Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1133 chữ

Đâu đó trên đi đến Đại Nam căn cứ đường.

"A Thái đại nhân, nghỉ một lát a !, tất cả mọi người đi không được rồi." Có dân trong thành khẩn cầu nói.

A Thái nhìn về phía hơn 200 người đám người, trên người bọn họ đều cõng tất cả lớn nhỏ bao khỏa, ai lấy đều sắc mặt trắng bệch, bước chân lảo đảo.

Vài ngày vội vàng đi đường là ai lấy đều mệt lả, bước chân không còn vững nữa.

“ mọi người cố gắng, phía trước có một toàn căn cứ, chúng ta đến đó rồi nghỉ ngơi.”

A Thái nhìn về phía trước, thấy xa xa có một tòa căn cứ, lớn tiếng nói.

Đoàn người tiếp tục hướng phía trước đi, rất nhanh, bọn họn đến cách căn cứ 500m phía ngoài.

Ở đây là khá tốt rồi, nếu đến gần quá sẽ bị hiểu nhầm là tấn công bọn họ căn cứ, như vậy sẽ sảy ra xô sát không hay.

A Thái để người dân tại chỗ nghỉ ngươi, mình thì mang theo vài người đi đến trước cổng tòa căn cứ.

“ Kì quá, tại sao không có ai canh gác.”

Đến trước cổng căn cứ, thấy trước cổng tiêu điều không một bóng người, đám người A Thái lấy làm kì quái.

Bình thường, dù ở bất cứ cái nào căn cứ đều phải có người trông coi, đây cái này căn cứ lại không một bóng người, không sợ bị tập kích bất ngờ sao?

“ Thái ca, chúng ta bây giờ là thế nào đây.”

Bên cạnh một tên thủ hạ lên tiếng hỏi, A Thái nhìn quanh một vòng, cuối cùng cũng quyết định.

“ Đi, chùng ta trước vào trong nhìn.”

Mãi mới tìm được một tòa căn cứ, bọn họ dự định đổi một chút thức ăn cùng nước uống, còn cần tìm chỗ ở lại, cũng không thể tay trắng mà về.

Cửa căn cứ một rộng, A Thái đám người cẩn thận từng tí một bước vào bên trong.

Trên mặt đất hiện lên một tầng ba cm dầy cát bụi, một bước lưu lại một vết chân.

Đường phố không một người, từng căn nhà đều đóng chặt cửa, không gian yên ắng không một tiếng động.

“ Có ai, không, chúng tôi muốn đổi một chút đồ đạc, có ai không?”

A Thái bọn người vừa đi vừa gọi, bất quá không một ai đáp lại tiếng bọn họ, không gian yên ắng một cách đáng sợ.

“ Thái ca, dường như không có ai.” Bên cạnh một tên bị cái này quỷ dị im ắng làm cho có chút sợ hãi, nhỏ giọng nói.

“ Dường như là một tòa bỏ hoang căn cứ.” một cái khác suy đoán.

“ Thái ca, chúng ta giờ làm gì?”

Cả bọn quay đầu nhìn về phía A Thái, chờ đợi hắn quyết định.

A Thái trầm tư một hồi rồi quyết đinh: “ chúng ta trước đi xung quanh tìm kiếm, nếu thật sự không có ai thì để mọi người đến.

“ Được.” A Thái quyết định, tất cả mọi người đều nhất trí, nhanh chóng đi về phía trước.

Tất cả mọi người không chú ý, từ khi bọn họ bước vào cái này căn cứ, luôn có một ánh mắt dõi theo bọn họ.

…..

“ Thái ca, ngươi nói chúng ta bao giờ mới có thể đến Đại Nam căn cứ.”

“ Ừm, nếu theo tốc độ này thì ít nhất cần hơn 10 ngày nữa.” A Thái trầm ngâm, tính toán một hồi rồi nói.

“ Còn tận 10 ngày nữa, như vậy mọi người có chị nổi không?”

Bọn họ đi có mấy ngày mà đã có rất nhiều người không chị nổi rồi, nếu thêm hơn mười ngày nữa thì chỉ sợ chưa đến Đại Nam căn cứ tất cả mọi người đã chết hết rồi.

“ Không biết nữa.” A Thái nội tâm cũng thở dài, bất quá hắn cũng bất lực không biết phải làm sao, đại Nam căn cứ ở quá xa, muốn đến đó rất khó, mà bình thường tiểu căn cứ thì sợ là không có mấy cái có thể tiếp nhận được bọn họ.

Dù sao bình thường mấy cái tiểu căn cứ là ăn còn chưa đủ lo, bây giờ thêm một dám người, thêm phải chia sẻ nơi ở cùng lương thực, mấy ai có thể tiếp nhận.

Mặc dù nói bọn hắn có thể tự đi săn, nhưng tiền đề là ngươi có bãi săn bắn để săn, cũng không thể tự dưng đi tranh với ngươi ta chứ.

Đám người vừa đi vừa tán gẫu, rất nhanh đã đến trung tâm to lớn nhất một tòa nhà, nhìn xem , dường như đây là thủ lĩnh của cái này tòa bỏ hoang căn cứ tòa nhà.

“ cái này tòa nhà thật to, còn to hơn cả của thủ lĩnh tòa kia.”

“ Căn ca, chúng ta vào xem thử đi, biết đâu có thể tìm được cái gì mà trước kia người chưa kịp dọn đi.”

“ Được, nhưng phải cẩn thận.” A Thái cũng không mất bao lâu thời gian để suy nghĩ, gật đầu đáp ứng, nhặt nhặn thứ tốt ai không muốn, nhất là bọn hắn cái này thời kì khó khăn như này.

Đám người đồng ý vui vẻ hào hứng tiến vào cái này gian nhà, lại không biết từng cặp từng cặp mắt lặng lẽ theo dõi bước chân bọn họ.

"Chúng ta có muốn hay không phân công nhau tìm kiếm ?"

"Tốt! Chúng ta phân công nhau!"

Đám người thương lượng một hồi, quyết định chia nhau ra hành động.

A Thái một mình một đường, tự đi thám thính cái này căn nhà, ở hắn chung quanh quan vọng tìm kiếm thời điểm, mới vừa chỗ rẽ, liền thấy được một đám hắc y nhân!

"Các ngươi là ai ?"

Hắn kinh hô một tiếng,

Sau một khắc, mấy người quần áo đen mạnh đến nhào tới, một bả khống chế được hắn,

Đè ở trên tường!

Hắc bào nhân đã đi tới, dùng vịnh xướng một dạng âm điệu nói,

"Rất vinh hạnh nhìn thấy ngươi!"

"Ta. . . Ta cũng rất vinh hạnh!"

A Thái lắp bắp đáp lời, nhưng trên trán của hắn tất cả đều là mồ hôi.

Đối diện nhiều người, hắn cũng chỉ có thể chật vật mở miệng nói: "Có chuyện gì không ?"

“ chờ một hồi những đồng bạn của ngươi đến đủ rồi chúng ta hãy bàn bạc, được không.”

“ Đươ… được.” A Thái lắp bắp trả lời, bây giờ hắn còn có thể nói không sao.

Bạn đang đọc Thời Gian sáng tác bởi yy45581454
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy45581454
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.