Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sát Cục

Tiểu thuyết gốc · 1006 chữ

Trong chốc lát, tiếng chém giết vang lên ầm ĩ trên phi toa.

Nhân số bên phía đại hán lực lưỡng tuy chỉ tầm 10 người, nhưng đa phần đã đạt cảnh giới trúc cơ trung kỳ và hậu kỳ, bên Nguyệt Minh số ít chỉ trúc cơ hậu kỳ, còn lại đều là trúc cơ sơ kỳ và luyện khí đỉnh phong.

Sự chênh lệch cảnh giới đó, không cần nghĩ cũng biết ai thắng ai thua.

Rất nhanh thuộc hạ dưới trướng Nguyệt Minh chết hơn quá nữa.

Nguyệt Minh như kiến bò chảo dầu, thần sắc cực kỳ khó coi.

Hắn hai răng cắn chặt nhau, gân xanh nổi trên trán sòng sọc, không chần chừ mà huy động bội đao chém về phía đại hán lực lưỡng.

Có điều, dao mang chưa tới, một hắc y trung niên đã cản lại một cách dễ dàng, giọng mỉa mai khinh thường:

"Không cần tứ thiếu bận tay! Thuộc hạ giải quyết được tên này!"

Đại hán lực lưỡng vẫn ung dung ngồi trên ghế gỗ rung đùi, từ đầu tới cuối giống như xem một vở kịch.

Tiếp đến, hắc y trung niên bổ cái Chùy lớn về phía Nguyệt Minh, kèm theo đó là từng tia sét chớp động bao quanh, một cỗ lực lượng mạnh mẽ ầm ầm lao tới, khí tức lẫm liệt như thiên uy.

Một hắc y râu ria mép trầm trồ:

"Không nghĩ tới hắn vậy mà đã luyện Lôi Chùy tới mức đại thành! Sắp tới địa vị hắn sẽ cao hơn một bậc rồi!"

Một hắc y nhân khác ra giọng trào phúng:

"Nguyệt Minh hắn chết là cái chắc! Dưới chiêu này cùng cảnh giới không chết thì cũng tàn phế! Đắc tội với tứ thiếu kết cục đã rõ!"

Đại hán lực lưỡng khẽ gật đầu, tỏ vẻ hài lòng với biểu hiện của hắc y trung niên, định về sau sẽ cân nhắc bồi dưỡng.

Nguyệt Minh chăm chú nhìn sát chiêu phóng về phía mình, hai mắt nheo lại, hắn cũng cảm nhận được sự khủng bố của đòn tấn công này, không cẩn thận ắt sẽ lành ít dữ nhiều.

Bản thân hắn dù có chết cũng không sao, chỉ sợ liên lụy tới tiểu muội.

Nếu ngày trước hắn kiên quyết không cho tiểu muội đi theo, hôm nay đâu đến nỗi rơi vào hiểm cảnh, chỉ một chút nuông chiều mà hại tiểu muội gần bờ vực sống không bằng chết.

Trong lòng chua sót cùng tuyệt vọng, trước cứ cố gắng chống đỡ, hy vọng sẽ có kỳ tích xảy ra, cùng lắm dùng một chút hơi tàn kéo dài thời gian cho Nguyệt Nha tháo chạy.

Nghĩ vậy, Nguyệt Minh vỗ vào túi trữ vật, một lá phù kim sắc bay lên không trung, một màn chắn xuất hiện trước mặt.

Cùng lúc, Lôi Chùy mang theo lực lượng đập mạnh vào màn bảo hộ vang lên "Ca! Ca!"

Âm thanh va chạm làm màn chắn tan vỡ, đồng thời công kích cũng tiêu tán đi.

Đây là bùa bảo mệnh mà phụ thân đưa cho hắn, trước đó đi tìm Huyết Sát Hoa sử dụng hết hai cái, một cái cuối cùng bây giờ sử dụng.

Hắc y trung niên thần sắc dữ tợn, vì muốn thể hiện trước mặt tứ thiếu hắn đã dùng gần như toàn lực, nghĩ một kích tất sát uy mãnh, về sau hắn sẽ được trọng dụng nhiều hơn.

Đâu ngờ tên này còn có bùa hộ thân, làm hắn mất mặt trước tứ thiếu, đã vậy làm lại một đòn nữa để gỡ gạt.

Hắc y trung niên gầm lên một tiếng giận dữ, sau đó phóng thích toàn bộ linh lực, vung chiêu tới ba lần Lôi Chùy ầm ầm ép tới Nguyệt Minh.

Những hắc y nhân khác lộ ra vẻ kiên dè, thường ngày tiếp xúc không nghĩ tới hắc y trung niên cường hãn như vậy, thật biết che dấu.

...

Lúc này trên Loạn Ma Hải, Lý Vệ ngồi trên lưng Hỗn Độn Điểu, nét mặt không biến hoá gì, trong đầu hắn chỉ nghĩ tới cách xây dựng thế lực về sau.

Tuy thôn phệ tu vi là cách nhanh nhất để nâng cao cảnh giới, nhưng không lẽ lại đi sát phạt khắp nơi, chẳng khác gì một ma đầu đại ác.

Dù người không tìm cách giết thì cũng bị trời tru diệt.

Lựa chọn tốt nhất vẫn là tạo thế lực, kiếm điểm hệ thống, tu vi thì tìm mấy tên phản diện thôn phệ.

Lý Vệ ngẫm nghĩ một lát, bỗng nói:

"Tiểu Hắc! Ngươi có những năng lực gì?"

Tiểu Hắc mặt ngả ngớn đáp: (Từ giờ sẽ đổi thành Tiểu Hắc cho tiện việc xưng hô)

"Tiểu gia năng lực thông thiên! Cái gì cũng biết!"

"Gì cũng biết?"

"Phải!"

"Ngươi biết độn thổ không?"

"Tiểu gia không biết!"

"Ngươi biết hoá hình thành nhân tộc không!"

"Tiểu gia không biết!

"Ngươi biết Súc Địa Thành Thốn không?"

"Là gì? Tiểu gia không biết!"

Lý Vệ cau mày:

"Vậy rốt cuộc ngươi có năng lực gì?"

Tiểu Hắc trầm ngâm suy nghĩ, một lát sau mới nói:

"Tiểu gia không nhớ!"

Lý Vệ không biết nói gì, cái con hàng này thật muốn đánh đòn, hắn hừ một tiếng cũng không hỏi nữa.

Yên lặng một lát, hắn triệu hồi ra Vô Ảnh kiếm, ngắm nghía hồi lâu.

Phải nói về phần chiến đấu, Lý Vệ cũng không có tiên kỹ nào cả, chỉ có cầm kiếm chém bừa đi, chẳng may gặp phải đối thủ mạnh, vậy thì quá mất mặt.

Trong truyện hắn đọc kiếp trước, công pháp chiến đấu vô cùng quan trọng, sẽ nâng cao khả năng chiến đấu lên gần như gấp đôi.

Mà hiện tại, công pháp trên hệ thống cũng không có, đợi quay may mắn có được sợ lúc đó đã thành cốt khô rồi, vậy càng không được.

Bạn đang đọc Thôn Thiên Đế sáng tác bởi xhanc2
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xhanc2
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.