Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1160 chữ

Sau khi giết La Cường, Lâm Giang vô lực ngồi đặt mông xuống đất, há miệng không ngừng thở dốc.

Liên tục sử dụng thời gian gia tốc làm nội thể hắn gần như hao hết linh lực, không những thế liên tục sử hết linh lực trong cơ thể cũng khiến cơ thể hắn gần như đi đến cực hạn, mặc dù cũng có thời gian nghỉ ngơi khôi phục như như thế cũng không thể thay đổi được cực hạn chịu đựng của cơ thể.

Có lẽ, nếu La Cường có thể kiên trì thêm một chút nữa thôi, có nẽ người thua đãkhông phải là hắn rồi.

Bất quá cũng không phải không có thu hoạch, ít nhất qua trận chiến này hắn cũng biết được trình độ của mình so với Võ Sư trung cấp vẫn còn rất kiên cưỡng.

Hơn nữa mặc dù nhờ Gia Tốc Thời Gian mà hắn có lợi thế vượt trội về tốc độ, bất quá lực công kích và cường độ cơ thể hắn lại không được tốt, đây cũng là một điểm yếu trí mạng cần cải thiện.

Nếu như giống tiểu thuyết có một môn bá đạo luyện thể quyết thì tốt rồi. Hài

“ Lâm Giang, ngươi sao rồi ?” Tiểu Thanh cùng Hà Tiểu Thanh chạy đến trước mặt Lâm Giang, đỡ lấy hắn lo lắng hỏi.

“ Ta không sao.” Lâm Giang lắc đầu trấn an các nàng, cố vịn người đứng dậy, bất quá khi hắn vừa đứng lên thì cơ thể tựa như cây khô trước gió, lung lay chực chờ đổ nhào.

“ Cẩn thận”

“ Cẩn Thận.” Hà Tiểu Thanh thấy vậy vội vàng đưa tay đỡ lấy Lâm Giang. “ bộ ngươi muốn chết à mà đâm đầu cường ngạnh đối kháng Võ Sư trung cấp sủ dụng võ kỹ, ngươi có biết như thế nguy hiểm thế nào không.”

Hà Tiểu Thanh ngoài miệng thì trách cứ, bất quá trong mắt không giống được lo lắng quan tâm.

“ Đi, Hà đại tiểu thư đang quan tâm ta, không không nghe nhầm đấu chứ? Có phải không bị ta anh tuấn soái khi cho chinh phục rồi không?” Lâm Giang cười cười, khoa trương nói.

“ Muốn chết!” Hà Tiểu Thanh bị nói mặt đỏ mang tai, tức giận đẩy Lâm Giang ra làm hắn lảo đảo ngã xuống đất lần nữa.

“ Ai da, Bộ cô muốn giết tôi hay sao?” Lâm Giang tức giận đạo.

“ Hừ, ai kêu ngươi không biết quản cái miệng của mình.” Hà Tiểu Thanh hừ lạnh một tiếng, ngạo kiều quay người đi, bất quá nàng vẫn không quan được trái tim đang đập thình thịch của mình.

….

Nghỉ ngơi lấy sức một hồi, Lâm Giang mới đứng dậy kiểm tra xung quanh.

Đầu tiên hắn nhìn đến là bên hông của La Cường thi thể, vừa này nếu hắn không nhầm thì trong tay La Cường bỗng nhiên hiện vật.

Quả nhiên, không để hắn thất vọng, chỉ thấy bên hông thi thể dắt theo một chiếc tương tự Hà Tiểu Thanh chiếc túi

Túi Trữ Vật.

Mắt Lâm Giang sáng lên, vội vàng đi đến hái xuống, bất quá có một bàn tay còn nhanh hơn hắn một bậc.

“ Cô làm gì?”

Kiểm tra qua túi trữ vật không có gì đáng giá, Hà Tiểu Thanh bữu môi lém lại cho Lâm Giang, hắn cũng không chậm vội vàng bắt lấy.

Túi trữ vật à.

