Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 976 chữ

La Cường kiêng kị nhìn về trong tay Lâm Giang thanh kiếm, qua một lần ăn thiệt thòi nói cho hắn biết, trong tay Lâm Giang thanh kiếm kia có thể xuyên qua phòng thủ của hắn, chắc chắn không phải phàm kiếm.

Bảo kiếm trong tay, Lâm Giang lòng tự tin tăng vọt.

“ Thế nào, sợ rồi ưu.”

“ hừ, cho dù có tốt vũ khí thì ngươi vẫn chỉ là Võ Sư cảnh sơ cấp mà thôi, không thể thay đổi được kết cục là các ngươi phải chết.” La Cường hừ lạnh một tiếng.

“ Ta sẽ cho ngươi xem, Võ Sư sơ kì cùng Trung kì chênh lệch thế nào, Phá Quyền.”

La Cường quát lên một tiếng lớn, tung ra một quyền đánh tới. Linh lực trong cơ thể tuôn ra, hơi nén tạo thành một sóng không khí đánh tới phía Lâm Giang.

“ Đây là võ kĩ sao?” Lâm Giang nhìn xem La Cường ra chiêu, lẩm bẩm.

Bất quá phản ứng của hắn cũng không chận, ngay lập tức dùng gia tốc thời gian trạng thái tránh ra, bất quá vừa tránh sang bên đã bị La Cường một quyền đón trước đánh tới, không còn cách nào khác phải dùng trường kiếm đón đỡ, lực chấn động làm hắn bị đẩy lùi về phía sau.

Còn chưa đợi Lâm Giang nghỉ ngơi, La Cường đã không ngừng cách không công kích, tạo thành một đạo lại một đạo sóng không khí, giống như biển rộng gào thét, từng sóng từng sóng ập tới phía Lâm Giang!

Hắn là kiêng kỵ bảo kiếm sắc bén của Lâm Giang, mới không tiếc chân nguyên lực cách không công kích. 

Nhìn không ngừng công kích La Cường, Lâm Giang biết cứ tránh né sẽ không phải là cách hay, thứ nhất thời gian gia tốc của hắn cũng có hạn, không thể dùng tiêu hao lẫn nhau chiến thuật, quá 50 - 50.

Thứ 2 sau lưng hắn còn có 2 nữ, nếu cứ như vậy rất có thể sẽ công kích dến các nàng, bởi vậy tốt nhất bây giờ sẽ là cứng đối cứng, lợi dụng tốc độ cùng trong tay bảo kiếm nhanh chóng kết thúc đối phương, cứng đối cứng.

Nghĩ là làm, Lâm Giang vận chuyển gia tốc thời gian, không lùi mà tiến tới.

Thân hình của hắn trợt tới như cá lội, xuyên qua trong từng sóng không khí, lợi dụng trong tay bảo kiếm mạnh mẽ tạo ra trong núi đao một con đường đi tới!

- Làm sao có thể!

Nhìn thấy Lâm Giang từng bước bức tới, trong lòng La Cường dâng lên nổi khiếp sợ không cách nào hình dung được.

Tuy rằng hắn biết trong tay Lâm Giang là một thanh không bình thường kiếm, bất quá thật không ngờ thanh kiếm này lại có thể cứng chắc như vậy, liên tục chịu nhiều như vậy không kích mà không có lấy một vết chầy xước, cái này ít nhất cũng phải là Huyền Giai pháp khí đi, tại sao ở nơi này lại có được Huyền giai pháp khí, nếu có thể đạt được…

Bất chợt ánh mắt của La Cường lóe lên một tia tham lam.

Nhưng còn chưa đợi La Cường suy nghĩ song, Lâm Giang đã vọt đến trước mặt hắn, nhanh như cắt một kiếm chém thẳng vào người làm La Cường phải vội vàng lùi về sau, còn chưa kịp ổn định lại thân hình thì lại bị Lâm Giang giết lên.

La Cường cũng phản ứng rất nhanh, ngay lập tức lấy lùi làm tiến, vừa lùi về phía sau liên lục vừa phản công liên tục, ép Lâm Giang phải thu hồi thế công.

Lấy lại được nhịp độ, hắn ngay lập tức liên tiếp công kích hướng về phía Lâm Giang, Lâm Giang cũng không dự định phòng thủ mà lựa chọn đôi công với đối phương.

….

Lâm Giang cùng La Cường đánh nhau nhìn như thập phần kịch liệt, nhưng tựa hồ cũng chỉ tại ngắn trong nháy mắt đã phân ra được thắng bại.

Chiến nhanh phân nhanh, chưa đến 1 phút thời gian, thắng bại gần như đã được phân, chỉ thấy La Cường nửa người quỳ gối dưới mặt đất, há miệng không ngừng thở đốc, cả người đều là chẳng chịt vết thương.

“ Ngươi thua rồi!” Lâm Giang đứng đó mũi kiếm chĩa vào La Cường, há miệng không ngừng thở dốc.

Mặc dù thắng, bất quá hắn cũng là thắng thảm, nếu thêm chút nữa, người thua rất có thể là hắn.

“Ta thua rồi?”

La Cường giống như thất thần, tựa hồ cũng không thể tin được bản thân đã thua ở Lâm Giang trong tay.

Từ trong sâu thẳm trí nhớ của hắn không ngừng gợi lại cho hắn kí ức hắn không muốn nhớ.

“ Ha Ha Ha, phế vật, phế vật như ngươi tại sao có thể vào được Đại Nam học viện cơ chứ.”

“ cút đi đồ phế vật”

“ Phế vật.”

“ Ngươi vĩnh viễn là kẻ phế vật thất bại mà thôi, ha ha ha.”

….

“ Ngươi có muốn mạnh lên sao? Ngươi muốn trả thù sao? Hãy gia nhập chúng ta.”

….

Không, ta không thua.”

Bỗng nhiên, La Cường khuôn mặt dữ tợn, chỉ thấy trên tay hắn nhiều ra một pho tượng 8 tay kì quái, hắn bóp lát đầu tượng, một chất lỏng màu đen từ trong chảy ra, La Cường ngay lập tức đưa lên miệng.

Bất quá khi hắn còn chưa kịp dưa vào miệng, chỉ thấy trời đất quay cuồng, trước khi lâm vào bóng tối vĩnh cửu, hắn thấy được một thân thể không đầu phía trước mặt.

Thân thể đó, chính là của hắn.

Bạn đang đọc Thời Gian sáng tác bởi yy45581454
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy45581454
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.