Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1141 chữ

Lâm Giang xem sách một hồi, cuối cùng cũng cơ bản hiểu rõ phù sư cùng tiêu chuẩn trở thành phù sư.

Muốn trở thành phù sư, đầu tiên phải phải là người có lượng tinh thần lực dồi dào.

Lâm Giang không hiểu rõ tinh thần lực là gì, nhưng theo như trong sách ghi chép thì những người có lượng linh lực nhiều hơn người khác đa phần là có tinh thần lực dồi dào.

Cái này điều kiện Lâm Giang cũng không rõ ràng lắm, từ khi hắn bắt đầu tu luyện đến giờ cũng chỉ gặp được có mấy cái tu luyện giả, hơn nữa còn không thân, biết kiếm ai so linh lực bây giờ, bất quá trí nhớ hắn tương đối tốt, cái này không biết có được tính hay không tinh thần lực dồi dào.

Tiếp theo điều kiện là phải có khả năng cảm ngộ tự nhiên.

Cái này hắn cũng chịu, có chúa mới biết thế nào là cảm ngộ tự nhiên, theo như hắn suy đoán, cảm ngộ tự nhiên rất có thể là hòa mình vạn vật, cảm ngộ thiên địa, trong đây nói mộc hệ linh căn là thích hợp nhất trở thành phù sư phần nào chứng tỏ suy đoán của hắn.

Thôi được rồi, bất chấp, trước tiên cứ thử họa một bức xem sao đã.

Lâm Giang lấy ra một chi linh bút cùng da thú bắt đầu họa phù.

~~~ chỉ có linh bút mới có thể ngưng tụ linh khí tiến hành họa phù, chỉ có yêu thú da mới có thể gánh chịu phù văn.

Còn về linh bút cùng da thú ở đâu, ừm, ngươi có thể hỏi Trương Căn, đã “ cho” còn cho cả cặp, thật đúng là ‘người tốt’ à

Trương Căn:… ta cmn nhà ngươi.

Để xem nào, 'toàn bộ họa phù quá trình cần, lấy linh lực làm mực, da thú làm giấy, đem phù văn khắc hoạ ở trên da thú.

Quá trình này không thể gián đoạn, linh lực muốn bảo trì kéo dài vận chuyển, bằng không thì tuyên cáo thất bại.'

Lâm Giang tập trung tinh thần, vận dụng linh lực truyền vào linh bút, mực của linh bút dần dần hình thành, hắn đặt bút xuống, màu vàng óng ánh mực chảy ra bám vào da thú.

Nhắm mắt, trong đầu dần dần hiện ra phù văn hắn muốn họa, cánh tay tự động chuyển động, hình thành từng nét từng nét bút họa.

Khắc ở trước mắt da thú, phù văn sôi nổi trên giấy, toàn bộ quá trình cần đến cả phút đồng hồ.

"được rồi?"

Lâm Giang thở hồng hộc, đặc biệt cao hứng, đánh giá trước mắt linh phù, phát hiện đây là sự thực, hoàn toàn có thể dùng.

Đây là lần đầu tiên hắn họa, mặc dù chỉ là cấp một Thắp Sáng linh phù, họa còn nhiều thiếu sót, linh lực khống chế chưa được dẫn đến dư thừa ra ngoài rất nhiều nhưng lần đầu tiên đã thành công, cái này để hắn rất cao hứng.

Cái này gọi là gì? Ta là thiên tài đi.

Hưng phấn không thôi Lâm Giang lại tiếp tục mốc ra một tờ da thú, nhìn xem trong sách một cái khác đơn gian cấp 1 linh phù, tiếp tục đặt bút họa.

Một tờ, rồi lại một tờ, cho đến tờ thứ 5 thì Lâm Giang nằm vật ra đất, miệng thở hồng hộc, đầu óc quay cuồng.

Ra đây là trong sách nói tinh thần lực tiêu hao quá độ.

….

Sáng sớm hôm sau, Lâm Giang quá trưa mới ngủ dậy, lúc dậy thấy Tiểu Thanh đang nấu đồ ăn.

“ Lâm Giang, ngươi dậy rồi.”

Nhìn trời đã quá trưa, lâm Giang tiếp nhận Tiểu Thanh đưa tới canh thịt, gật đầu.

“ Sao không gọi ta dậy sớm?”

“ Ta thấy ngươi ngủ rất ngon, không nỡ đánh thức.” Thiểu Thanh nhỏ giọng nói.

Thật ra thì nàng mải ngắm Lâm Giang ngủ, ngắm một hồi thì đến trưa, bất quá cái này đánh chết nàng cũng không nói ra.

“ cái kia Lâm Giang, chúng ta có cần dời đi luôn bây giờ không?” Tiểu Thanh có chút lo lắng hỏi.

Lâm Giang suy nghĩ một chút rồi lắc đầu

“không, chúng ta tạm thời không đi.”

“ Không đi, tại sao?” thiếu nữ ngược lại trước khuyên nhủ: "Chúng ta trước dời đến địa phương xa một chút đi, làm cho Hắc Lang Trại bọn họ không đuổi kịp địa phương."

“ Không cần lo lắng, tin tưởng ta.” Lâm Giang xoa xoa đầu thiếu nữ, an ủi nói.

Nếu bây giờ là sáng sớm, Lâm Giang thật sẽ không chút do dự dọn đồ dời đi, bất quá bây giờ đã là giữa trưa, bọn đạo tặc đã bắt đầu tìm kiếm thời gian không ngắn rồi, nếu như giờ đi thì có chút quá miễn cưỡng.

Hơn nữa hắn đã có chuẩn bị rồi.

Chỉ thấy Lâm Giang móc ra một tấm linh phù, đưa cho Tiểu Thanh nói.

“ đem cái này dán vào cửa động, chúng ta ở đây một hôm, ngày mai rồi đi.”

Đây là một tấm cấp 1 ẩn giấu phù, có tác dùng che đậy ẩn dấu đồ đạc, mặc dù chỉ là cấp 1, ẩn giấu tác dụng có hạn, bất quá như vậy là đủ rồi.

Cái này động cửa vỗn đã khó tìm, thêm ẩn giấu phù, bình thường người rất khó tìm được nơi này.

Tiểu Thanh vẫn có chút lo lắng, bất quá nàng lựa chọn tin tưởng Lâm Giang, tiếp nhận hắn đưa cho da thú đem dán ở trước cửa hang động.

Giải quyết xong trước mắt, Lâm Giang bắt đầu cúi người kiểm tra thân thể.

Hôm qua bởi tiêu hao quá độ làm hắn ngất đi, ngủ một giấc dài thức dậy bây giờ đã hoàn toàn khôi phục, hơn nữ còn tinh thuần hơn cả trước.

Khả năng điều kiểm linh khí của hắn cũng tăng lên rõ rệt, nếu trước kia hắn chỉ duy trì được 5s gia tốc gấp đôi, linh khí còn lại dư thừa thoát ra rất nhiều, bây giờ thời gian duy trì gia tốc gấp gôi của hắn tăng lên đến 7s, lượng linh khí hư hao ra ngoài cũng ít đi rõ rệt.

Không những thế, sơ lược kiểm tra hắn phát hiện cảnh giới của hắn vậy mà có dấu hiệu giãn ra, bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá, cái này xem như là hắn liềm vui ngoài ý muốn đi.

Điểm trừ duy nhất chính là tinh thần của hắn dến giờ vẫn uể oải, tràn ngập cảm giác mệt mỏi.

Bạn đang đọc Thời Gian sáng tác bởi yy45581454
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy45581454
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.