, đồng thời cũng âm thầm quan sát xung quanh.

“ Tự giới thiệu một chút, ta là Thần Lăng, ngươi có thể gọi ta là Lăng lão là tốt rồi.”

Lăng lão nhãn nhã đứng dậy, vung tay một cái, chiếc ghế bố mà hắn ngồi ngay lậy tức biết mất không thấy.

Một màn này bị Lâm Giang nhìn thấy, ánh mắt của hắn không tự chủ được co rút, sợ ngây người nói:

“ cái này, cái này là ảo thuật đi?”

“ cũng không phải ảo thuật, được rồi, chũng ta bắt đầu chủ đề chính, xin hỏi, ngươi có nguyện vọng gì muốn thực hiện, ta có thể hoàn thành ba nguyện vọng của ngươi, chỉ cần ngươi dùng thứ quan trọng nhất của ngươi đến đổi.”

Lăng lão mỉn cười, bình tĩnh nói.

"Thiệt hay giả, ngươi có thể thỏa mãn ta ba cái nguyện vọng ? Tùy tiện nguyện vọng gì sao?"

Lâm Giang không nhịn xuống kinh hãi trong lòng, lại là hoài nghi, lại là mong đợi đối với Lăng lão hỏi.

Lăng lão thản nhiên nói: "Tùy tiện nguyện vọng gì đều có thể thỏa mãn."

Lâm Giang không nhịn xuống kích động, nói:

“ vậy ngươi có thể đưa em gái của tra trở lại được không?”

Lăng lão ung dung cười nói:

"Đây chẳng qua là một chuyện nhỏ không đáng kể mà thôi, chỉ cần ngươi có thể dùng ngươi vật trân quý nhất tới trao đổi, chẳng những em gái ngươi, kể cả đã chết đi cha mẹ của ngươi cũng có thể cùng một chỗ sống lại."

Lâm Giang không nghe Lăng lão lời nói, ngược lại trong lòng một bẩm, vẻ mặt kinh hãi nhìn Thần Lăng, biểu tình tràn đầy sợ hãi:

"Ngươi, ngươi là làm sao biết ta đã từng chuyện đã xảy ra ?"

“ Chỉ cần ngươi đến cảnh giới của ta, một ý niệm cũng có thể dò xét quá khứ tương lai, không cần phải kinh ngạt như vậy.”

Lăng lão thản nhiên nói.

Dò xét qua đi?

Đối phương đây là dò xét quá khứ của ta ?

Cái này sẽ không phải thần tiên thủ đoạn đi.

Cái này người trước mặt là thần tiên?

Lợi hại như vậy?

Ngay sau đó Lâm giang thật kích động, cái này người là thần tiên, ta gặp thần tiên, vậy vừa nói 3 nguyện vọng là thật, quá tốt rồi.

Bất quá ngay lập tức hắn bình tĩnh lại, thỏa mãn nguyện vọng, lại cần dùng chính mình vật trân quý nhất trao đổi.

" chính mình vật trân quý nhất, sẽ là cái gì ?"

Lâm Giang đối với Lăng lão hỏi.

Lăng lão đối với Lâm Giang hỏi ngược lại:

"Ngươi cảm thấy, trong lòng ngươi nhất dứt bỏ không được chính là cái gì ?"

Lâm Giang bật thốt lên:

“ đương nhiên là em gái…”

Hắn đột nhiên im bặt, sắc mặt khó coi.

“ vậy tức là ta muốn em gái ta trở lại thì phải hiến tế em gái mình?”

Thần Lăng cũng ý thức được có gì sai sai, bất quá vẫn khiên trì gật đầu.

“ Ừm”

“ Vậy ta để em gái trở lại có lợi ích gì?”

Lâm Giang gương mặt càng đen hơn, cmn thật vất vả cứu sống được em gái xong lại đi hiến tế cho cái thứ chết tiệt này, vậy hắn cứu làm gì?

“ Ít nhất ngươi có thể gặp lại muội muội ngươi một lần.”

Lăng lão không chắc chắn nói.

Lâm Giang không nói gì, sắc mặt đen nhánh nhìn Thần Lăng, cái này làm hắn lúng túng cười một tiếng, thử dò hỏi.

“ha ha, ngươi cũng có thể thử ước điều ước khác, tỉ như trơ thành bá chủ thế giới chẳng hạn.”

Lâm Giang nhìn chằm chằm vào Thần Lăng, gằn từng chữ: “ Ngươi nghĩ ta cần?”

“ Ách, ha ha” lần này Thần Lăng triệt để lúng túng rồi, có thể dò sét ý nghĩ của Lâm Giang hắn cũng biết Lâm giang xác thật không có ý nghĩ này, cái này làm hắn triệu để không biết phải làm sao, hắn thề là trải qua bao nhiêu năm hắn cũng chưa gặp trường hợp như thế này à.

“ có thể nói cho ta biết, muội muội ta đã chết, làm sao có thể trao đổi sao?”

Bạn đang đọc Thời Gian sáng tác bởi yy45581454
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy45581454
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 66

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.