Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 702 chữ

Nhị phu nhân kia sau một hồi sinh nở đã sức cùng lực kiệt mà ngất đi, người bên trong hốt hoảng một lượt.Tướng quân ẫm đứa bé cùng vào trong, lại thấy nàng ta bất tỉnh, không khỏi lo lắng, hắn đưa đứa trẻ cho ma ma. Vừa hay, một tì nữ bưng vào một thau nước ấm, hắn ngồi cạnh giường, tay nhúng khăn vào nước rồi vắt khô, đôi mắt không rời nàng ta. Một bên hắn lau mồ hôi cho nàng, một bên hỏi han vị đại phu nọ.

“Nàng ấy không sao chứ?”

Dáng vẻ khẩn trương lo lắng của hắn làm mọi người vừa lo sợ, vừa ghen tị với nhị phu nhân. Vị đại phu kia cũng kinh hãi một phen, ông đáp.

“Nhị phu nhân là vì kiệt sức, lại sinh nở trong thời gian nên dẫn đến quá sức nên đã ngất đi, xin tướng quân yên tâm. Lão phu sẽ kê đơn thuốc cho nhị phu nhân, tướng quân cứ theo lời dặn của lão phu tẩm bổ đều đặn đồng thời kết hợp với thuốc, ắt phu nhân sẽ nhanh chóng khỏe lại thôi.”

“Được!Được! A Đồng, ngươi theo tả đại phu đi kê dơn thuốc đi”

“Vậy lão phu xin lui trước.”

Tả đại phu rời đi.Nói rồi, hắn lại tiếp tục thấm mồ hôi trên mặt nàng ta, rồi đến tay, rồi đến chân, chậu nước gần nguội lạnh, hắn nói: “Mau đổi chậu nước khác đi, phu nhân không chịu được lạnh…”

Một đám nô tì tất bật mang hết chậu nước đi đổi chậu khác. Bọn họ nhân lúc vắng người lại bắt đầu to nhỏ.

“Ta thật sự ngưỡng mộ Nhị phu nhân, nàng ta vừa xinh đẹp lại được Tướng quân yêu thương hết mực, ta cũng muốn có được một vị tướng công chu toàn như vậy. Không cần giàu sang quyền quý, chỉ cần hết mực yêu ta, thương ta là được rồi..”

“Ầy…trên đời này, có người tướng công vừa tài giỏi lại vừa yêu thương phu nhân của mình như Tướng quân làm gì có nhiều…Vả lại, chúng ta là tì nữ, thân phận thấp hèn, có nơi ở là tốt rồi, còn mong gì hơn nữa..”

Một tì nữ than thở: “Lấy được người chồng như Tướng quân mà lại không có tình cảm với nhau thì cũng chưa chắc là hạnh phúc. Các ngươi xem, đại phu nhân từ lúc gả vào phủ nào đã được bước chân ra khỏi hậu viện. Nhớ năm đó, khi ta mới vào phủ, vừa hay lại là dịp cưới của tướng quân và đại phu nhân, hôn lễ long trọng làm sao…Cả người cả ngựa đi đón tân nương dài tám cái ngõ khéo còn chưa xuể, người đến tặng quà, chúc phúc dài đằng đẵng. Nào là Vương tôn quý tộc, nào là thế tử, công chúa nước láng giềng, các tầng lớp thượng lưu đều có mặt, đương kim Thánh thượng còn trực tiếp gửi quà đến cơ…Quà tặng xếp chồng thành núi, ba gian phòng chưa chắc đã đủ… Nhìn thôi mà đã hoa hết cả mắt. Ấy vậy mà đại phu nhân lại không được lòng Tướng quân…

Ngay sau khi cưới Đại phu nhân về, ta còn nghe nói, đêm động phòng, tướng quân còn không mở khăn chùm đầu tân nương ra cơ, chỉ cởi y phục hành phòng, sau đêm hôm ấy, Đại phu nhân bị nhốt vào hậu viện, năm nay đã là năm thứ tư rồi nhưng vẫn không được thả ra, cực kì thảm hại…”

Bọn họ nghe vậy liền thốt lên: “Thật sự có chuyện như vậy sao? Ta cứ nghĩ chỉ là vì một số chuyện nên tướng quân mới không để ý Đại phu nhân, nhưng mà, chắc phải có nguyên nhân gì chứ”

Tì nữ ấy lại nói tiếp: “Chuyện này ta cũng chỉ là nghe từ người khác, nói cái gì mà …mà…trả thù…nói chung là thù hận gia tộc ý…”

“Nếu vậy thì Đại phu nhân quá thảm rồi…”

“Các ngươi nói nhỏ thôi, để người khác nghe được là không giữ được tính mạng đâu”

Bạn đang đọc Thu sang sáng tác bởi Wingsupthesky
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Wingsupthesky
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.