Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sát Nhân Thảm Đỏ

Tiểu thuyết gốc · 1560 chữ

Lòng vẫn nghi kỵ nhưng nếu đối phương đã nhọc công cảnh báo mà còn làm trái thì có trời mới biết rằng loại người ấy có thể làm được những gì.

Trà My sải bước trên vỉa hè rộng thênh thang, việc thiếu vắng những chiếc xe gắn máy hay mấy người bán hàng rong thế này, ít nhiều vẫn khiến cô thấy ngờ ngợ. Quy hoạch khi xây dựng thành phố của Vole Company rõ vô cùng chuẩn chỉnh, cả về nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.

Tuy đang trong giờ cao điểm nhưng xe cộ lưu thông vẫn rất trật tự và quy củ, tắc đường gần như là chuyện không tưởng ở chốn này. Quả nhiên là khi từng người dân đều có ý thức kết hợp với cơ sở hạ tầng vượt trội thì điều gì cũng có thể làm được. Sau hơn một tháng sinh sống tại đây, Trà My đã hiểu được phần nào lý do khiến thành phố đảo này luôn lằm trong top những nơi đáng sống nhất hành tinh.

Thế nhưng ẩn đằng sau vẻ ngoài hào nhoáng ấy, tại Vole City lại tồn tại lời đồn về một tên sát nhân cuồng loạn.

“Sát Nhân Thảm Đỏ” - Biệt danh mà cư dân mạng đặt cho hắn, dựa trên việc tên này mỗi khi giết người sẽ luôn để lại tại hiện trường gây án một vũng máu lớn tựa hồ như một tấm thảm.

Xuất hiện cách đây trên dưới hai năm, tên sát nhân tàn nhẫn này nhanh chóng trở thành đề tài nóng hổi trên mọi phương tiện truyền thông cả trong và ngoài nước. Điều này đặc biệt ảnh hưởng đến danh tiếng của Vole Hai bởi nó chẳng khác nào một cú tát trời giáng vào danh hiệu Vùng đất an toàn nhất hành tinh do Liên Hợp Quốc công nhận.

Vô số những cuộc điều tra với quy mô lớn chưa từng có được khởi động, đáng tiếc là cho đến tận bây giờ, vẫn chưa thể lôi được kẻ thủ ác ra ánh sáng. Các lý do được họ đưa ra như sau:

Đầu tiên cũng là lớn nhất rằng tuy số người “được cho là đã thiệt mạng” dưới tay tên ác thú này đã vượt quá hai con số từ lâu nhưng đến nay vẫn chưa ai trong số họ được xác minh thân thế cả. Đối với một nơi quản lý người dân bằng hệ thống Hồ Sơ Công Dân có lưu trữ cả mẫu ADN như Vole Hai thì đây là điều hết sức khó hiểu. Xét nghiệm pháp y sau khi phục hồi mẫu máu lấy được ở hiện trường cho thấy, đây đích thị là máu người, nhưng chuỗi ADN lại chẳng trùng với bất kỳ mẫu nào được lưu trữ cả. Cứ tạm cho rằng những nạn nhân bị giết toàn là người nhập cư bất hợp pháp nên chưa có hồ sơ đi, nhưng điều này gần như không thể xảy ra ở Vole Hai - nơi có lực lượng kiểm soát an ninh phải gọi bằng nhất nhì thế giới.

Chưa dừng lại ở đó, tuy số người “được cho là đã thiệt mạng” tính tới thời điểm này lên đến con số 42 nhưng chính quyền Vole City lại chẳng nhận được bất kỳ yêu cầu tìm người mất tích nào cả. Ở thời đại này, tìm một người hoàn toàn không có thân thích là chuyện rất khó. Chưa kể ở Vole City có sử dụng hệ thống giám sát công dân thuộc vào loại hiện đại nhất với hàng triệu máy quay an ninh đặt rải rác khắp thành phố, chúng hiệu quả đến độ cả một nhân viên công sở vào nhà vệ sinh bao nhiêu lần trong ngày, chính quyền cũng có thể tra ra nếu muốn chứ đừng nói chi tới một người mất tích cả năm trời.

Thế nhưng chẳng hiểu vì lý do gì, tất cả các máy quay an ninh hay nói đúng hơn là những đoạn phim có chứa hình ảnh của những người “được cho là đã thiệt mạng” đều biến mất một cách khó hiểu. Những người qua đường được cho "là đã từng tiếp xúc với nạn nhân" cũng thừa nhận rằng họ không nhớ gì về chuyện đó cả.

Kết luận sơ bộ được đưa ra: Đây hẳn chỉ là một trò đùa quái ác nào đó.