Cái này hắn xem hà Tiểu Thanh dùng mà thèm đã lâu, bây giờ cuối cũng cũng có một cái, thật quá tốt rồi.

Hưng phấn đi qua, Lâm Giang lại bắt đầu ngượng ngùng, bởi hắn không biết dùng à.

“Cái gì? Ngươi không biết sử dụng?” Hà Tiểu Thanh kinh ngạt vô cùng, giống như một hiện tượng lạ nhìn hắn.

“ Có cần phản ứng quá vậy không?” Lâm Giang lườm nàng một cái nói.

Hà Tiểu Thanh vỗ trán, thở dài:

- Rốt cuộc ngươi là quái vật ở đâu ra? Rõ ràng thực lực mạnh mẽ như thế, nhưng mà cái gì cũng không biết! Sẽ không luyện võ đến ngu luôn rồi đi.

Lâm Giang:…

“ Mong Tiểu Thanh cô nương chỉ dạy.”

“ Được rồi, bổn cô nương sẽ làm phước khai sáng cho ngươi.”

Hà Tiểu Thanh lên giọng nói: “ Rất đơn giản, chỉ cần sử dùng nguyên thần đi vào là được.”

Lâm Giang: ???? Nguyên Thần.

“ Ngươi không biết Nguyên Thần?” Hà Tiểu Thanh trợn tròn mắt, không dám tin nhìn Lâm Giang.”

Lâm Giang…

“ được rồi, đã làm người tốt thì tốt đến cùng vậy.”

“ ừm, cái này đầu tiên phải nói về tu luyện vấn đề, tu luyện mặc dù có rất nhiều loại, chia ra làm rất nhiều nhánh nhưng cơ bản nhất vẫn là ở trên cơ sơ 2 loại cơ bản nhất là cơ thể và linh hồn.

Về phần thân thì cũng không có gì đáng nói, chắc ngươi cũng rõ ràng rồi.”

“ chúng ta trực tiếp nói về linh hồn đi. Linh hồn có thể hiểu đại khái là điều kiển tư duy của mỗi người, Nó được hình thành từ Khí, có tác dụng điều khiển và qui định nội hàm và sự biển chuyển của vạn vật.

Khi tu luyện, linh khí không chỉ tẩm bổ cho cơ thể mà còn tẩm bổ cho cả linh hồn.

Khi linh hồn được linh khí tẩm bổ đủ nó sẽ lột xác và chuyển thành nguyên thần.”

“ Ngươi tu luyện đến Võ Sư, chắc hẳn cũng cảm nhận được linh hồn trong cơ thể mình rồi đi?”

Nghe Hà Tiểu Thanh hỏi vậy, Lâm Giang cũng không phủ nhận.

Thật ra ngay khi vừa đột phá Võ Sư hắn đã cảm nhận được thứ gì đó, bất quá không biết là gì mà thôi, bây giờ nghe Hà Tiểu Thanh nói vậy hắn mới biết được ra đó là linh hồn.

“ Thường thì một võ giả sẽ bắt đầu tẩm bổ cho linh hồn mình từ Võ Đồ cảnh trở đi, sau khi đột phá võ Sư thì linh hồn cũng sẽ theo đó lột xác thành Nguyên Thần, trường hợp của ngươi có chút đặc biệt.” Hà Tiểu Thanh cau mày nói.

“ Vậy còn cách nào không?” Lâm Giang có chút lo nghĩ nói.

Đây chính là thiếu hiểu biết tạo thành hệ quả, nếu ngay từ đầu hắn có người dẫn đạo thì đã không sảy ra trường hợp này rồi.

“ Ta cũng không biết nữa, cũng chỉ có thể từ bây giờ tiến hành tẩm bổ linh hồn mà thôi, còn về bao lâu lột sác thành nguyên thần thì phải xem ý trời.” Hà Tiểu thanh bất đắc dĩ nói.

Lâm Giang nghe vậy cũng thở dài, thật không còn cách nào hơn.

Bạn đang đọc Thời Gian sáng tác bởi yy45581454
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy45581454
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.