Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồng Tụ Lâu

Tiểu thuyết gốc · 958 chữ

Dương Cung giận tím mặt phát tiết nói:

"Tiền bối nói đưa thì đưa đi! Còn lắm lời! Không muốn sống nữa sao?"

Nói rồi, hắn quay sang Lý Vệ phân bua:

"Là do ta quản lý thuộc hạ không nghiêm! Chủ nhân muốn chém muốn giết bọn hắn tùy ý!"

Lý Vệ nội tâm đắc ý, dù bề ngoài nét mặt vẫn giữ thái độ lạnh nhạt:

"Ta tất nhiên sẽ không tính toán! Tiểu Hắc à! Thu tiền!"

Hỗn Độn Điểu đang thong dong nhảy nhót một bên, nghe vậy hí hửng xướng hoạ:

"Tuân lệnh lão ca!"

Đám người hắc y phụng mặt thở dài.

Cá đã nằm trên thớt, mọi việc cứ y sự mà phụng hành, kẻ nào chán sống thì cứ phản kháng, ngay cả tứ thiếu kiêu ngạo cũng phải cúi mình, bọn hắn thì là cọng lông gì.

Ngày thường dưới sự hậu thuẩn của Hồng Tụ Lâu, bọn hắn hô mưa gọi gió, đi tới đâu cũng bốc lột, cường hành.

Vậy mà giờ lại đổi vai nhanh đến vậy.

Nghĩ thôi cũng đã thấy quẫn bách.

Hỗn Đỗn Điểu thấy đám hắc y cứ chần chà chần chừ, nó giương lông mày ưỡng ngực quát:

"Lề mề quá! Nhanh tay nhanh chân cho tiểu gia! Không được giữ thứ gì trên người hiểu chưa!"

Vừa nói nó vừa nhảy lên đầu một tên hắc y đầu trọc, miệng líu lo tiếp:

"Lấy túi trữ vật của ngươi đựng hết tất cả lại!"

Hắc y đầu trọc uất ức, bây giờ thế đạo thật đảo lộn, bằng vào cảnh giới Trúc Cơ hậu kỳ của hắn, cũng đủ nhổ trụi lông con chim khốn kiếp này.

Đâu đến mức một con chim nhãi nhép không có chút tu vi gì ráo, để giờ leo đầu cưỡi cổ hắn.

Hắn hoài nghi nhân sinh vô cùng, rốt cuộc ai mới là người, ai mới là súc sinh.

Hắc y đầu trọc thở dài, cam chịu làm súc sinh đôi khi cũng là một trải nghiệm tu hành.

Sau một lát, tất cả túi trữ vật đã hoàn toàn được dọn sạch, chất đầy trong túi của hắc y đầu trọc.

Hắn kính kính cẩn cẩn giao lại cho Chim Lão Đại, thái độ nịnh nọt ra vẻ, trái ngược với biểu hiện không cam chịu lúc trước.

Hỗn Đỗn Điểu được nâng bê lên trời, nét mặt sảng khoái, mắt líu nhíu lại thụ hưởng.

Đồng thời, nó lấy từ trong túi trữ vật một viên đá màu xanh nhỏ nhất (linh thạch hạ phẩm), ban phát cho tên đầu trọc.

Dương Cung một bên nhìn thấy, trong lòng không khỏi tức giận, hừ lạnh trong lòng:

"Con mẹ nó! Bản thiếu thường ngày đối xử không tệ với các ngươi! Các ngươi thì hay rồi! Đúng là không có tiền đồ!"

Ngược lại, đây là ngày vui của Lý Vệ hắn, lần đầu ra cửa đã có thu hoạch, phải là vận may tốt thế nào chứ.

Hắn nhìn Dương Cung hỏi:

"Ta thấy các người trong miệng một Hồng Tụ Lâu, hai cũng Hồng Tụ Lâu! Vậy Hồng Tụ Lâu là thế lực như thế nào!"

Dương Cung lúc này rất quy thuận, thành thật trả lời:

"Bẩm chủ nhân! Hồng Tụ Lâu là một thế lực trong bóng tối! Đây là thế lực rất lớn! Nó gần như thâu tóm hết 4 Vực của Nhân Vực gồm: Đông Vực, Nam Vực, Tây Vực, và Bắc Vực! Bề ngoài Hồng Tụ Lâu chỉ là một hắc điếm! Nhưng trên thực tế là một thế lực ngầm, chuyên cho thuê sát thủ, chợ đen, giao dịch tin tức!"

Lý Vệ trầm ngâm chốc lát, hỏi tiếp:

"Vậy chỗ này là chỗ nào của Nhân Vực! Thế lực Hồng Tụ Lâu ở đây ra sao!"

Dương Cung không giấu diếm chút nào, đáp:

"Hiện tại chúng ta đang ở phía Đông của Loạn Ma Hải! Thuộc về Bắc Vực! Dù vậy, nơi này cũng là biên giới giữa Nhân Vực và Ma Vực! Chính vì vậy, Loạn Ma Hải rất không yên bình! Tu sĩ bình thường rất ít khi lai vãng tới đây! Trừ trường hợp là bộ đội của Nhân Vực, hoặc một số tu sĩ vì tìm kiếm bảo vật mà tới!

Lý Vệ có chút hiểu rõ thêm về sự tình, hắn nhìn thoáng qua đám người trên phi toa, lại nói:

"Vậy các ngươi là vì bảo vật?"

Dương Cung hơi chần chừ rồi đáp:

"Đúng là như vậy chủ nhân!"

"Ồ! Là bảo vật gì?"

"Là Huyết Sát Hoa!"

"Đưa ta xem!"

Dương Cung hướng ánh mắt về phía huynh muội Nguyệt Minh tỏ ý.

Nguyệt Minh thần sắc chựng lại lo lắng, bụng nghĩ thầm:

"Không lẽ tiền bối thật sự muốn lấy chứ? Lão tổ đang cần để đột phá Nguyên Anh! Giao cho tiền bối thì tương lai gia tộc sẽ sụp đổ mất!"

Ngược với Nguyệt Minh, khuôn mặt nhỏ nhắn Nguyệt Nha chất đầy hớn hở nhiệt tình.

Nàng vội lấy từ trong túi trữ vật ra một cành hoa, đoá hoa đỏ sẫm nhiều cánh, lượn lờ tử khí đậm đặc, đây chính là Huyết Sát Hoa, là bảo dược sinh ra từ nơi chết chóc.

Mà chiến trường Loạn Ma Hải chính là nơi lý tưởng nhất để hình thành dược vật này.

Lý Vệ chăm chú nhìn đoá hoa Huyết Sát, cũng vừa xem thông tin của nó trên hệ thống.

"Huyết Sát Hoa - Thiên địa kỳ dược, được sinh ra từ nơi đẫm máu, chết chóc. Là thành phần chính để luyện Phá Nguyên Đan, giúp tăng tỉ lệ đột phá cảnh giới Nguyên Anh."

Bạn đang đọc Thôn Thiên Đế sáng tác bởi xhanc2
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xhanc2
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.