Nhưng sau vài tháng tiếp tục điều tra, người ta lại tìm ra được vô số các bằng chứng phản bác lại nhận định trên. Có thể tóm gọn chúng lại qua một số điểm chính như sau:

Máu tại hiện trường qua xét nghiệm là máu người và cứ mỗi vụ lại là của một người khác nhau. Công nghệ y học hiện đại nhất hiện nay tuy đã có thể tạo ra máu người từ một lượng nhỏ ban đầu nhưng sẽ mất hàng trăm triệu đô la để tạo ra lượng máu tương đương với 42 người. Chẳng ai lại phí phạm khoảng tiền lớn như vậy cho một trò đùa vớ vẩn cả.

Cứ cho rằng có một tên bác học điên với trí tuệ thiên phú có thể tạo ra một lượng lớn máu giả như thật và cứ mỗi vụ lại dùng một công thức khác nhau đi. Thì bằng cách nào hắn có thể đưa một lượng lớn “chất lỏng kỳ dị” kia trót lọt qua hải quan chứ. Còn nếu sản xuất ở trong Vole City thì càng không thể, vấn đề quản lý dược phẩm y tế, hoá chất ở đây quá nghiêm ngặt để một nhóm người có tâm lý thất thường thích làm gì thì làm. Có ý kiến cho rằng "thứ đó" đã qua đường buôn lậu để đến được đây nên nhiều cuộc truy quét đã được thực hiện. Kết quả vẫn chỉ là số không tròn trĩnh.

Nếu cứ bám lấy giả thuyết trên thì suy đến cùng, tổ chức duy nhất đủ tiềm lực thực hiện “cú lừa” ngoạn mục này chỉ có mỗi Vole Company mà thôi. Nhưng trên đời này làm gì có kẻ nào lấy tay tự tát vào mặt mình cơ chứ.

Việc điều tra cứ thế ngày càng đi vào ngõ cụt, mặc cho việc số nạn nhân cứ tăng lên từng ngày.

“Sát Nhân Thảm Đỏ” từ đó trở thành một truyền thuyết đô thị vô cùng nổi tiếng ở Vole Hai.

...

Đấy là tất cả những gì Trà My tìm hiểu được qua những trang báo mạng, các nguồn tin chính thống cùng mạng xã hội.

Cô đã phải đấu tranh tư tưởng rất nhiều rằng mình liệu có nên nhận lời “mời” của cậu bé ấy không. Và đây là lựa chọn của cô. Thiết nghĩ việc một tên sát nhân tài giỏi đến mức có thể qua mặt được cả thế giới thì việc tìm rồi thủ tiêu một người bình thường như Trà My chỉ là chuyện nhỏ. Gọi cho cảnh sát thì lại càng khó hơn khi cô chả có bằng chứng cụ thể nào ngoài vài hình ảnh rời rạc trong tâm trí.

Tính ra thì cũng là một trong số những lần hiếm hoi cô nán lại ở các quận trung tâm của thành phố khi sau khi mặt trời lặn. Căn hộ Trà My thuê nằm ở khu vực ngoại thành nên khá trống trải, vốn tính không thích náo nhiệt nên ngoài những lúc đi dạy ra thì hiếm có khí nào cô chủ động vào các khu vực trung tâm - Nơi tầng suất hoạt động của "Sát Nhân Thảm Đỏ" cao nhất.

Nhưng ai lại dám nghĩ chỉ vừa liều có một lần thì đã có chuyện chứ, có bao nhiêu người cớ sao hắn lại đụng mặt cô hả trời. Giờ đây Trà My phải liều mạng tới gặp tên sát nhân đó, chuyện tồi tệ nào sẽ đến nữa đây.

Kiều ơi là Kiều! Sao mày bỏ tao một thân một mình giữa cái chốn xa lạ này vậy? Nhớ lại thì ngày đó nếu cô bạn thân của Trà My – Người đã định cư tại Vole Hai từ trước, không vô duyên vô cớ bặt vô âm tính thì cô cũng đâu có khổ thế này. Giờ nghĩ lại thì mọi chuyện bắt đầu trở nên quái lạ từ lúc cái ứng dụng thần kỳ ấy xuất hiện.

Giờ chưa phải lúc để nghĩ về quá khứ.

Kiểm tra lại túi xách, ánh mắt của cô không rời khỏi lọ nước hoa hiệu Vole.

Tốt nhất nên để nó ở chỗ dễ lấy vẫn hơn. Nghĩ là làm Trà My cầm lấy lọ nước hoa, cẩn thận để không vô tình kích hoạt chức năng “hẹn giờ nổ” của nó. Nhẹ nhàng cho tạo vật nhỏ bé vào túi quần phải, nếu có chuyện gì xảy ra thì đây sẽ là lá bùa hộ mạng duy nhất của cô.

Giờ đây trước mặt cô đã sừng sững một toà nhà văn phòng cao vút. Theo hướng dẫn của ứng dụng chỉ đường thì quán “Cafe Lạc Long Quân” nằm ở tít trên sân thượng của nó cơ.

Ít ra cô cũng còn tí thời gian để chuẩn bị tinh thần.

Bạn đang đọc Thực Thời Nhân sáng tác bởi baozaz007
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi baozaz007
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.