Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 475 chữ

Chương 3:

Một tì nữ nói: “ Vậy ngươi đã được thấy nàng ta lần nào chưa?”

“Một lần cũng chưa được thấy!”- tì nữ ấy lắc đầu- “Ta chỉ nghe bọn họ nói là Đại phu nhân là một mỹ nhân, cực kì thuần khiết lại mang nét đẹp trang trọng cao quý, khó ai sánh được”.

“Thật sao? Thật sao?”- Bọn họ nháo nhào lên cả một lượt.

“Suỵt! Các nhươi nhỏ tiếng thôi”.

Không khí đang nhốn nháo lại chìm vào im lặng. Một đám người miệng tủm tỉm cười, mắt trố lên, nhao nhao hỏi tiếp.

“Đại phu nhân thuần khiết, trang trọng, cao quý, Nhị phu nhân xinh đẹp tuyệt trần, trong sáng, đáng yêu lại toát ra vẻ đẹp của tiên nữ giáng trần. Kẻ tám lạng người nửa cân, thật sự không thể biết được ai hơn ai mấy phần…”

Một tì nữ nói: “Ta chắc chắn Nhị phu nhân sẽ hơn Đại phu nhân, các ngươi nghĩ thử xem, Đại phu nhân hơn Nhị phu nhân 3 tuổi lại bị giam trong hậu viện, phải tự sinh tự diệt suốt bốn năm, tính cả năm nay đã là năm thứ năm, ta có thể đảm bảo giờ này nàng ta khuôn mặt đã nhăn nheo hết lại cả rồi. Lại nhìn Nhị phu nhân, ngày ngày chăn êm đệm ấm, lại được Tướng quân chăm sóc cưng chiều hết mực, đồ tốt nhất đều đem tặng Nhị phu nhân… Hai người hai hoàn cảnh khác nhau, nghe vậy thôi cũng biết ai hơn ai rồi..”

“Hồng nhan bạc phận! Đều là tuyệt sắc giai nhân, lại chịu kiếp chung chồng, người được yêu thương, cưng chiều hết mực, người lại bị ghẻ lạnh năm này qua năm khác, chưa từng được một lần được đối xử tốt, lại chưa từng nhìn mặt phu quân tới một lần. Đúng là trò đùa của ông trời, ai lại có thể nắm vận mệnh của mình trong tay chứ, chẳng qua chỉ là một con cờ của số phận, chỉ có thể tiến mà không thể lùi, mỗi bước đi lại là cả con đường mù mịt…”

“Ây da…bình thường ta thấy ngươi ít nói không ngờ lại có thể nói ra những lời thông tuệ như vậy…”

“Ta chỉ là nghĩ sao nói vậy thôi!”

“Hay cho câu nghĩ sao nói vậy! Phủ Tướng quân tốn tiền mua gạo, mua cơm lại nuôi ra mấy kẻ nói xấu sau lưng, dị nghị chủ tử như các ngươi, đúng là phí tiền”-Diệp quản gia bất ngờ xuất hiện, làm cho cả đám tì nữ một phen mất hồn.

“Diệp…Diệp quản gia”

“Các ngươi đúng là to gan, đây là phủ tướng quân không phải là cái chợ để các ngươi nói này nói nọ, không có quy củ gì cả”

Bạn đang đọc Thu sang sáng tác bởi Wingsupthesky

Truyện Thu sang tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Wingsupthesky
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.