Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ma đạo thư tham lam (2)

Phiên bản Dịch · 2091 chữ

Thư viện cách kí túc xá không xa mấy.

Ngay khi cậu đến trước cánh cửa tồi tàn của thư viện vài bước, mùi giấy cũ và kệ đựng sách đã làm nhột mũi cậu ta. Đó là một mùi dễ chịu anh đã quen thuộc từ lâu.

Sau khi mở cánh cửa một nửa, thư viện không bóng người đã được lộ ra.

"Chà, mình nghĩ nó sẽ luôn như thế này mà."

Cảnh tượng quen thuộc như thường lệ. Có thể nói rằng không có học sinh nào ngoài Theodore Miller sẽ được tìm thấy trong thư viện sau giờ học.

Hầu hết những quyển sách được thu thập ở đây nói về các khái niệm cao cấp mà các giáo sư chỉ giải thích phần đơn giản nhất trong lớp. Không có lý do gì để thanh thiếu niên phấn khích tìm đọc chúng vì họ đều bận chơi đùa.

Nhờ thế, Theo có thể đảm bảo một không gian yên tĩnh cho riêng mình.

"Hôm nay...Mình nên tìm hiểu thêm về lôi thuật một lần nữa."

Theo bước đi giữa những kệ sách một cách quen thuộc. Đã 5 năm cậu ở trong thư viện này, cậu có thể tìm thấy bất kì quyển sách nào mà không cần mở mắt. Ngay cả các giáo sư thỉnh thoảng đến tìm sách cũng sẽ hỏi Theo trước chứ không phải thủ thư, vì vậy không thể nghi ngờ về độ chính xác của cậu.

Theo lấy ra những quyển sách cậu muốn xem.

" [Lôi ma thuật nhập môn]... Mình nhớ tất cả nội dung, nhưng hình nhứ còn thiếu thứ gì đó. Thêm nữa, [Tại sao sét lại khó kiểm soát?] có thể hữu ích. [Nguyên tắc đằng sau sét đánh]? Nó gần với khí tượng học hơn là ma thuật, mà thôi kệ đọc nó luôn vậy."

Ba quyển sách dày ngay lập tức được chất lên.

Mỗi một quyển sách đều rất dày. Ngay cả một người có khả năng đọc nhanh cũng cũng phải mất một ngày rưỡi để đọc xong. Một quyển có thể sẽ được ghi nhớ, nhưng thêm 2 quyển kia là điều không thể.

Sẽ là một cảnh tượng khá ầm ĩ nếu những học sinh khác được bảo rằng họ cần phải đọc chúng cho bài tập về nhà của mình. Tuy nhiên, với Theo, độ dày này chỉ là một ngày đọc. Các giáo sư đã biết được tốc độ đọc sách kì lạ của Theo nhưng họ đã cho qua vì nó không có tác dụng.

Nếu họ biết được lượng kiến thức Theo đã đọc, họ cũng sẽ không thể giấu nổi sự tiếc nuối của mình như giáo sư Vince.

Xoạc....xoạc....

Chỉ có tiếng động những trang sách được lật ở trong thư viện.

Theo yêu thích khoảng khắc bình lặng này.

Bởi vì cậu khao khát kiến thức, thứ mà có thể giúp cậu thoát khỏi được tình trạng nghẹt thở này. Nơi đây, không có bất cứ giáo sư nào gạt bỏ cậu, cũng không có bất cứ học sinh nào trêu chọc cậu.

Theo đem tất cả sự căng thẳng của mình ném vào việc học tập hằng ngày.

Bộ não siêu cấp của Theo cũng đã quen với sự căng thẳng, và nó hấp thụ những kiến thức được tích lũy trong thư viện như lông cừu thấm nước vậy.

Đã năm năm rồi.

Có phải là cậu tưởng tượng ra nó không?

Khi Theo cẩn thận nhìn vào quyển sách, các chữ cái trên trang giấy giống như đang lấp lánh vậy.

'Bịch.'

Trang sách cuối cùng theo ngón tay Theo khép lại. Đây là cuốn sách thứ ba. Đồng hồ trong thư viện đã điểm 10 giờ. Cậu đến thư viện lúc 6 giờ, vậy cậu đã đọc 3 quyển sách chỉ trong bốn tiếng. Đây là một tốc độ thực sự của một người có khả năng đọc nhanh.

"Ừm, Chuyện này cũng khá thú vị."

Chúng đều những quyển sách thú vị. Đặc biệt là, [Tại sao sét lại khó kiểm soát?], nó tóm tắt lại một cách hệ thống lý do tại sao sét khó điều khiển.

