Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huyết Sát Hoa

Tiểu thuyết gốc · 1016 chữ

Lý Vệ trố mắt, một màn "cá chép hoá rồng" quá đỗi kinh diễm đi.

Cứ tưởng quạ con ai dè Thần Điểu thật, Lý Vệ mới tin hơn lời nói của nó lúc trước, điều làm hắn tò mò hơn là năng lực chưa biết của Hỗn Độn Điểu.

Hỗn Độn Điểu thấy Lý Vệ ngơ ngẩn nhìn, mắt nó sáng lên ra vẻ:

"Lão ca đang bị uy phong cái thế này của ta làm rung động? Hắc hắc"

Lý Vệ lườm nó một cái, cũng không nói gì, bay lên trên lưng Hỗn Độn Điểu.

Bạch y hắn phất phơ trong gió, là tiên nhân đạo mạo khí cốt, là Thần Điểu kinh diễm lòng người, sự kết hợp đầy cảm hứng hội hoạ, tạo nên một bức tranh mỹ lệ thật đẹp mắt.

Giữa không trung, tiếng Điểu vang vọng khắp đại hải, bóng ảnh cứ thế xé gió bay đi cực nhanh, để lại trước đó từng luồng khí màu tro hỗn độn còn gợn sóng tang thương.

Lý Vệ như cảm nhận được điều gì đó, quay ngoắc đầu lại, nhìn về nơi vừa rời đi, miệng thì thầm:

"Có lẽ ta nghĩ nhiều!"

Hỗn Độn Điểu tò mò hỏi:

"Sao thế lão ca!"

Lý Vệ nhìn về khoảng trời truớc mặt, đáp:

"Không có gì! Chắc nhìn nhầm thôi!"

Lúc này, tại nơi Lý Vệ và Hỗn Độn Điểu rời đi, xuất hiện một bóng đen mờ mờ ảo ảo như u linh, thân ảnh khoát trên người áo choàng đen che kín đầu, giọng nói khàn khàn già nua:

"Đại khí vận! Lại biết ma công! Khà khà! Một con chuột thế mạng rất tốt! Phải nhanh chóng báo lại cho thiếu chủ!"

Nói rồi bóng đen bước đi vài bước, hoá thành khói đen biến mất hoàn toàn.

Một nơi nào đó trên Loạn Ma Hải, trên một phi toa màu xanh nạm ngọc, phi toa to lớn có thể chứa đựng tầm 100 người.

Đây là phương tiện di chuyển thường thấy của tu hành giả tại Sơn Hải Giới, loại phương tiện này cực kỳ đắc đỏ, thường được rao bán trong các đấu giá hội.

Nếu trong gia tộc hoặc tông môn mà có trận pháp sư, hiển nhiên có thể tự chế tạo 

Do đó, các trận pháp sư rất được chào đón, và có quyền lực lớn tại Sơn Hải Giới.

Trên phi toa, một đại hán lực lưỡng ngồi tựa trên ghế gỗ, sắc mặt lạnh lẽo hung ác.

Xung quanh có tầm 10 tên thuộc hạ mặc hắc bào, tay lăm lăm vũ khí đủ loại.

Đại hán lực lưỡng lạnh giọng nói:

"Ta khuyên các ngươi giao Huyết Sát Hoa ra! Đừng để ta không câu nệ người quen!"

Nam tử mập mạp đối diện tức giận lớn tiếng nói:

"Hừ! Bọn ta tân tân khổ khổ mới có được! Ngươi dựa vào đâu mà bắt bọn ta giao! Đừng nghĩ có Hồng Tụ Lâu chóng lưng thì muốn làm gì thì làm! Gia tộc Nguyệt bọn ta sợ chắc!"

Đại hán lực lưỡng như mất kiên nhẫn, mắt nhìn về bóng người bên cạnh nam tử mập mạp loé lên tà sắc, nói:

"Tiểu muội ngươi mặt mày thanh tú, không bằng đem về hưởng dụng một phen! Ta cũng muốn thử cảm giác muội tử ra sao! Ha ha!"

Tiểu muội trạc độ 10 tuổi, mặc váy xanh, tóc bện bím dài, đôi mắt long lanh như pha lê, lúc này không khỏi tức giận:

"Cầm thú! Phụ thân của ta sẽ không tha cho ngươi!"

Đại hán lực lưỡng nhoài người về phía trước, cười lạnh:

"Làm ngươi xong giết đi! Lão già ngươi sao mà biết chứ!"

Tiểu muội váy xanh mắt nổi lên gân máu, xiết chặt nắm tay thành đấm, vỗ vào túi trữ vật đeo bên hông, một chiếc roi dài kim sắc xuất hiện.

Đồng thời vung roi quất về phía đại hán lực lưỡng, miệng hét lớn:

"Cầm thú! Đi chết đi!"

Đại hán lực lưỡng nét mặt không dao động, nhểnh miệng khinh thường:

"Không biết sống chết!"

Ngay sau đó một bàn tay thô ráp chụp tới sợi roi một cách nhẹ nhàng, một cự lực xông tới, hất tiểu muội váy xanh bay ngược về sau tầm 1 trượng, té chúi nhũi xuống.

Nam tử mập mạp hốt hoảng chạy lại đỡ, mặt đầy lo lắng nói:

"Nguyệt Nha! Muội không sao chứ?"

Nguyệt Nha gượng dậy, tay lau vết máu trên miệng, giọng nói chua sót:

"Muội không sao! Ca chạy đi! Bẩm báo lại cho phụ thân tới cứu muội!"

Nam tử mập mạp lấy trong túi trữ vật một viên đan dược trị thương, đưa vào miệng của Nguyệt Nha, gằng giọng:

"Muội yên tâm! Có ca ở đây! Dù có chết cũng sẽ bảo vệ muội chu toàn!"

Nói rồi tay cầm chắc bội đao vừa lấy từ túi trữ vật, hướng về phía hán tử lực lưỡng, hét lớn:

"Hôm nay, Nguyệt Minh ta dù có chết cũng phải lôi ngươi chết theo! Các huynh đệ cùng ta chiến một trận!"

Hàng chục người mặc y phục màu xanh nhạt giống nhau trên phi toa, đồng thanh hô lớn:

"Vâng! Thiếu gia!"

Nguyệt Nha mắt ngân ngấn lệ, lời nói run run:

"Ca!"

Hán tử ngồi bật dậy, hai tay vỗ vỗ vào nhau, khinh miệt nói:

"Hay cho đôi huynh muội tình thâm! Một gia tộc nhỏ bé hạ lưu mà cũng muốn tranh đấu! Bằng vào tu vi trúc cơ hậu kỳ của ngươi mà muốn chiến với cảnh giới kim đan sao? Ha! Ha! Buồn cười chết ta! Châu chấu đá xe! Nếu đã muốn chết thì ta sẽ thành toàn cho các ngươi vậy!"

Nói rồi, hán tử lực lưỡng phẩy tay về phía trước, chỉ thị cho thuộc hạ xông lên chém giết, kèm theo lời nói lạnh nhạt:

"Đàn ông giết hết! Tiểu muội kia giữ lại!"

Đám người hắc y cùng đáp:

"Rõ! Tứ thiếu!"

Bạn đang đọc Thôn Thiên Đế sáng tác bởi xhanc2
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xhanc2
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.