Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu muội nhà ta lớn thật rồi!

Tiểu thuyết gốc · 993 chữ

Lý Vệ gãi gãi cầm suy tư:

"Đúng là hàng tốt! Có điều ta đề thăng cảnh giới thông qua hệ thống! Cái này tuy tốt nhưng không giúp ích gì! Có điểm tu vi vào cửa hàng đổi cũng không thiếu bảo vật quý!"

Nguyệt Minh nhìn thấy biểu hiện của Lý Vệ trong lòng không khỏi sốt ruột.

Có điều Lý Vệ chỉ ngắm nghía giây lát rồi không quan tâm tới nữa, lúc này Nguyệt Minh mới thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng chút biểu hiện đó làm sao qua khỏi mắt của Lý Vệ, hắn cũng không để tâm, khẽ cười cười nhìn qua Nguyệt Nha nói:

"Đồ tốt thì nên cất giữ cẩn thận!"

Nàng dung nhan ửng đỏ, đôi môi như hoa đào nở rộ, biểu cảm vô cùng nghe lời đáp:

"Vâng! Bạch Ca Ca!

Lý Vệ không tránh khỏi cảm giác lạ, nội tâm cảm thán:

"Tiểu muội tử này đợi thêm 8 đến 10 năm nữa, không chừng sẽ là một tuyệt sắc giai nhân!"

Tuy vậy, hắn cũng không phải loại biến thái cuồng loli, tại tu chân giới 10 năm hay thậm chí 100 năm chỉ như một cái chớp mắt.

Bây giờ, nàng chỉ là tiểu muội tử, lần sau gặp lại có khi đã thành một giai nhân hại nước hại dân rồi cũng nên.

Tất nhiên, hiện tại hắn chỉ xem nàng như một đứa em gái khả ái mà thôi.

Nguyệt Minh nhận ra tiểu muội như có ý với Lý Vệ, trong lòng không khỏi thở dài:

"Tuổi muội nhà ta lớn thật rồi!"

Trong lòng hắn hiểu rõ, nếu hôn phối với một cường giả tính ra cũng là một chuyện tốt.

Tuy hiện giờ Nguyệt Nha còn nhỏ, thế nhưng tầm vài năm nữa là được rồi, cũng chỉ là cái chớp nhoáng.

Nguyệt Minh tay đấm vào lòng bàn tay hướng Lý Vệ cúi người nói:

"Ta là Nguyệt Minh! Còn đây là tiểu muội của ta, Nguyệt Nha! Đa tạ tiền bối đã ứng cứu! Không biết danh xưng của tiền bối là gì?"

Lý Vệ đưa bàn tay về phía trước nói:

"Ngươi không cần nhiều lễ nghĩa như vậy! Chỉ là tiện tay thôi! Ta tên Lý Vệ! Về sau cứ gọi Vệ huynh là được!"

Nguyệt Minh vẫn giữ bộ dạng kính lễ đáp:

"Không có Vệ huynh, hôm nay huynh muội chúng ta khó tránh khỏi tử thương ! Ân lớn ngày sau nhất định sẽ báo đáp!"

Lý Vệ tiếu dung nói thầm:

"Vậy ngày sau báo đáp ta bằng tiểu muội ngươi là được chứ gì!"

Nhìn thần sắc Lý Vệ kỳ quái, Nguyệt Minh có một dự cảm là lạ.

Hắn nói tiếp:

Tiếp đến Vệ huynh có dự định gì? Không bằng về Nguyệt Thành! Gia tộc ta trấn thủ nơi đó! Huynh muội ta sẽ chiêu đãi Vệ huynh thật chu đáo!"

Lý Vệ trầm ngâm rồi nói:

"Cái đó thì không cần! Nhưng ta sẽ tới Nguyệt Thành! Tới lúc đó sẽ gặp sau!"

Trao đổi với huynh muội Nguyệt Minh thêm một lát thì rời đi.

Trước đó, hắn cũng từ huynh muội bọn họ lấy được một tấm bản đồ tới Nguyệt Thành, lộ tuyến đường rất bình yên, không hề có xung đột với bất kỳ yêu thú hay thế lực nào khác.

Có thể thấy, gia tộc Nguyệt đã chuẩn bị rất kỹ càng chu đáo, mà chắc chắn mỗi gia tộc cũng đều có những tuyến đường tương tự như vậy.

Với đám người Dương Cung, Lý Vệ trả lại hết túi trữ vật cho bọn hắn, chỉ lấy mỗi linh thạch, thu hoạch được 600 linh thạch hạ phẩm, 8 linh thạch trung phẩm, và 2 linh thạch cực phẩm.

Dù sao đối với hắn, những thứ khác ngoài linh thạch đều là rác cả.

Về phần Dương Cung đã có Chủng Hồn Ấn, thông qua Hồn Ấn hắn có thể xác định được vị trí, truyền âm, lúc cần sẽ liên lạc.

Một bên khác, Dương Cung dẫn đám người hắc y đi về Dương Thành.

Lúc này, lòng hắn dâng lên nhiều suy nghĩ phức tạp, sự tình Chủng Hồn thao túng có nên báo lại cho gia tộc biết, hy vọng sẽ có cách tháo gỡ trói buộc.

Có điều chẳng may không có cách, lại kinh động tới vị kia, hắn chết là cái chắc, nghĩ đi nghĩ lại vẫn là không vội.

Hắn chợt dừng lại, quắc mắt nhìn đám thuộc hạ lạnh giọng nói:

"Sự tình hôm nay không được cho ai biết! Nếu có người nói ra nửa lời...kết cục các ngươi chắc đã rõ!"

Đám hắc y rùng mình, đồng thanh đáp:

"Vâng! Tứ thiếu!"

Lý Vệ một đường cùng Hỗn Độn Điểu bay qua Loạn Ma Hải, hắn không ghé tới Nguyệt Thành ngay, mà tìm tới một đảo nhỏ dừng chân.

Cả đường Lý Vệ nhận thấy Tiểu Hắc nét mặt luôn hớn hở ngả ngớn, trông như nhà có hỉ sự, lòng hắn không khỏi nghi ngờ, hỏi:

"Ngươi có gì giấu ta à?"

Tiểu Hắc giật mình, trán toát mồ hôi, líu rít giải thích:

"Tiểu gia giấu gì chứ! Lão ca nghĩ nhiều rồi!"

"Thật không có?"

"Không có!"

Lý Vệ lông mày chau lại, con chim thúi này rất khả nghi, không hỏi thêm, hắn trực tiếp sử dụng Hồn Ấn truy tung.

Tất nhiên Hỗn Độn Điểu không hề biết điều đó, vậy mới thấy sự bá đạo của Chủng Hồn Ấn mạnh mẽ tới mức nào.

Sau vài tức, hắn phát hiện sâu bên trong bụng của Tiểu Hắc có một không gian lớn, không gian này huyền ảo lạ thường, tựa chừng không có đáy.

Bên trong có vô số đồ vật lạ trôi nổi lơ lửng, một số có khí tức của Dương Cung và đám hắc y lúc nãy.

Bạn đang đọc Thôn Thiên Đế sáng tác bởi xhanc2
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xhanc2
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.