Ma thuật khó nhất của '2nd Circle' là ‘Lighting Bolt’, nó khó trong việc tạo ra tia sét và giữ chúng di chuyển theo một đường thẳng.

Không quá bất thường khi có những ma pháp sư 3rd hay 4th Circle không có kinh nghiệm với lôi ma thuật.

Theo đặt quyển sách qua một bên trước khi nhắm tay mình vào vào cửa sổ và lẩm bẩm.

“Lightning Bolt”

Chắc sẽ thành công....Cậu mong nó hoạt động.

Xẹt

Tuy nhiên, kết quả như dự kiến. Phép thuật bị phá vỡ với một chút tĩnh điện ở phút cuối. Công thức của ma thuật hoàn hảo, nhưng khả năng kiểm soát nó của cậu quá yếu. Một người thiếu sự kiểm soát không thể là một pháp sư.

Đó là âm thanh mà cậu đã nghe đi nghe lại nhiều lần, nhưng vẫn rất thất vọng khi cảnh tượng đó lặp lại một lần nữa.

"Chết tiệt! Mình đã làm cái quái gì sai chứ...!"

Độ nhạy cảm cũng được biết đến như khả năng cảm thụ ma lực từ môi trường bên ngoài, và nó cũng được coi như một loại tài năng bẩm sinh.

Nó là một từ đề cập đến khả năng kiểm soát ma lực. Ma pháp sư có độ nhạy cảm với ma lực cao sẽ mạnh hơn những ma pháp sư khác, cho dù họ sử dụng cùng một loại phép thuật.

Nó cũng tương tự như việc chúng ta tích tụ ma lực vậy.

Do đó, độ nhạy cảm là một phần không thể thiếu trong việc trở thành một ma pháp sư. Vì không có bất cứ phương pháp nào để tăng cường nó, đặc điểm của nó ngày càng trở nên nổi bật hơn.

Với Theo, nó giống như việc mò kim đáy bể vậy.

“Haaaah...” Cậu không thể không thở dài.

Sau 5 năm. Niềm hy vọng của Theo đã dần bị ăn mòn. Theo nghĩ về ba mẹ, những người đang chờ đợi cậu và những người nghĩ về cậu như là chủ nhân của họ. Sẽ thật đáng xấu hổ nếu cậu trở về với không tấm bằng nào trên tay.

Một ma pháp sư tốt nghiệp từ học viện có thể có thể ăn không ngồi rồi trong một vài năm chỉ cần nhờ vào tên của học viện.

‘Nhưng mình liệu có thể tốt nghiệp vào năm tới không?’

Cậu chỉ mới đạt tới mốc 2nd Circle cho dù giảm bớt đi giờ ngủ của mình chỉ để luyện tập.

Bậc thầy 3rd Circle, một trong những yêu cầu của học viện để tốt nghiệp, hoàn toàn bất khả thi và vô vọng với cậu.

Năm kế tiếp sẽ lại là một năm vô nghĩa.

Một cậu bé, người từng rất tự tin khi rời khỏi ngôi nhà của mình, nay trở thành một chàng trai trẻ tuổi sợ thất bại.

Ding!

Đó là tiếng chuông báo hiệu đã tới giờ tắt đèn.

Đây cũng là âm thanh cho thấy thời gian của Theo đã hết. Cậu cần phải nhanh chân lên bằng không thì cửa vào của ký túc xá sẽ bị khóa mất.

Đầu tiên, cậu cần phải đem cất lại ba quyển sách đã.

Theo xếp chồng những quyển sách lên nhau như lúc đầu.

Tuy nhiên, lúc cậu đứng lên...

“Eh?”

Một quyển sách trên bàn thu hút sự chú ý của cậu.

‘Rõ ràng là mình chỉ mang ba quyển theo thôi mà? Hay là vô tình mình đã mang theo một quyển khác trong ba quyển đó?’

Lạ thật, nhưng cậu cũng nên cầm nó đi cất đi. Theo đứng dậy và đưa tay trái ra. Đó là quyển sách khá mỏng, nên cậu chỉ cần dùng một tay để cầm nó lên. Tuy nhiên, cảm giác trong tầm tay cậu rất kỳ lạ. Có cảm giác như tay cậu bị dính vào một một một chiếc thùng đầy xi-rô dính, hoặc là giống như có một miếng thịt nhầy nhựa đang cù lòng bàn tay cậu vậy.

...Nó giống như cậu đang đặt tay mình vào miệng của một thứ gì đó còn sống.

Soạc.

“Uwwaak!”

Với một cảm giác rùng rợn, Theo nhanh chóng rút tay mình lại.

Cậu vội vàng ngã xuống đất, buông những quyển sách trong tay đang được đem đi cất ra. Tuy nhiên, chúng chẳng còn là vấn đề nữa.

Theo cần phải xác định xem thứ gì đã chạm vào lòng bàn tay cậu.

Sau khi đứng lên lại, Theo nhìn chằm chằm vào quyển sách vô danh đó.

Tuy nhiên, không có bất cứ thứ gì trên bàn cả.

“Eh?”

Đôi mắt Theo mở to ra vì cậu không thể hiểu được hiện tượng kỳ lạ này.

Có phải cậu đã nhìn thấy ảo giác không?

Cậu vẫn có thể cảm thấy cảm giác đáng sợ đó vẫn đang đem bám trên lòng bàn tay mình.

Theo chạm vào tay trái mình một cách cẩn thận.

Cậu muốn kiểm tra độ ẩm của nó. Nó sẽ chứng mình rằng những gì xảy ra vừa nãy không phải là ảo giác.

Tuy nhiên, lòng bàn tay trái của cậu hoàn toàn khô ráo mà không hề ẩm ướt như lúc đó.

“Ảo giác sao? Không phải nó cảm thấy hơi trơn sao? Rõ ràng là có một quyển sách tồi tàn nằm trên bàn cơ mà...”

Theo lẩm bẩm và ngồi xuống sàn nhà.

Cậu ngồi chạm phải mép quyển sách nên mông cậu có cảm giác đau nhói. Tuy nhiên, cơn đau đó chẳng là gì so với tác động tâm lý của cậu.

Không phải một ma pháp sư phải luôn giữ cho mình một cái đầu lạnh sao?

Liệu có phải trạng thái tinh thần của cậu đã tụt tới tận cùng là do cảm giác bất an của cậu không?

‘Mình có nên bỏ học năm nay không?’

Nó vẫn tốt hơn là bị trục xuất.

Theo biết điều đó, nhưng cậu vẫn giữ lấy hy vọng để trở thành một ma pháp sư trong năm năm.

Vẫn không thể quyết định được, Theo thở dài, sau đó cậu đặt tay lên sàn để nâng người.

Chính tại thời điểm này......

Xoạc...

Đột nhiên, tay trái của cậu cảm thấy một bề mặt rất kỳ lạ.

Nó trơn và dính...Ảo giác đã cù lấy lòng bàn tay Theo lại xuất hiện lần nữa!

Theo theo phản xạ nhìn xuống bàn tay trái đang chạm vào sàn nhà....

Và cậu thấy một thứ rất sốc.

“.....L-Lưỡi?!”

Mội cái lưỡi đang nhô ra khỏi lòng bàn tay Theo.

Nó có bề ngoài màu hồng trông khá mịn màng, giống như một miếng thịt đến từ một loài động vật bò sát nào đó vậy.

Chiếc lưỡi chui ra từ cái lỗ giữa bàn tay cậu và lắc lư như một con rắn đang đi tìm thức ăn vậy.

Chiếc lưỡi đung đưa từ bên này sang bên kia

Xoát!

Như con ếch bắt lấy ruồi, nó giật lấy một quyển sách nằm trên sàn nhà.

Tốc độ của nó quá nhanh tới mức Theo không kịp nhìn thấy dư ảnh của nó. Chiếc lưỡi quấn hoàn toàn xung quanh quyển sách.

Không một ai có thể đoán được chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Chiếc lưỡi giữ lấy con mồi của nó, sau đó thì bị hút vào cái lỗ trong lòng bàn tay Theo.

Ực.

Có âm thanh như thứ gì đó bị nuốt chửng.

Quyển sách trên mặt đất nhanh chóng biết mất vào tay trái Theo.

Theo nhìn xuống bàn tay trái mình với một biểu hiện ngờ nghệch.

Tuy nhiên, cuốn sách mà lòng bàn tay cậu đã nuốt chửng không xuất hiện lại.

Thay vào đó, Theo nghe thấy một giọng nói.

Đó là một giọng nói với âm vực kỳ lạ mà cậu chưa bao giờ nghe thấy trước đây.

[‘Lôi Ma Pháp Nhập Môn’ đã được hấp thụ. Khả năng thấu hiểu của bạn rất cao.]

[Đạt được ma thuật 2nd Circle ‘Lightning Bolt (Tia Sét)']

[Sau khi thức tỉnh từ giấc ngủ dài, Gluttony (Bạo Thực) đang rất đói. Hãy nhanh xoa diệu đi cơn đói của Gluttony. Giới hạn thời gian là 10 phút tính từ bây giờ. (1/5)]

Bạn đang đọc Thôn Phệ Sách Pháp Sư của McEnroe
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Killhua
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 71

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.